Bách Hợp cuống quýt lắc lắc đầu, kiên trì: “Vậy nếu  vẫn ở bên ngoài thì  hơn.”
Lời  của cô cùng Vạn Chư trong lúc đó, khiến cho nước mắt Triệu Tinh rốt cuộc chảy , ở trong lòng Triệu Tinh, hai   thật sự giống như cố ý liếc mắt đưa tình  mặt của ả, khiến cho ả  chút  chịu nổi, giọng điêu run run :
“Chẳng, chẳng nhẽ,  tổn thương em như , ,  sẽ cảm thấy hài lòng  ?”
Vạn Chư nở nụ , tay  vẫn đặt ở bên hông Bách Hợp, nếu   Triệu Tinh vẫn còn ở đây, lẽ     thể ôm vợ  trong phòng giở trò, cũng bởi vì  cái bóng đèn ở đây,  cái gì cũng  thể , còn  xã giao với  phụ nữ , kỳ thật hiện tại  một chút cũng    đến ả. Quả nhiên lúc  vẫn quá khoan dung với cha  ư? Biểu hiện của    cha Vạn  Vạn coi thành  thể mời Triệu Tinh về nhà ư? Trong mắt Vạn Chư lóe  ánh sáng lạnh, khóe miệng nhếch lên ý  càng sâu hơn.
“Anh Vạn. . . . . .” Trong mắt Triệu Tinh hàm chứa nước mắt, như đỗ quyên kêu  đứt ruột,  chằm chằm Vạn Chư, thấy    trả lời,  càng thâm tình kêu một câu.
“Sao cô Triệu  hỏi con trai Vương Tư lệnh một chút, xem   hài lòng   hài lòng?” Vạn Chư mỉm  hỏi Triệu Tinh một câu, nhưng chính những lời  ,  khiến cho sắc mặt Triệu Tinh trong nháy mắt trắng bệch như tuyết. Vương Tư lệnh theo như lời trong miệng Vạn Chư chính là Vương Quân Trường hiện giờ cùng cấp với  , chẳng qua ở thời kỳ chiến tranh lúc  bởi vì   liều lĩnh mà  giáng chức,  khi giải phóng trực tiếp  ở vị trí quân trưởng vài năm vẫn   đổi, mắt thấy cũng  sắp về hưu, đáng tiếc con trai kém cỏi  thể  thế vị trí của lão, quan trọng nhất là, con trai Vương Quân Trường , chính là  đàn ông lúc   quan hệ với Triệu Tinh.
“Anh,  vẫn  tha thứ cho em.” Triệu Tinh cả   ngừng run rẩy, môi cũng run run theo, cả  sắc mặt trắng bệch, thấy vẻ mặt mỉm  của Vạn Chư, ả  cảm giác chính ả giống như cả   lột sạch quần áo   ném   công chúng. Kiếp  khi ả  lầm đường, vốn nên êm  là phu nhân đại tướng, nhưng càng về   phận  càng ngày càng thấp hèn, trở thành đồ chơi trong mắt  nhiều , là    tôn nghiêm,    ả t.h.o.á.t y thì ả  ngoan ngoãn thoát y.
Triệu Tinh kiếp   khi c.h.ế.t  thề, ả  tự  cởi quần áo, thì  mặc  một  nữa, tuyệt đối  cho những   một chút cơ hội, ả     thứ chính ả nên , tuyệt đối  cho  khác thừa dịp cơ hội.
Ai ngờ lúc  lời  của Vạn Chư  như sát một vốc muối lên miệng vết thương của ả, Triệu Tinh cố nén bi thương trong lòng, run run :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-37-quan-tau-trong-sinh-hoan.html.]
“Anh Vạn, em, em thật sự cùng     chuyện gì, em, em là  bắt buộc. . . . . .”
Mặc kệ    bắt buộc  , thời đại  việc phụ nữ thất trinh cũng là việc lớn, tuy rằng   nhốt  lồng heo như  , nhưng lời đồn đãi chuyện nhảm của  khác cũng đủ để đem ả đánh  chỗ c.h.ế.t vĩnh viễn  trở  .
Nếu  Triệu Tinh kiếp  cũng cắn răng sống qua một cửa  ,  đó ả cũng   khi cải cách nếp sống   so với hiện tại cởi mở hơn, bởi   khi trở về mới mặt dày    khác ảnh hưởng,   sớm  muộn cũng chịu  đến một ngày nào đó  xuất đầu, cho đến lúc đó chút việc  của ả liền  đáng kể chút nào, Triệu Tinh cũng bởi vì từng  một  kinh nghiệm, ở trong lòng cô tuy rằng  đây là một chuyện lớn, nhưng hiểu  tính tình của Vạn Chư tuyệt đối   khả năng nhặt  phụ nữ    xem là tàn hoa bại liễu như ả , nhưng Triệu Tinh bởi vì trải qua đời ,  phụ nữ quan hệ với vài  bạn trai căn bản cũng chả , cho nên ả cho rằng  sai , nhưng cũng  cảm thấy  sai nhiều lắm.
“CôTriệu.” Vạn Chư vẻ mặt   đổi, trong mắt như một đầm nước sâu: “Cô  mới  vỡ bát đĩa,  thể phục hồi nguyên dạng ? Bát đĩa vỡ cũng    của nó, vốn bát đĩa     lòng, nhưng hôm nay   hỏng, cô cảm thấy  sẽ còn nhặt lên tiếp tục dùng nữa?” Lời  của Vạn Chư kích thích đến vẻ mặt Triệu Tinh đại loạn, lắc đầu hét to: “Em, em  tin. . . . . .”
Triệu Tinh  ngu cũng   Vạn Chư lúc  đang dùng bát đĩa so sánh cô  trở thành    chỉnh, Triệu Tinh thương tâm  lên: “Anh Vạn, em thật sự thích , vì    cho em thêm một cơ hội nữa?”
“Một khi  như ,  cô Triệu  ở lúc Vương đồng chí tiếp cận cô, hai chân kẹp chặt một điểm nữa?” Lời  của Vạn Chư rốt cục khiến cho Triệu Tinh  kiềm chế  nữa, sắc mặt đại biến đồng thời bưng mặt xoay  chạy nhanh  ngoài.
Mẹ Vạn trong bếp  thấy tiếng động bên ngoài, lúc  mới  chút thấp thỏm bất an bưng thức ăn  ngoài, bà  mới tránh   một lúc, đầu nhất thời choáng váng mới mời Triệu Tinh về, ban đầu tưởng rằng con trai sẽ nể tình hai vợ chồng ông bà mà cho Triệu Tinh vài phần thể diện, ai ngờ nó một chút thể diện cũng  cho, trực tiếp  Triệu Tinh đến mức   hổ bỏ chạy,  Vạn trong lòng thương hại,  khuôn mặt con trai,   chút sợ hãi nổi lên.
“Mẹ, về  thứ gì  sạch sẽ thì đừng kéo  trong nhà nữa,  cùng cha ở nông thôn quen ,   cái  trong thành phố, Triệu Tinh về  đừng tha  cửa nữa, nếu  con nghĩ cha  hẳn sẽ    cái  của   đối với hai .” Trực tiếp   Vạn đến mức nơm nớp lo sợ luôn miệng  , Vạn Chư lúc  mới  thấy sắc mặt Bách Hợp  gì  , giọng   tự chủ  mềm mại hơn hẳn: “Làm  ?”