Trước mặt Sở Vân Dương, Bách Hợp  dám đánh chủ ý xếp   cung của ,  nhớ  quá khứ thủ đoạn của Quách Bách Hợp  độc ác thế nào, Tô Đức phi lạnh ,  dám đợi Sở Vân Dương đáp ứng, vô thức ôm lấy bụng lạnh giọng: “Đa tạ tỷ tỷ quan tâm, nhưng mà trong cung của   đủ ,    dám dùng  của tỷ tỷ?”
“Vậy cũng đúng!” – Bách Hợp gật nhẹ cái đầu. Lời  khiến cho Tô Đức phi tức giận tới đầu váng mắt hoa, cắn môi  chằm chằm Bách Hợp    câu nào.
“Phất Phong, Phất Liễu vốn là  mà Bổn cung ưng ý nhất, chỉ là tùy ý  thôi,    , Bổn cung cũng  nỡ ” – Bách Hợp  xong lời ,  thấy sắc mặt Tô Đức phi lúc trắng lúc xanh, bèn cố ý che miệng : “Aizzz, Đức phi   thật sự tưởng những lời  đùa của Bổn cung là thật ư? Có một vài , Bổn cung nguyện ý ban thưởng cho, đó là phúc khí của các nàng. Muội   mang Long tự,  lẽ phúc khí như   còn ngại  đủ  ? Mà còn đòi thêm từ Bổn cung?”
“Ngươi!!!!!” – Bị Bách Hợp  như , Tô Đức phi tức đến đau cả ngực, hàm răng cắn chặt,  thốt nên lời, giống như  cái nữ nhân  mắt đánh cho một quyền đau điếng. Nén giận trong lòng,  phản bác , Tô Đức phi nghĩ ngợi: Quách thị từ lúc nào  trở nên ngang ngược càn rỡ như thế? Nàng  dĩ vãng cũng tùy hứng dương dương tự đắc, ít nhất trong lòng nàng  còn kiêng kị Hoàng Thượng. Không lẽ bởi vì Sở Vân Dương sủng ái, sủng nàng  đến mức   trời cao đất dày là gì?
“Trời nóng nực, hỏa khí vượng. Muội  đừng tức giận, để cho thai nhi trong bụng dưỡng . Đợi lúc trở về Bổn cung sẽ sai  đem tổ yến và tuyết lê  hầm cách thủy  bưng qua cung của  , mong  hạ hỏa, hạ hỏa!”. Nói xong, Bách Hợp  lạnh liếc qua Tô Đức phi, thấy nàng  cắn chặt răng hai mắt đỏ bừng bừng trừng  , thì giơ tay lên vuốt vuốt tóc: “Đi  ngoài lâu như , thần  mệt mỏi. Hoàng Thượng,  bằng lúc  ngài liền tâm sự cùng các vị  . Thần  cáo lui ”.
Sở Vân Dương cầm tay Bách Hợp  buông, còn ôm nàng  trong ngực, giữ lấy eo nàng: “Trẫm lâu nay    dạo trong ngự hoa viên, nàng cùng trẫm  một chút. Chư vị ái phi cứ tự vui chơi thỏa thích”.
Bách Hợp buồn bực giẫy  hai cái nhưng cũng  thoát khỏi,   Sở Vân Dương “âu yếm vuốt ve” mà lôi  mất. Nguyên bản Dương Ngọc Như đang   đất run rẩy mới cứng rắn bò  dậy. Tay nàng   mới  Bách Hợp giẫm qua đau phát run. Mà cũng  lẽ,  đau tới mức  còn cảm thấy cảm giác gì nữa, chỉ thấy  mu bàn tay một mảnh xanh đen, chỉ cần động một cái là đau nhức  thôi. Nàng  vốn   tâm tư tranh thủ tình cảm, thế nhưng vị Quách Quý phi  thật sự là khinh  quá đáng, nếu nàng   tranh thủ tình cảm thì chỉ    khác giẫm lên . Dương Ngọc Như thề thầm trong lòng, nàng  sẽ  một ngày khiến cho tất cả   quỳ  chân ..
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-370-cung-dau-quy-phi-bia-do-dan-9.html.]
Bách Hợp còn   chính   kích thích tinh thần chiến đấu của Dương Ngọc Như, còn đang  Sở Vân Dương ôm  một lúc. Thật vất vả  mới dừng  cho    mặt đất, Bách Hợp nhẹ nhàng thở , lông mày nhướng lên bướng bỉnh: “Hoàng Thượng, hôm nay    xử lý chính vụ ?”
“Ái phi  ghen   ?” – Sở Vân Dương vươn tay  nghịch trang sức  đầu Bách Hợp. Gương mặt tuấn lãng   thấy cảm xúc, bộ thường phục màu thiên thanh thêu mây cùng thiên long, thoạt  Sở Vân Dương thực sự vô cùng hiên ngang. Bách Hợp   , chỉ nhớ  cảnh cánh tay  mới   đụng   thấy   nổi da gà. Cố nén xúc động  đánh đôi tay , khóe miệng Bách Hợp co giật “Hoàng Thượng  đùa”.
Sở Vân Dương tựa như   một câu chuyện  buồn ,  nhịn   to “Ha ha” mấy tiếng. Tại chốn thâm cung , nếu Quách Bách Hợp tự nhận bản tính ghen tuông của nàng   thứ hai, thì   nào dám mạo xưng  nhất. Nàng sẵn sàng la mắng cung nhân trắng trợn, bài trừ cái gai trong mắt,  tay cũng    dính m.á.u  bao cung phi. Có khi Sở Vân Dương vô tình liếc cung nữ nào đó, Quý phi họ Quách    bán    khỏi cung, thì chính là đuổi   tới chốn thâm cùng của nội cung, đến c.h.ế.t cũng  thấy  ánh mặt trời. Sở Vân Dương đăng cơ vài năm nay, bên gối chỉ  vài  con gái cũng   coi là kiều diễm xinh , việc  cùng với Quách Bách Hợp  chút ít quan hệ.
Chính vì thanh danh của Quách Bách Hợp trong cung  , nên Tô thị đề phòng nàng . Từ lúc Đức – Quý hai vị phi tần   giao đãi gì sâu, mà còn sợ hãi Quách Bách Hợp xếp đặt thiết kế nàng  đẻ non.
Một nữ nhân tâm ngoan thủ lạt như , giờ   nàng  ghen tuông với  , chỉ  Sở Vân Dương mới đủ khả năng tin tưởng. Hắn kéo Bách Hợp về nội cung. Đêm qua  mới lâm hạnh Dương Ngọc Như, nhưng cũng   là lưu  . cho nên dù là Dương Ngọc Như găp may  mang bầu mang thai cũng   khả năng giữ . Bách Hợp một mặt   kéo , một mặt hướng Phất Phong liếc mắt một cái, cố ý ngay tại thời điểm  mặt Sở Vân Dương mà sai Phất Phong  đưa cho Dương Ngọc Như một chén canh tránh thai. Phân phó xong mới để cho Sở Vân Dương nóng lòng ôm  trong tẩm cung.
Sở Vân Dương rời khỏi tẩm cung của Bách Hợp  khi  ăn qua bữa tối. Chờ   rời , cung nhân  sửa soạn để Bách Hợp tắm rửa sạch sẽ. Sửa soạn xong, Bách Hợp lười biếng hỏi “Công việc đêm qua  điều tra xong ?”
“Hồi bẩm nương nương, theo  truyền tin ở điện Thần Long cho , đêm qua Dương tài tử xông  điện Thái Cực– nơi Hoàng thượng nghỉ trưa, hiến một khúc vũ  mặt hoàng thượng, để Hoàng thượng chú ý dõi theo nàng  một hồi  mới lâm hạnh nàng ” – Phất Phong  xong những lời , vẻ mặt khinh thường – “Chỉ là một kẻ tự tiện xông  điện Thái Cực, cái  chính là tử tội. Nay nương nương đang là chủ quản hậu cung,  bằng ….” – Phất Phong  xong,  một tư thế mớm thuốc, nhỏ giọng  tiếp – “Lúc nương nương tiến cung, phu nhân cũng cho nương nương một khỏa bí dược,  là kiến huyết phong hầu”.