“Xem cái gì? Có cái gì  mắt chứ? Cũng   là  giữ , buống chi cho dù  giữ  thì can hệ gì Bổn cung? Phế vật, dọa một cái liền động thai khí, như  cũng  sinh con nối dõi?” – Bách Hợp hừ lạnh một tiếng, ngữ khí của nàng giống hệt Quách Bách Hợp. Vị ma ma  gật đầu nhẹ. Bách Hợp trực tiếp tắm rửa  quần áo,  cung nhân   nàng lau khô tóc dài,  lên giường liền nặng nề chìm  giấc ngủ.
Sáng sớm hôm  khi tỉnh , Bách Hợp liền    đến giờ Thìn Tô thị  bắt đầu đau từng cơn. Bách Hợp còn   xiêm y chỉnh tề, liền   vội vàng hấp tấp quỳ xuống bẩm tấu: “Hồi bẩm nương nương, hài tử trong bụng Đức phi,  lẽ mất”.
“Mất thì mất,  cái gì  ho ngạc nhiên  ?” – Bách Hợp hừ lạnh một tiếng. Phất Phong vốn đang chải đầu cho nàng,    giật , tay run rẩy khiếntóc Bách Hợp giật nhẹ một cái,  dọa sợ mặt trắng bệch nhanh chóng quỳ rạp xuống đất, hung hăng lườm cung nhân tiến tới báo tin, cả gan : “Vốn chính là   phúc khí , mất mới đúng”.
Bách Hợp vuốt vuốt vị trí  kéo đau, một mặt  hiệu cho Phất Phong tiếp tục chải đầu, một mặt vẫn  thái giám  bẩm tấu.
Hóa  đêm qua tình hình của Tô thị nguy kịch vô cùng, nhưng do bên trong cung Tử Thần phong tỏa tin tức, Bách Hợp  ngủ sâu, nên sáng sớm nay mới nhận  tin tức. Đêm qua Tô thị  chỉ triệu y nữ, mà cả bà đỡ cũng triệu đến . Nàng   thể vốn yếu, hoài thai  cũng miễn cưỡng vô cùng, cách một đoạn  thấy  triệu chứng sinh non. Bách Hợp hôm qua  cho nàng  tức giận, trở về Tô thị liền cảm thấy  , nửa đêm bắt đầu phát cơn đau, thẳng tới nửa đêm thì cơn đau  nhịn  nữa. Vừa mới sinh nam hài,  sinh  chỉ kịp  hai tiếng thì im bặt, khiến cho hậu cung kinh động  thôi.
Tô thị hoài thai gần bảy tháng,    Bảy sống Tám  sống,  nghĩ tới  mệnh nàng   , kể cả   hậu chiêu đối phó nàng , thì đứa con cũng  sinh hạ .
“Hoàng thượng lên triều  ?” – Bách Hợp tùy ý để cung nhân trang dung cho khuôn mặt ,   dậy giang tay để cho bốn cung nữ  nàng mặc xiêm y. Sở Vân Dương lúc  còn  tảo triều xong, nếu   tin Tô thị đẻ non, chỉ sợ lên triều xong sẽ qua. Một tuồng kịch  Bách Hợp  thể bỏ qua, tự nhiên sẽ  qua điện Trường Sinh của Đức phi Tô thị  khi Sở Vân Dương bãi triều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-371-1.html.]
“Nô tài   tin tức khác,  khi Đức phi đẻ non thì chảy m.á.u  ngừng, lúc nô tài qua báo tin còn   m.á.u vẫn  ngừng chảy…” – tiểu thái giám quỳ  mặt đất, nhỏ giọng   tin tức đầu tiên. Bách Hợp mân môi,  khẽ: “Thưởng” –  đó liền  dậy   ngoài.
Một đám  nâng làn váy của Bách Hợp nhanh chóng  ngoài. Lúc Bách Hợp   điện Trường Sinh, thì tiếng Tô thị kêu gào theo thời gian  nhỏ , cơ hồ yếu ớt   . Đám  Hiền phi sớm   tin tức lúc   ở trong điện, thấy Bách Hợp tới, một đám nữ nhân đồng loạt phúc  hành lễ: “Quý phi nương nương vạn phúc kim an”.
“Suy cho cùng Bổn cung cùng Đức phi cũng  tình tỷ , hôm nay Hoàng thượng còn  tới, sự tình trong điện Trường Sinh, bổn cung sẽ  chủ” – Bách Hợp ngay lúc đó mở miệng  khiến   càng hoảng sợ, trong lòng u ám nghĩ chỉ sợ tánh mạng Tô thị nguy kịch sớm tối. Trong điện Tô thị đang rên rỉ,   như  giống như phát điên, gào lên thê lương: “Không cần ngươi giả bộ  bụng”.
“Phất Phong, sai  đem lệnh bài của Bổn cung, triệu  của Thái y viện tới đây, bảo vệ tánh mạng của Đức phi   quan trọng hơn thảy,  thể trì hoãn”.
Bách Hợp  để ý tiếng gào của Tô thị, nhưng lời   thốt ,   hai mặt  . Trong hậu cung  cung phi bất kể là đau đầu nhức óc  là nguy kịch tính mệnh, gần như đều tìm y nữ chứ   Thái y. Dù  nam nữ khác biệt, trong hậu cung trừ Sở Vân Dương  thể tự nhiên  , thì kể cả là dòng họ hoàng thất cũng  dám   loạn trong cung. Tự nhiên ngày thường Thái y cũng   khả năng tự do   cung cấm, tuy Bách Hợp  tự nàng gánh chịu, nhưng   đều lộ vẻ do dự.
Phất Phong  xong lời  liền chạy, trong điện Tô thị  gấp rút tới mức kêu gào dữ tợn. Nửa khắc đồng hồ , hai thái y lưng cõng hòm thuốc đầu đầy mồ hôi lạnh chạy  trong nội cung, một  tuổi  lớn, một    trẻ trông như học đồ của thái y. Chúng cung phi vốn nên lánh , nhưng  cũng   bỏ qua trò  như , nên đều giơ tay áo che mặt  nguyên tại chỗ  nhúc nhích.
“Tình huống của Đức phi hiện giờ nguy cấp, Thái y các ngươi chỉ cần chuyên tâm chữa trị, nếu  chuyện gì, Bổn cung một  gánh chịu” – Bách Hợp vỗ n.g.ự.c cam đoan. Trước đây Quách Bách Hợp lạm dụng uy quyền, thái y  dám  tuân theo, lau mồ hôi,  để ý Tô thị cự tuyệt,   gì bưng hòm thuốc  . Đợi tới khi Sở Vân Dương bãi triều   tình hình Tô thị như , liền sốt ruột chạy đến,   thấy hai thái y  thi hết châm bước  từ trong nội điện, quỳ gối  mặt Bách Hợp bẩm tấu: “Không phụ sự trông đợi của nương nương, chứng rong huyết của Đức phi nương nương  ngừng ”.
Sở Vân Dương  đặt chân  nội điện   thấy lời Thái y như  thì mặt tái xanh.