Dương Ngọc Như  nghĩ tới Bách Hợp   sự việc đêm , mắt nàng  trừng lớn, cắn cắn môi lộ  vài phần chột .
“Như thế nào? Vũ đạo của Dương tài tử  , Bổn cung cũng   phúc  thưởng ngoạn  ư? Dương tài tử   khiêu vũ? Cũng  a,  tội của ngươi dám một  xông  điện Thái Cực đêm hôm , Bổn cung sẽ cho  khoét đầu gối của ngươi,chặt hai chân ;  trả ngươi về Dương gia. Để cho phụ  ngươi Dương Hoán giáo dưỡng  đích nữ, khi nào hiểu thấu quy củ hãy xuất đầu lộ diện?”
Trong phòng im lặng tới mức tiếng kim rơi cũng  thể  thấy rõ ràng, một đám phi tần đều  thể nào ngờ rằng lá gan Dương Ngọc Như  lớn đến , ban đêm dám một  xông  điện Thái Cực. Trong lòng các nàng  hận  ghen ghét,   còn  nghĩ  biện pháp giáo huấn Dương tài tử.  khi  Bách Hợp   chặt hai chân Dương tài tử, các nàng đều  cảm giác đau nhức chân, những kẻ nhất thời nảy sinh ý đồ  cũng im lặng chẳng dám lên tiếng.
“Chỉ là việc nhỏ như hạt vừng, tỷ tỷ cứ nhất quyết  chịu buông tha  ?” – Tô thị trầm mặc hồi lâu bỗng nhiên lên tiếng. Từ lúc bước chân  Tử Thần cung tới giờ nàng  vốn im lặng   một lời, lúc  vì giúp Dương Ngọc Như thoát tội mới mở miệng  vài câu, thành công đem ánh mắt   đổ cả về phía nàng .
“Hậu cung  vẫn là hậu cung của Hoàng thượng, cũng   thiên hạ của một  tỷ tỷ; xử phạt Dương tài tử thế nào vẫn  để Hoàng thượng  chủ. Tỷ tỷ tuy rằng  đầu tứ phi, tạm thời quản lý lục cung  Hoàng hậu. Vì trong cung   Hoàng Hậu, nên   thế nào vẫn cần  chỉ dụ của Hoàng thượng mới , hành động   của tỷ tỷ, e là  thỏa đáng”.
“Làm càn!”.
Tô thị Đức phi mỗi  mở miệng   đều là để chặn miệng Bách Hợp. Bách Hợp nhíu lông mày liếc  Tô thị: “Bổn cung  Hoàng thượng coi trọng, đem sự vụ lớn nhỏ của hậu cung giao đến tay Bổn cung,   đều  tâm phục khẩu phục”.
Bách Hợp trợn mắt bịa lời. Tất cả   đều nhanh chóng ngậm chặt miệng, giận mà  dám . Dương Ngọc Như nhịn  nhịn  nữa,  Tô thị mang theo ánh mắt cảm kích, hừ lạnh một tiếng: “Các vị tỷ tỷ  phục Quý phi nương nương   tỳ   , nhưng tỳ   phục. Tuy  tỳ  tự tiện xông  Thái Cực là  đúng, nhưng mà pháp lý  quý hơn nhân tình. Quý phi nương nương dầu gì cũng là thiên kim phủ Trấn Quốc Công,  hở  là   c.h.ặ.t c.h.â.n  , gia giáo của phủ Quốc công thật sự cũng…..”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-371-cung-dau-quy-phi-bia-do-dan-10.html.]
Không đợi Dương Ngọc Như  xong, Bách Hợp truyền lệnh: “Vả miệng” liền trực tiếp cho  giữ nàng  . Tình tiết nội dung câu chuyện cho thấy, từ nhỏ Dương Ngọc Như  xảo trá  thua gì Tô thị, miệng lúc nào cũng đầy câu từ nhân nghĩa đạo lý một đống lớn. Lúc đầu  cảm thấy  lý, nhưng nếu chăm chú nghĩ  sâu xa thì đều cảm thấy vớ vẩn.
“Tự ý xông  điện Thái Cực là tử tội. Bổn cung phụng mệnh Hoàng thượng, chưởng quản sự vụ lớn nhỏ hậu cung. Chính là đánh c.h.ế.t ngươi, còn  thể trị tội của Dương Hoán dạy con  nghiêm. Ngươi  dám cùng Bổn cung giảng đạo lý? Ở nơi , Bổn cung chính là đạo lý!!” – Bách Hợp  Dương Ngọc Như    trói  lên,   cũng   vả miệng nhẹ nhàng như lúc trong Ngự hoa viên. Mà là  thái giám tay cầm thiết bản tiến  điện, thiết bản trông như  nhưng đừng khinh nhờn, quất nhẹ  mặt sẽ  tạo vết thương ngoài da, nhưng đau nhức  thấm tận xương tủy.
Dương Ngọc Như  đánh hai cái  toát mồ hôi lạnh, miệng nàng   nhét khăn, lỗ mũi phập phồng, khuôn mặt xinh  lúc   đỏ bừng, cũng  hề  xanh tím nhưng thần sắc nàng   chút vặn vẹo. Bách Hợp vờ như  chứng kiến biểu lộ của Dương Ngọc Như, mỉm  : “Gần đây Bổn cung luôn  Thái hậu báo mộng,  là thiếu một cuốn Nam Hoa Kinh. Đức phi nếu như những ngày    rảnh rỗi, chép kinh đốt cho Thái Hậu cũng là một chuyện , thuận tiện tích phúc cho con”.
Tô thị   như ,   run rẩy. Bách Hợp căn bản chẳng thèm  đến nàng , nhưng thấy   Dương Ngọc Như run đến lợi hại, cảm thấy  giáo huấn   sai, mới phất tay để cho  dừng : “Hôm nay chỉ dạy cho Dương tài tử bài học, để ngươi  rõ tôn ti trật tự,    . Bổn cung cho ngươi mười ngày dưỡng thương, dưỡng   mười ngày  đến cung Tử Thần của Bổn cung khiêu vũ bốn canh giờ. Sự tình ngươi xông  điện Thái Cực, Bổn cung sẽ  truy cứu nữa”.
Nói xong lời , Bách Hợp vuốt ve búi tóc  chải tinh xảo của ,  thèm đếm xỉa tới ai, phất phất tay: “Tản ”.
Một đám cung phi nơm nớp lo sợ rời khỏi cung Tử Thần, ai cũng cảm thấy  lưng túa  một tầng mồ hôi lạnh. Quách Quý phi  xưa  ngang ngược, nay mới tận mắt thấy  thế nào gọi là  coi ai  gì. Trước mặt chúng phi tần, đánh đập thị uy Dương tài tử; rõ là vì ngày  Dương tài tử cướp cơ hội thị tẩm của nàng  quan hệ  nhỏ. Dương tài tử  trắng  là sử dụng thủ đoạn thị tẩm, nhưng cuối cùng   đánh cho suýt nữa hủy dung, tổn thương  mười ngày nửa tháng   lên . Lúc  Hoàng thượng còn hiếm lạ nàng , nàng     diện kiến; đợi tới lúc thương thế lành, ở cái nơi  bao giờ thiếu mỹ nhân là chốn hậu cung ,   Hoàng thượng còn  thể nhớ thương nàng ?
Mặt khác, Dương Ngọc Như mỗi ngày còn  tới cung Tử Thần của Bách Hợp khiêu vũ. Tuy  gần vua như gần cọp, nhưng thời điểm khiến Hoàng Thượng vui vẻ,  lo   phú quý,  bạn với vua ít  còn  chút nổi danh.  bạn bên  Quách Quý phi, chỉ  là họa mà  thấy nửa phần phúc;   chừng, còn  bồi thêm mệnh của  .
Mọi  bộ dáng sợ hãi, vẻ mặt thất thần  khỏi cung Tử Thần, trong lòng sinh  sự sợ hãi cùng thống hận, nhưng    nào dám sinh  tâm tư  cùng đấu với Bách Hợp. Cùng đêm đó, lúc Bách Hợp đang chuẩn  quần áo tắm rửa, liền  ma ma bẩm tấu: “Nương nương, vị ở phía Tây   hôm nay  chấn kinh động thai khí,    truyền y nữ, lúc     thông tri Hoàng thượng. Người xem…”