“Ta chỉ là  đành lòng vạch trần trò hề của hai ngươi, cho nên mới chỉ đuổi các ngươi  khỏi phủ,   ngờ tới các ngươi trái  lấy oán báo ơn, cho rằng tính cách  đại biến, về   càng nổi lên sát tâm  g.i.ế.c  diệt khẩu.”
Hạ Hậu Thấm Nhi  thấy những lời , gấp đến độ khuôn mặt nhỏ đỏ bừng lên, nàng  giơ tay lên thề thốt: “Hạ Hậu Thấm Nhi  xin thề,  tuyệt đối  đời nào ác độc như ,  thừa nhận  gặp  Diễm ca ca  đầu tiên ở ôn tuyền  núi, nhưng  cũng  ,   hợp mưu với , cũng   cùng , cùng  lúc đó…”
“Ngươi  cần ngụy biện, cô nam quả nữ nửa đêm canh ba hẹn  ở chỗ  ,  còn ôm ôm ấp ấp cùng một chỗ,  các ngươi   giấu diếm hẹn hò, ai tin cho ?” Hôm đó Bách Hợp tận mắt  thấy cảnh tượng như , hiện tại   tự nhiên lý lẽ hùng hồn, Hạ Hậu Thấm Nhi  đến đây, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, đột nhiên “oa” một tiếng liền  lớn, hất tay đứa bé trai vốn đang nắm, nhào  trong lòng Tiêu Diễm ở bên cạnh.
Tiêu Diễm đưa tay vỗ lưng nàng ,   an ủi ái thê,   ngờ tới bí mật  giữ trong lòng bao nhiêu năm  mà lúc đó      thấy, lúc   sợ hãi   chút kinh hoảng. Ngọc bài vốn là một bí mật trong lòng ,  nghĩ tới mấy năm    lúc   lật tẩy, hơn nữa còn bằng phương thức quá quắt như . Đến giờ phút ,  ở trong tu chân giới địa vị bất phàm, hơn nữa là dựa  cố gắng của chính  trong những năm  vươn  một mảnh trời riêng,   còn là tên thiếu niên lúc  chỉ  bằng lòng ở tại Nhiếp gia  một phú ông giàu  nữa,   thể  bại danh liệt!
“Tam thúc  đúng, ngươi rõ là  láo! Chiếu theo những gì ngươi  về kiếp nạn 16 tuổi, ngươi   khỏi cửa  mất  ngọc bài,  ngươi vốn sớm nên c.h.ế.t  lúc 16 tuổi, ngươi hiện tại vẫn còn sống, chứng minh cái gọi là kiếp  16, ngọc bài bảo mệnh vốn chính là chuyện vô căn cứ, ngươi rõ ràng chính là ghi hận trong lòng chuyện  thành hôn với Thấm Nhi, cố ý ngậm m.á.u phun .” Đến nước , Tiêu Diễm chỉ   mượn cớ kiếp  16 tuổi lúc  của Bách Hợp. Lời   dứt, Bách Hợp liền nhào  lòng Lý Duyên Tỷ, Lý Duyên Tỷ thuận tay ôm thắt lưng cô, Bách Hợp giãy dụa hai cái cũng  thể thoát , cắn răng   một cái, mới  đầu  với Tiêu Diễm:
“Hôm đó  quả thực suýt chút nữa  các ngươi hại chết, nhưng ai  khiến cho mệnh của   rơi  tuyệt lộ, gặp  phu quân  cứu  một mạng, mới   của ngày hôm nay ở đây để mà tố oan khuất.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-407-1.html.]
Lời  của Bách Hợp cũng  tính là  dối, đám  gia tộc Hạ Hậu lúc  từng  từng  sắc mặt xám xịt, môi Hạ Hậu tam thúc giật giật, miễn cưỡng cứng ngắc :
“Kỳ thực  đến  kiếp, cũng  thể tin  ,   chừng là thuật sĩ giang hồ thuận miệng  lung tung mà thôi,     thể coi thành thật ?”
“Hạ Hậu  lời  sai .” Tông chủ Tử Dương Tông  một hồi lâu  mặt liền lộ  vài phần khinh bỉ, nghiêm mặt : “Ngày đó  Nhiếp sư  nghịch thiên cải mệnh,  bày bố trận chắn kiếp trong Nhiếp phủ, cũng tặng nàng  ngọc bài bảo mệnh, chính là  trong Tử Dương Tông .”
Có lời  của Tử Dương chân nhân, đám  gia tộc Hạ Hậu chỉ  trợn mắt há mồm, một lời  của tông chủ Tử Dương Tông còn hơn    hàng ngàn vạn câu. Sắc mặt Hạ Hậu tam thúc vô cùng khó coi,    run rẩy, gương mặt lúc   ngừng co giật, oán hận  Hạ Hậu Thấm Nhi vẻ mặt thấp thỏm lo âu,  chút oan ức   chút mờ mịt  hiểu ở bên cạnh, hít sâu  một ngụm khí.
Cho đến hôm nay, gia tộc Hạ Hậu mất mặt hơn nữa còn  thêm cái xú danh  chắc chắn là chuyện  định . Về  Hạ Hậu gia ở trong tu chân giới cũng chỉ nổi tiếng  thôi, mà hết thảy   do hai vãn bối nháo thành!
“Nếu  như , lời của Tử Dương chân nhân đương nhiên  thể nào là giả, nhưng chuyện mượn kiếm là việc trọng đại,  bằng  tiên đối phó với Huyết Sát,  đó   đến chuyện khác, chân nhân cảm thấy thế nào?” Hạ Hậu tam thúc  khan hai tiếng, trong lòng  chút buồn bực, chuyến  bọn họ lên núi chính là vì  mượn bảo vật trấn tông Tử Dương kiếm của Tử Dương Kiếm Tông. Tu vi của Tiêu Diễm  kiếm đạo vô cùng  thiên phú, chỉ là thiếu một vũ khí  nữa thôi. Vốn là Hạ Hậu gia   tới một là  kết minh với Tử Dương Kiếm Tông, hai là hi vọng  thể mượn  bảo vật trấn tông của Tử Dương Kiếm Tông cho Tiêu Diễm sử dụng, chỉ cần Tiêu Diễm dựa  lực lượng của thần kiếm,  thể đánh tan Huyết Sát, đến lúc đó Tiêu Diễm thanh danh vang dội, chỉ mong    thể   phân thượng  cứu vớt tu chân giới mà tha thứ đôi chút với chuyện của  trong quá khứ.
“Tử Dương kiếm chính là bảo vật trấn tông của bổn tông, phẩm tính thực lực của Tiêu đạo hữu vẫn cần   luyện, theo như  thấy, chuyện mượn kiếm, tạm thời hoãn .” Tông chủ Tử Dương Tông đương nhiên cũng    chủ ý  trong lòng Hạ Hậu tam thúc,   mượn kiếm của Tử Dương Tông, giành  danh tiếng thơm cho gia tộc Hạ Hậu, cũng hi vọng về  Tiêu Diễm dựa  danh vọng cứu vớt cả cái tu chân giới mà  thể tẩy sạch vết nhơ ngày   vong ân phụ nghĩa, vứt bỏ nữ nhi của ân nhân, chiếm đoạt ngọc bài của Nhiếp Bách Hợp.