“Đồ bảo mệnh an thần (trấn hồn) tiện tay   tặng thê tử của .” Ngọc bội một  nữa rơi xuống tay Lý Duyên Tỷ, bên khóe miệng  lộ  ý  nhạt  chút  kiên nhẫn, bàn tay nắm chặt , ngọc bội trong tay phát  tiếng thét thảm thiết:
“Đã  kẻ khác đeo qua, đương nhiên  xứng để nàng dùng tiếp.” Một luồng kim quang từ lòng bàn tay  nứt , nguyên bản Tiêu Diễm đang  đột nhiên rên khẽ một tiếng, lồng n.g.ự.c giống như  búa ngàn cân đè ép,  há miệng ‘ọe’ một tiếng phun  m.á.u tươi, sắc mặt thoáng chốc suy sụp. Khi Lý Duyên Tỷ mở tay  một  nữa, lòng bàn tay trắng nõn chỉnh chu, một chút cặn ngọc bội cũng  thấy, hóa thành linh lực tản  khắp nơi, cỗ linh lực   vài phần giống với bảo vật trấn phái của Tử Dương Tông,    , tông chủ Tử Dương Tông theo bản năng trợn to mắt  Lý Duyên Tỷ.
Lúc  Tiêu Diễm giống như  trọng thương, Hạ Hậu Thấm Nhi kinh hô một tiếng,  thể Tiêu Diễm bắt đầu tê liệt mềm oặt ngã xuống  nàng . Trong lòng đám  gia tộc Hạ Hậu đều là giận mà  dám  gì, ngọc bội xuất hiện  chứng thực hiềm nghi lúc đầu, Tiêu Diễm cùng Hạ Hậu Thấm Nhi quả thực  lừa ngọc bội của Bách Hợp. Càng quan trọng hơn là, lúc  trong miệng Lý Duyên Tỷ luôn   là đồ tặng thê tử, liền giống như hai  Tiêu Diễm cùng Hạ Hậu Thấm Nhi   liêm sỉ trộm  tín vật đính ước của  khác, điều   thể nghi ngờ khiến cho mặt mũi đám  gia tộc Hạ Hậu mất sạch.
  lúc đang yên tĩnh , bên ngoài bất thình lình truyền tới một tiếng ‘rầm’.
Trong điện đột nhiên truyền tới một trận chấn động, đồ vật bàn ghế xung quanh bắt đầu nghiêng lệch lung lay, tông chủ Tử Dương Tông quát một tiếng khiến cho    định , bên ngoài   tử lo lắng gào thét: “Tông chủ,   xông !” Sau đó, vài tiếng kêu thảm thiết  lượt vang lên.
Trên mặt đất trong đại điện bắt đầu bốc lên từng trận khói nhẹ, lòng bàn chân của   đều cảm thấy nóng lên một cách khó hiểu, cỗ hỏa nhiệt  bắt đầu nhanh chóng lan tràn, áo bào phía  chân   bắt đầu bốc cháy, thậm chí bàn ghế bằng linh mộc  đại điện  lúc  cũng bắt đầu bốc lên khói xanh.
“Chuyện gì xảy  thế ?” Sắc mặt tông chủ Tử Dương Tông đại biến, theo bản năng bắt đầu vận khí vọt lên,   cũng học theo dáng vẻ của  mà bay lên, Hạ Hậu tam thúc khi nãy sắc mặt còn khó coi đột nhiên gào to:
“Là  của Huyết Sát tới!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-409-ke-hoach-cuu-vot-chinh-minh-hoan.html.]
Đám  Huyết Sát  khi g.i.ế.c  diệt khẩu luôn thích dùng pháp thuật kỳ quái , đem mặt đất tông môn của  , đến ngay cả những  bình thường, đồng loạt thiêu cháy đến chết. Nếu như   trong lúc hoảng loạn  ngự kiếm bay lên,  thì ở   nhất định   Huyết Sát mai phục, g.i.ế.c c.h.ế.t những  .
Gia tộc Hạ Hậu từng  vài  giao tranh với Huyết Sát,  thêm Hạ Hậu tam thúc  mấy  cùng đôi phu thê Hạ Hậu Thấm Nhi và Tiêu Diễm gặp  đám  Huyết Sát , hơn nữa nhiều  suýt nữa  bọn chúng g.i.ế.c chết, nên vô cùng quen thuộc thủ pháp của bọn chúng. Đương nhiên lúc  một mực hét lên: “Tử Dương Tông  gian tế của Huyết Sát!”
“Một đám  láo.” Tông chủ Tử Dương Tông  thấy lời  suýt chút nữa nhịn    trở mặt. Thanh danh của Tử Dương Tông trong tu chân giới tuy  nhỏ, nhưng lúc thu nhận  tử  quý ở tinh  mà   ở  lượng, chính vì thế chúng  tử trong Tử Dương Tông đều  lai lịch rõ ràng, xuất  trong sạch hơn nữa cũng đều là những nhân vật  linh căn. Mặc dù nhân   bì  với vài tông môn, nhưng thực lực tổng thể  mạnh mẽ,  trong Tử Dương Tông  quen bao che huyết điểm,  thấy Hạ Hậu tam thúc  Tử Dương Tông  gian tế, nhất thời từng  đều trừng mắt   gia tộc Hạ Hậu.
“Nếu như   gian tế, quý phái  đại trận thủ hộ tông môn,   Huyết Sát    thể lăn  ?” Hạ Hậu Thấm Nhi cắn chặt răng, bản  nàng  thực lực  mạnh,  gia tộc Hạ Hậu đa phần đều dựa  y thuật hoặc bói toán mà nhập đạo, chung quy thực lực cũng  thâm hậu. Lại thêm trong lòng nàng  còn đang ôm một đứa bé trai, đương nhiên càng lộ rõ vẻ yếu thế. Về phần Tiêu Diễm bên cạnh lúc  khóe miệng chảy máu, khi nãy  giây phút Lý Duyên Tỷ bóp nát ngọc bội , khí thế   Tiêu Diễm thoáng chốc suy sụp, giống như   trọng thương, cũng cần dựa  Hạ Hậu Thấm Nhi kéo lên, bản  nàng  bay lên vốn  miễn cưỡng, nếu như   Hạ Hậu tam thúc còn đang giúp đỡ nàng , lúc  chỉ e nàng  sớm   gắng gượng  mà té xuống.
Trong điện giờ đây  bắt đầu dấy lên những ngọn lửa nho nhỏ, thế lửa  dần  khuynh hướng tăng mạnh, ngọn lửa đỏ tươi giống như nhiễm lên tiên huyết, quấn lấy cột nhà bắt đầu leo lên,  thấy đại điện truyền thừa gần mấy trăm ngàn năm lúc   ngọn lửa che phủ, trong lòng   của Tử Dương Tông tức giận  chỗ phát tiết,  nhiều  bắt đầu phóng  pháp thuật dẫn nước tới dập lửa, nhưng hiện tại bên ngoài ánh lửa ngút trời, hơn nữa thế lửa càng thiêu càng lớn, đám lửa  là do pháp thuật thúc đẩy, trong đó bao hàm một lượng lớn hỏa linh khí, nước bình thường căn bản  thể dập tắt.
Mọi  đang  phá  bay lên, đỉnh điện lập tức giống như    đánh bay, giữa  trung đột nhiên truyền tới một trận tiếng   rõ là nam  nữ:
“Hahaha, cuối cùng cũng   Tử Dương Tông! Làm  lắm, Lang Nha!”
Tử Dương chân nhân  thấy lời ,   theo bản năng ngẩng đầu  lên trời, đứa bé trai vốn  Hạ Hậu Thấm Nhi ôm trong lòng đột nhiên  giống như tia chớp hướng về phía Bách Hợp, trong tay còn cầm một chuỗi châm bích lục, lóe lên hàn quang.