Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 430: Tài tử và giai nhân (hết)
Cập nhật lúc: 2024-11-17 05:19:55
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi đạt mục đích, Bách Hợp cũng để sơ hở gì, Đoàn thị là thông minh, nàng sẽ việc bất lợi với nàng, huống chi nàng còn hai con gái, vì hai con của nàng , nàng chắc chắn sẽ việc một cách thoả đáng.
Thảo luận xong việc, Bách Hợp nghĩ vì để cho ngoài Lương Tấn Sinh đáp ứng cho nàng tùy ý chọn lựa vải vóc, nàng liền chút nào khách khí chọn mấy xấp gấm đắt tiền nhất, đủ các loại hoa văn cho đưa về phủ. Nếu như Lương Tấn Sinh tiêu tốn tiền của , giúp việc, ngược còn sức gài bẫy , trong lòng sẽ cảm thấy thế nào.
Lúc xe ngựa trở về, hiếm khi Lương Tấn Sinh ở trong phủ đợi nàng, Bách Hợp mới sân nhỏ, liền chạy đón, gấp gáp hỏi: ” Chuyện xử lý như thế nào?”
“Chuyện xử lý như thế nào? Không lão gia bảo chọn vài xấp vải vóc , chọn vài loại hoa văn váy.” Bách Hợp dứt lời, vẻ mặt Lương Tấn Sinh đang vui vẻ ‘Vèo’ một cái liền âm trầm, cáu kỉnh quát lên: “Ngươi đừng giả bộ ngu, là hỏi ngươi gặp Đoàn thị, nàng thế nào?”
“Chẳng qua là lúc Lão gia chỉ ngóng việc đối nhân xử thế của Vương Bình? Sao hôm nay hỏi Đoàn thị thế nào. Chẳng nhẽ lão gia trúng Đoàn thị? nàng mới goá chồng, tuy chút tư sắc, nhưng còn hai đứa con, nếu là Lão gia nạp nàng...” Bách Hợp rõ lúc Lương Tấn Sinh lòng nóng như lửa đốt, trong miệng cố ý hươu vượn, Lương Tấn Sinh vội tức, cắt ngang lời nàng, hổn hển : “Câm miệng! Lão gia mà để ý nàng ? Vương Bình chỉ là một thương nhân, lấy vợ dù thì như thế nào?”
Lương Tấn Sinh mang theo vài phần khinh thường . Trong lòng Bách Hợp lạnh, trúng vợ , hết tới khác trúng tiểu , cái phẩm cấp cũng đạt tới trình độ như , đủ bộ dạng Lương Tấn Sinh đỏ mặt tía tai, Bách Hợp liền lạnh lùng :
“Ta chỉ tuỳ miệng nên hỏi một câu, lão gia gấp gáp như , ngược lộ chột .” Bị Bách Hợp nhẹ nhàng đáp trả, lông n.g.ự.c Lương Tấn Sinh nhịn phập phồng, lồng n.g.ự.c như nghẹn , nhổ mà nuốt cũng trôi, dài mặt, đang mở miệng quát tháo, Bách Hợp đợi chuyện tiếp: “Vương Bình là tham hoa háo sắc. Tuổi cao còn học đòi tải tử phong lưu, nạp kỹ nữ , mấy học việc trong phường vải đều thích chiếm món lời nhỏ thập phần dong dài...”
Bách Hợp hươu vượn một trận, vốn dĩ Lương Tấn Sinh cái , đợi hơn nửa ngày, Lương Tấn Sinh cảm thấy phiền chán. Cắt đứt lời của nàng:
“Đoàn thị thì như thế nào?” Hắn dường như xác định chắc chắc Bách Hợp gặp Đoàn thị, nghĩ đến hôm nay lúc nhắc gặp Đoàn thị, hai nha bên cũng theo, trong lòng Bách Hợp đoán hai nha đầu của thể Lương Tấn Sinh thu mua, trong lòng nàng nén giận, mắt cụp xuống che suy nghĩ của , mặt cố ý lộ vài phần vẻ chần chờ: ” Nhìn sắc mặt Vương phu nhân hung mãnh, ánh mắt lạnh lùng, cũng giống . ”
Hỏi cả buổi kỳ thật cái Lương Tấn Sinh chính là đáp án mà thôi, lúc Bách Hợp giống như nàng hiểu cái gì. Lương Tấn Sinh trong đầu rung lên, cuống quít liền hỏi:
“Ngươi đến rõ chi tiết.”
Hắn trưng dáng vẻ đang điều tra án, chẳng qua là giữa trời nhưng căn bản lo chỗ và pha cho , trong lòng Lương Tấn Sinh càng tỏ xem thường Bách Hợp, nhưng lúc vì Niệm Kiều Nô trút giận, cưỡng ép tính tình yên tại chỗ.
“Ta thấy Vương Bình c.h.ế.t , Vương phu nhân dường như cũng chút nào đau lòng, hơn nữa cùng nàng chuyện phiếm, nàng hình như chuẩn bán hiệu vải, dẫn hai đứa con gái trở về quê nhà.” Bách Hợp thốt lời , Lương Tấn Sinh lập tức vui mừng lên, hai tay vỗ một phát: “Có thế chứ, nàng quả thật là tật giật , lúc chuẩn bán hiệu vải, là lẩn trốn rồi.” Bách Hợp chuyện qua loa nhưng cho Lương Tấn Sinh tin tưởng nghi ngờ, bởi vì Niệm Kiều Nô tính cách đáng yêu lương thiện sớm ăn sâu bén rễ trong lòng Lương Tấn Sinh, trong lòng của bao giờ nghĩ qua Niệm Kiều Nô sẽ g.i.ế.c , hơn nữa tiên nhập vi chủ*(nghĩa đen là “điều gì tới sẽ giữ vị trí chủ đạo”, ý ấn tượng đầu tiên lúc nào cũng khắc sâu trong suy nghĩ, chi phối những hành động về của con ) cho rằng Vương Bình là Đoàn thị g.i.ế.c chết, lúc Bách Hợp Đoàn thị khả nghi chính hợp ý , tự nhiên sẽ nhận định Đoàn thị chính là hung thủ, chỉ là cần tìm chứng cớ mà thôi.
Lúc Lương Tấn Sinh hận thể ngay lập tức cùng Niệm Kiều Nô phát hiện mới , cũng kịp nhiều lời với Bách Hợp, , Bách Hợp nứa gọi , chân mày Lương Tấn Sinh cau , cho rằng Bách Hợp lấy việc kể công với , lúc cảm thấy kiên nhẫn mở miệng quát tháo, Bách Hợp lấy một tờ giấy, ở mặt giương lên: “Lão gia hôm nay ngoài tìm hiểu cách đối nhân xử thế của Vương Bình, cũng cho chọn chút ít vải vóc, chọn hơn mười xấp vải, tiền nợ ở chỗ còn trả, lão gia ngày nào đó rỗi rãnh, phái đưa bạc hiệu vải Vương gia.”
Trên giấy : Tri huyện đại nhân Lương Tấn Sinh thiếu nợ hiệu vải Vương gia 32 lượng bạc bốn đồng tám xu. Lương Tấn Sinh rõ ràng từ đầu đến cuối, sắc mặt lập tức đen kịt.
Bạc cũng là nhiều lắm,chẳng qua là chán ghét, Lương Tấn Sinh đường đường xuất tiến sĩ, gần đây trong nhà giàu sung túc, cả đời hiếm khi nợ bạc . Giấy vay nợ khiến nhớ tới tình cảnh lúc , lúc tiền tú bà đuổi kỹ viện, cho dù lúc trong lòng của cho rằng Bách Hợp từng qua nơi đó, nhưng Lương Tấn Sinh vẫn như cũ cảm thấy khó thể chịu nổi, hừ lạnh một tiếng tay cầm tờ giấy, trong lòng hùng hùng hổ hổ ngoài.
Liền vài ngày Lương Tấn Sinh đều bước trong sân nhỏ của Bách Hợp một bước. trong nha môn từ trong sân Bách Hợp truyền , thứ nhất Lương Tấn Sinh gần đây đang tra vụ án Vương Bình, tin tức liên quan đến nha của nghi phạm, Lương Tấn Sinh tuy mượn danh nghĩa thẩm tra vụ án Vương Bình thường xuyên tìm Niệm Kiều Nô. giấy bọc lửa, hơn nữa ở lưng Bách Hợp vô tình ý dẫn dắt đem đề tài rơi hai Niệm Kiều Nô cùng Lương Tấn Sinh. Sau một thời gian, lời đồn đãi tự nhiên càng diễn càng vang. Lúc Lương Tấn Sinh căn bản để ý tới những thứ , bởi vì cùng trao đổi qua với Niệm Kiều Nô, Lương Tấn Sinh càng kiên định với ý nghĩ, trong vụ án Vương Bình, Niệm Kiều Nô trở thành chịu tội Đoàn thị chịu tội .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-430-tai-tu-va-giai-nhan-het.html.]
Nếu Niệm Kiều Nô là vô tội, như án tất nhiên một hung thủ, trong nhận thức của kẻ gây chuyện chính là Đoàn thị, cảm giác chỉ tìm chứng cớ để mà thôi. Chỉ tiếc thời gian đến muộn một chút, lúc Tri huyện tiền nhiệm kết án, Vương Bình cũng chôn cát, nhiều vật chứng lúc hủy, tìm vật chứng, chỉ thể tìm từ Vương Bình.
Mặc dù Lương Tấn Sinh nữ nhân cho đầu óc mê , nhưng vẫn xuất là một tiến sĩ. Vương Bình đang lúc tráng niên, bản án hung thủ g.i.ế.c , cho dù là chê , tóm sẽ lưu một tia manh mối, bởi càng nghĩ về Lương Tấn Sinh quyết định khai mở quan tài khám nghiệm tử thi.
Thừa lúc thẩm tra công đường, Lương Tấn Sinh đem ý nghĩ của , bộ dân chúng trong huyện đến đây chờ phán xét Lương Tấn Sinh khai mở quan tài khám nghiệm tử thi, một nữa đem t.h.i t.h.ể đào lên. Mỗi đều là cực kỳ phẫn nộ.
Ờ thời đại đào phận mộ một là một tội lớn, cho dù là mệnh quan triều đình, cũng dám chủ ý . một khi Lương Tấn Sinh hạ quyết tâm, cố chấp chịu áp lực từ phía, quyết định ngày thứ hai khai mở quan tài khám nghiệm tử thi.
Dân chúng trong huyện thành một đêm nhiều đều ngủ . Trong đêm hôm đó Bách Hợp cũng liền đem đồ đạc của đóng gói , trong nửa tháng nàng đem gấm vóc của tới hiệu vải Vương gia danh nghĩa Lương Tân Sinh đổi bạc, ước chừng sáu trăm lượng. Sau nếu hai hoà ly, nàng trực tiếp mang theo bạc là , hơn nữa trong thời gian , nhờ Đoàn thị hỗ trợ nàng cũng đổi hai nha lấy hai nha thể tin cậy . Hai nha lúc của Bách Hợp giờ đây đuổi việc ở sân ngoài.
Ngày thứ hai khi trời mới tờ mờ sáng. Bên ngoài thị trấn dân chúng tụ tập đông đủ, lúc tiếng trống khai đường vang lên, Bách Hợp cũng sớm mặc chỉnh tề. Hôm nay là ngày Lương Tấn Sinh mất hết mặt mũi, nàng đương nhiên cũng một lát nữa thể vui vẻ thưởng thức thần sắc của Lương Tấn Sinh. Bên ngoài đội ngũ sớm chuẩn thỏa đáng, việc Tri huyện mới nhậm chức Lương Tấn Sinh khai mở quan tài khám nghiệm tử thi lan truyền khắp trấn, cơ hồ tất cả dân chúng trong thành đều chạy đến nơi chôn cất Vương Bình.
Bách Hợp cải trang cách ăn mặc đó trộn trong đám . Ước định giờ đào đất đến, nhanh liền sai gia bắt đầu cầm cái xẻng đào. Trong đám , mặc áo đen chính là Đoàn thị kêu lớn:
“Xin hỏi đại nhân, vụ án của chồng Vương Bình sớm bắt hung phạm, hôm nay đại nhân còn cho đến đào phần mộ lên,để cho yên , là gì rắp tâm?” Thân hình Đoàn thị cao lớn rắn chắc, lúc sắc mặt u ám chằm chằm Lương Tấn Sinh, nàng vốn dĩ là tính tình hung hãn, nhất là ở ngày đó Bách Hợp chỉ điểm cho nàng, phá huỷ chứng cớ cuối cùng , lúc Đoàn thị kiêu căng phách lối, mặt chút nào vẻ chột . Lúc Lương Tấn Sinh đang mang quan phục đến Đoàn thị, ngược mắt thoáng qua vài phần do dự.
“Bổn quan cho rằng án còn điểm đáng ngờ, nhiều chứng cớ đều cần xem xét một nữa, nếu việc liên quan gì đến ngươi, ngươi cần gì kêu gào? Hôm nay bổn quan dám để cho đào phần mộ, dĩ nhiên là dám gánh chịu trách nhiệm .” Lương Tấn Sinh đến đây, thời gian trôi qua ngữ khí của càng kiên định hơn, trong mắt thoáng qua hình ảnh gương mặt tràn đầy nước mắt của Niệm Kiều Nô, nghĩ đến trong qua khứ Niệm Kiều Nô dịu dàng, nhẹ giọng an ủi và săn sóc, cắn răng hét lớn: “Khai mở quan tài! Bản quan hôm nay dùng đỉnh đầu mũ cánh chuồn (quan tước) đảm bảo, nếu là hôm nay bổn quan phán đoán sai lầm, nguyện bỏ ô sa đầu, mặc cho thiên tử giáng tội xử phạt!”
Lần hiên ngang lẫm liệt mà ngược là hù dọa một đám , Lương Tấn Sinh mới xong về , nhiều đang nhao nhao nghị luận dần dần yên tĩnh trở , Đoàn thị náo loạn cả buổi, chờ chính là những lời của mà thôi, lúc thấy chui đầu vào rọ, Đoàn thị lạnh hai tiếng, đưa tay lau mặt, mặt cũng một chút nước mắt, yên tĩnh qua một bên.
Trong đám lôi quan tài Vương Bình lên, đấy hai tháng, lúc c.h.ế.t cũng phả thời điểm trời nóng nắng, lúc thi thể toả mùi hôi thối, ngoại trừ bộ mặt bắt đầu chút nghiêng lệch bên ngoài, t.h.i t.h.ể vẫn còn xem như nguyên vẹn. Một đám khám nghiệm lên vây quanh sờ nắn t.h.i t.h.ể Vương Bình, ngay cả quần áo liệm mặc chỉnh tề đều cởi .
“Bẩm đại nhân, c.h.ế.t cũng ngoại thương.”
“Bẩm đại nhân, c.h.ế.t cũng hiển hiện m.á.u ứ đọng.”
“Bẩm đại nhân, c.h.ế.t từng phát hiện miệng vết thương.” Pháp y liên tiếp lên hồi báo, mặt Lương Tấn Sinh vốn khẩn trương, lập tức liền lộ vẻ khó coi .
Trên Vương Bình ngoại thương, điều Lương Tấn Sinh sớm rõ, pháp y từng kiểm tra Vương Bình ghi rõ ràng điều ở hồ sơ, chẳng qua là nếu như khi còn sống chịu qua tổn thương m.á.u ứ đọng, thì khi c.h.ế.t một thời gian ngắn sẽ hiện lên thể, Lương Tấn Sinh nghĩ tới Vương Bình khi còn sống đánh một đòn hiểm, điều để cho chút hoảng hốt.
Hôm nay quan tài đều đào mở rồi, lúc đ.â.m lao theo lao, dân chúng bốn phía mấy ngàn ánh mắt đang chằm chằm, trong đầu Lương Tấn Sinh lúc một mảng mờ mịt, mạnh cắn đầu lưỡi một cái, bắt buộc chính tỉnh táo , thật lâu về mới phất tay:
“Lấy một đoạn xương cốt của Vương Bình chưng nấu, bổn quan xem phải chăng trúng độc mà chết!” Vương Bình khi c.h.ế.t đang thời tráng niên, nam nhân như khả năng đột nhiên đột tử, hơn nữa Niệm Kiều Nô từng khẳng định một thời gian ngắn khi Vương Bình c.h.ế.t từng thấy Đoàn thị cùng Vương Bình cãi lộn. Cùng với cách đối nhân xử thế của Đoàn thị mà Lương Tấn Sinh phái ngóng qua, đều nàng hung mãnh như hổ, Vương Bình khi còn sống vốn sợ vợ, trong lòng Lương Tấn Sinh càng khẳng định suy đoán cái c.h.ế.t của Vương Bình liên quan tới Đoàn thị. Khi thốt nhứng lời , sắc mặt mấy pháp y liền chút khó coi. Dân chúng trăm họ cũng bắt đầu một nữa hô lên, nhưng ngờ góa phụ Đoàn thị lúc lời nào, chỉ là ở một bên lạnh.