Hắn là một tín đồ của thời trang tối giản. Những  xung quanh  ăn mặc thành con công,  cũng   ý kiến, nhưng  chỉ trung thành với hai màu trắng đen. Nếu như   trang phục  chỉ định,  chỉ tình nguyện mặc trang phục  hai loại màu sắc ... mà chỉ  màu đen thì càng . Màu đen là màu của bóng tối, vô cùng hợp với .
 
Cũng bởi , đối diện với đống đồ đầy màu sắc cô choàng cho ,  nhịn   bài xích theo bản năng.
 
"Sao thế? Không thích?"
 
Tang Không gật đầu.
 
"Ò. Vậy  tự chọn." Cô cũng    , chẳng  tâm sức quản đến từng chiếc áo cho   gì. Trong lúc  chọn đồ của , cô cũng tranh thủ ghé sang gian hàng khác, chọn đồ cho bản .
 
Mặc dù   đồ tìm  trong căn nhà  nhưng chất liệu vải khiến cô mặc  thoải mái. Cô  đổi.
 
Không ngoài dự đoán, trong trung tâm to lớn ,  ẩn nấp  chỉ  một  cô. Ngay lúc cô   xong đồ, cô liền cảm nhận  tiếng bước chân khác lạ truyền đến từ phía xa.
 
Ly Thương nhíu mày, đẩy mở cửa phòng  đồ.
 
"Ai?" Người   thấy tiếng động, lập tức đề phòng, chiếu đèn pin về phía cô. Ánh sáng gay gắt đột ngột dội  mặt khiến cô khó chịu cau mày.
 
"Bố   dạy    chĩa đèn pin  mặt  khác ?"
 
"Cô... là Ly Thương?" Người  dường như  để ý đến câu phàn nàn của cô. Việc xuất hiện của cô  đủ để khiến   kích động  thôi. Anh  chạy nhanh về phía cô, còn  dang tay ôm lấy cô.
 
Ly Thương: "..."
 
Của nợ ở  xuất hiện đây?
 
Ly Thương nghiêng  né khỏi ma trảo của kẻ lạ mặt. Gã vô cùng bất ngờ  hành động của cô, vẻ mặt trong bóng tối  cứng . Có điều, gã lấy  trạng thái  nhanh,  cô đầy đau khổ: "Ly Thương, em trách   thể bảo vệ em ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nu-phu-dung-them-thuong-nam-chinh/6.html.]
 
"..."
 
"Xin , là   , nhưng khi đó  quả thật lực bất tòng tâm. Đám  đó kéo  ,  cho    cứu em. Từ đó cho tới nay,  đều  sống trong đau khổ dằn vặt,  trách   thể bảo vệ  cho em."
 
"..."
 
" em đừng lo,  sẽ  để chuyện đó xảy  thêm bất cứ  nào nữa,  sẽ bảo vệ em thật . Ly Thương , tha thứ cho  nhé!"
 
Nghe những lời của nợ  , Ly Thương đoán  gã với nguyên chủ khả năng là  yêu cũ nhỉ,  lẽ quan hệ cũng  . Đương nhiên là   khi gã bỏ  nguyên chủ trong bầy xác sống đó một . Cô gặp  ít thể loại sói mắt trắng thế  ,  liếc mắt, cô   thể nhận  tâm tư của gã.
 
Ly Thương lười  thua với gã, xua tay: "Tránh xa  ,   biến thành xác sống ."
 
Quả nhiên, cô  dứt lời, kẻ  mặt  vô thức lùi về  hai bước.  gã cũng  nhanh lấy  tinh thần, gã  trừ hai tiếng, : "Em đùa  đúng ? Em thật sự  thành xác sống thì   thể giữ  dáng vẻ  chứ!"
 
"Anh , em chỉ là đang giận dỗi  thôi,  đúng ?"
 
"Ồ,   chứng minh cho  thấy ?"
 
"Ly Thương... em..."
 
"Trốn trong đó  gì,  xong  thì  đây ." Ly Thương  nghiêng mặt, hướng mắt về gian phòng Tang Không đang .
Mập
 
Tang Không: "..."
 
Hắn trốn đến ngay cả thở cũng  dám thở mạnh, cô còn gọi   là  ý gì?
 
Được , mặc dù   biến thành xác sống, cơ bản là  còn thở nữa.