Cảnh sát Tần  thấy sự ngang ngược của Uông Thư Lan và Tưởng Minh Vũ, giọng điệu  thể  hơn, “Vậy bà  thấy   như   vấn đề gì ?”
Ánh mắt Uông Thư Lan lóe lên một chút, cuối cùng  dám trả lời thẳng, “ chỉ tin Minh Vũ sẽ   bừa,  hỏi con nhỏ  rốt cuộc chuyện gì xảy , để nó  thật với các  về diễn biến sự việc, nếu  nó mở to mắt  dối thì cũng là  giả lời khai  ? Nếu vì nó  lung tung khiến Minh Vũ  oan thật sự  kết án, chẳng  thành oan sai ?”
Cảnh sát Tần gần như tức giận mà bật , “Vậy chúng  còn  cảm ơn bà ?”
Biết rằng từ miệng Uông Thư Lan    câu nào rõ ràng, cảnh sát Tần cũng  mất công sức nữa, “Thưa bà Uông, sự thật   đều thấy rõ,   bà ở đây  vòng vo thì  thể coi như   chuyện gì xảy . Ngoài , chúng  cần nhắc nhở bà rằng, theo Điều 307 Bộ luật Hình sự, dùng bạo lực, đe dọa, hối lộ để cản trở nhân chứng hoặc chỉ đạo  khác  giả lời khai, nếu tình tiết nghiêm trọng cũng sẽ  kết án.”
Uông Thư Lan cảm thấy những lời định  tới bên miệng thì  chặn , “Cái gì?!”
Uông Thư Lan  mười mấy năm   , chỉ cần  lợi cho bản  thì lớn  nhỏ đều  thể gạt sang một bên,    những điều , bà  nghĩ rằng  sẽ   khác  , sẽ   hổ khi  bà cụ Tưởng và Tưởng Kiến mắng, sẽ  cảnh sát giáo dục phê bình hoặc phạt tiền cảnh cáo, thậm chí  thể ảnh hưởng đến phán quyết liên quan đến Tưởng Minh Vũ, nhưng    nghĩ rằng  cũng  thể  kết án.
Đầu óc Uông Thư Lan như nổ tung, cuối cùng bà  lúng túng, “Cảnh sát,  là  của Minh Vũ, thằng bé mới mười sáu tuổi  gây  chuyện ,  cầu xin Chu Dao tha cho thằng bé chỉ là chuyện bình thường,    kết án?   oan,  thật sự  oan!”
Cảnh sát Tần  hết kiên nhẫn, “Cầu xin và ép buộc là hai chuyện khác , hợp lý  đồng nghĩa với hợp pháp.” Nói xong,   trực tiếp đẩy biên bản ghi lời khai đến  mặt Uông Thư Lan, “Ký tên .”
Chuyện của Tưởng Minh Vũ vẫn   kết luận, Uông Thư Lan cũng  tạm giữ, gia đình họ Tưởng  thể tưởng tượng   rối loạn thành một cục.
Hàng xóm đều là  quen, nhiều đứa trẻ cũng học ở trường nhất trung, khi chuyện của Tưởng Minh Vũ  xảy ,  nhanh chóng lan truyền khắp khu phố. Đối với Tưởng Kiến,   địa vị nhất trong khu phố, đây quả thực là một cú sốc lớn, nhưng giờ đây  càng nghiêm trọng hơn, cả gia đình bọn họ  lên livestream,   phù hợp với những chủ đề nóng hổi mà  dân quan tâm như bắt nạt học đường,  ruột độc ác và học bá thiên tài, nhất thời bọn họ  nổi tiếng khắp thành phố Thượng Hải.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nu-phu-khong-de-choc/chuong-100-chi-gai-khong-de-choc-33.html.]
Tưởng Kiến là một ông chủ nhỏ, tự mở một công ty quảng cáo  lớn  nhỏ,  cần   sắc mặt cấp , nhưng  thể tránh khỏi những ánh mắt soi mói từ  khác trong tòa nhà, những ánh mắt chỉ trỏ từ những  khác trong cùng một tòa nhà, cùng với những đơn hàng  hủy từ các khách hàng, Tưởng Kiến  bận rộn với công việc công ty,  chạy tới chạy lui giữa chuyện của Tưởng Minh Vũ và Uông Thư Lan, còn  trấn an Tưởng Điềm Điềm gần như sắp sụp đổ.
Dưới áp lực căng thẳng, cuộc chiến giữa ba và con gái sắp nổ .
Tưởng Điềm Điềm là một học sinh, gia đình gặp chuyện lớn cô  vẫn   học bình thường, chỉ là  lớn ít nhiều còn bận tâm đến thể diện, hàng xóm dù  ưa gia đình  cũng   thẳng , nhưng những thanh thiếu niên tuổi teen    cảm giác chính nghĩa, sự khinh bỉ và ghê tởm dành cho Tưởng Điềm Điềm càng tăng lên.
Có   thẳng mặt cô  rằng, cô     nham hiểm.
Có   ngang qua hành lang gặp cô  thì  đầu  sợ  dính líu.
Mỗi bước mỗi xa
Còn    mỉa mai rằng đánh    là bản lĩnh, chẳng qua là  thi đậu thôi .
Thậm chí ngay cả Sở Lâm Lâm,   đây  thiết nhất với cô  cũng bắt đầu giữ  cách.
Sở Lâm Lâm   chơi với cô , cũng  dám chơi với cô .
Khi chuyện lớn xảy  ở trường nhất trung, Triệu Mỹ Quyên là   cha  ngay lập tức   sự việc,  lập tức nhắc nhở Sở Lâm Lâm   tiếp tục qua  với Tưởng Điềm Điềm,  lúc đó còn  chút lo sợ, với tính cách của Tưởng Minh Vũ như thế, con gái giúp Tưởng Điềm Điềm xông pha  thể  , nhưng nếu một ngày hai đứa con gái xảy  mâu thuẫn, chẳng  cũng sẽ  tìm đến dạy dỗ  ? Bà  chỉ  một cô con gái,  dám mạo hiểm.
Sở Lâm Lâm   Tưởng Điềm Điềm  thể nào hại  , nhưng khi chuyện livestream ầm ĩ lên, cô   thể   nên lời.