Tưởng Điềm Điềm từ nhỏ quen với việc gặp may mắn, điều mà cô giỏi nhất là dùng lời lẽ ngọt ngào để khiến cùng chống những mà cô ghét. Kết quả là chiêu tác dụng với Diêu Dao. Giáo viên và bạn học đều bài xích cô , mạng cũng chỉ những lời chửi bới, ngay cả Sở Lâm Lâm cũng thèm để ý đến cô nữa. Tưởng Điềm Điềm đây tự mãn bao nhiêu, giờ đây khó chịu bấy nhiêu. Cuối cùng, môi trường xung quanh đổi, nhưng cô mở miệng những điều đổi trắng đen.
Trong miệng cô , Diêu Dao là sản phẩm của cuộc hôn nhân sắp đặt. Ba của cô qua đời, Uông Thư Lan tái hôn là điều hợp lý. Nghĩ đến việc cô sắp lớp 12, đặc biệt đưa cô đến Thượng Hải, ngờ trong lòng cô chứa đầy thù hận, chỉ cho gia đình bọn họ yên. Cô còn khiến bệnh, trai thương, còn lợi dụng dư luận để bôi nhọ gia đình bọn họ, để cho cô một bóng ma lớn, vì Tưởng Kiến mới gửi cô đến Mỹ.
"Chị sinh ở nông thôn, bao giờ sống cuộc sống , nhưng tại đổ cho nhà bọn em? Nhà bọn em cho nông thôn coi trọng con trai hơn con gái, cũng nhà bọn em khiến chị chịu khổ. Vì cái gì chị cũng đổ lên những sống ở Thượng Hải như bọn em, liệu quá vô lý ?"
Tưởng Điềm Điềm với vẻ đáng thương, "Chị còn bôi nhọ em ở trường, vì chị học giỏi, đến từ nông thôn, nghĩ rằng chị chắc chắn tính cách chất phác, lừa gạt ai. Mọi đều nghĩ em bắt nạt chị , trời đất mắt, em mà bắt nạt chị , em dám ? Mọi nghĩ rằng em nước ngoài là vì gia đình yêu thương em, nhưng thực là vì còn cách nào khác."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nu-phu-khong-de-choc/chuong-110-chi-gai-khong-de-choc-43.html.]
Diễn xuất ngoan ngoãn tổn thương của Tưởng Điềm Điềm sức thuyết phục, thêm đó, cô che giấu thông tin quan trọng về lớp tài năng trẻ của Kinh Đại, và việc Uông Thư Lan cùng Tưởng Minh Vũ đều tù, khiến cho Trương Thiến và Hoàng Lị Lị, những vốn dĩ quan tâm đến tin tức trong nước, thể nào sự thật. Bị cô lừa dối như , cả hai khỏi thể hiện sự đồng cảm.
Mỗi bước mỗi xa
Trương Thiến thích tiểu thuyết, tự động đưa Diêu Dao vai nữ phụ độc ác trong truyện, giọng phần phẫn nộ, "Sao nó như ? Không trách , đáng thương chắc chắn điều đáng ghét, nó cũng thật quá xa."
Tính cách Hoàng Lị Lị so thì mềm mỏng hơn, đây cũng từng bắt nạt ở trường học và mắc chứng trầm cảm, càng cảm thấy đồng cảm, "Điềm Điềm, những thích đổ hết nỗi khổ và bất hạnh của lên khác, chỉ khi thấy khác thì bọn họ mới vui. Nói lý lẽ với bọn họ thật sự là lãng phí thời gian, bọn họ chỉ đơn giản là xa, chỉ cần em vui vẻ và ngày càng hơn, đó chính là phản kích lớn nhất đối với bọn họ."
Hoàng Lị Lị rằng những lời khuyên chân thành của , thực chất đang đúng tâm trạng của Tưởng Điềm Điềm và trạng thái của Diêu Dao. Tưởng Điềm Điềm một khoảnh khắc thoải mái, nhưng nhanh chóng điều chỉnh , với vẻ mặt dịu dàng và cảm động, giành sự yêu mến thật lớn từ cả hai.
Vì sự đồng cảm và yêu mến , cộng thêm việc Trương Thiến và Hoàng Lị Lị đều lớn hơn cô hai tuổi và hiện đang học đại học, nên bọn họ chỉ xem cô như em gái nhỏ, chăm sóc cô trong cuộc sống và học tập, cần cô động tay động chân sẵn cơm ngon, cô bằng lái xe thì bọn họ đưa cô đến trường, còn lo lắng cô buồn bã, thời gian thì dẫn cô đến những nơi phong cảnh để thư giãn.