Mẹ Dương càng nghĩ càng tức, Dương Tiêu là con ruột của bà , bà   thể  giúp, nhưng Tưởng Điềm Điềm thì  là gì? Cô  đùa giỡn với con trai  như một kẻ ngốc, còn  bà  cùng giúp đỡ,  đời   gì  chuyện  như ?
Toàn bộ khoản nợ ,  Dương  đổ hết lên đầu Tưởng Điềm Điềm.
Gần đây tâm tình của Tưởng Điềm Điềm gần đây tâm trạng vốn   , cô    từ miệng Dương Tiêu rằng  chuyện  suôn sẻ, trong lòng  hận Diêu Dao  mỗi   may mắn như ,  hận Dương Tiêu vô dụng, thêm  đó  Dương còn trực tiếp khóa thẻ của Dương Tiêu, Tưởng Điềm Điềm  quen với việc  Dương Tiêu nuông chiều, giờ đây  càng  Dương Tiêu   mắt.
Một bên cố gắng lấy lòng, một bên  thấy phiền phức, Tưởng Điềm Điềm quyết định ở nhà trốn. Trương Thiến và Hoàng Lị Lị tưởng rằng là cặp đôi đang cãi , những ngày đầu còn  quan tâm, nhưng  nhanh, Tưởng Điềm Điềm cảm thấy ánh mắt của hai    bắt đầu trở nên kỳ lạ.
Trương Thiến là  thẳng tính  giấu  lời , hôm đó trong bữa ăn  hỏi thẳng, “Tưởng Điềm Điềm,  và  trai em đang ở tù ? Chuyện  là  ? Có liên quan đến chị gái mà em  ?”
Tưởng Điềm Điềm đang gắp thức ăn thì tay khựng  giữa  trung.
Cô  rõ ràng  ngờ sẽ đột ngột  thấy điều  từ miệng Trương Thiến, mất một lúc mới lấy   giọng , “Em,   em   với các chị  ? Chị  đến nhà bọn em chỉ để trả thù  em, trả thù vì  cướp  tình  của em và  trai. Anh trai em  chịu nổi việc chị  bắt nạt em, chỉ  cảnh cáo chị  vài câu, kết quả   chị  khiêu khích nên  đánh , thành  cố ý gây thương tích. Mẹ em chỉ  chị  giơ cao đánh khẽ, nhưng   chị  đưa lên mạng   em ép chị   chứng giả, ba em sợ em ở trong nước cũng  chị  tính toán nên  đưa em sang Mỹ…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nu-phu-khong-de-choc/chuong-115-chi-gai-khong-de-choc-48.html.]
Nói xong một tràng, biểu cảm của Tưởng Điềm Điềm dần dần trở nên tự nhiên, còn cố gắng tỏ   chút tổn thương, “Chị Thiến Thiến,  chị  đột nhiên hỏi chuyện ?”
Mỗi bước mỗi xa
Trương Thiến  lên một tiếng,  mặt hiện lên chút hối hận.
Khi mới  tin , chị    tức giận, chạy lên mạng tìm hiểu thấy những video gần như  thể coi là bằng chứng, càng tức giận hơn. Nếu  chuyện thật sự như  mạng , thì những gì chị  chân thành chăm sóc Tưởng Điềm Điềm chẳng  thành ngốc  ? Chị   lén lút tìm Hoàng Lị Lị bàn luận, một lúc thì thấy những gì  mạng  chắc chắn, một lúc  nghĩ  thể   lý do, suy  tính  mà   kết quả, cuối cùng quyết định hỏi thẳng Tưởng Điềm Điềm.
Cố tình Tưởng Điềm Điềm  quá tự nhiên, tự nhiên đến mức ngoài sự ngạc nhiên ban đầu ,  hề  chút xíu nào cảm thấy tội , khiến Trương Thiến     . Dưới ánh mắt đầy tổn thương của cô , Trương Thiến thậm chí còn cảm thấy  ngại ngùng, chị  nghĩ Diêu Dao thông minh như  mà   lớp tài năng của Đại học Bắc Kinh,  thể thực sự là một   chỉ  IQ cao và nhân cách phản xã hội ?
Nghĩ , Trương Thiến chắp tay xin , “Xin  nhé Tưởng Điềm Điềm, chị cũng chỉ tình cờ   khác  thấy lạ nên mới hỏi,   ý gì khác , em đừng để tâm nhé.”
Tưởng Điềm Điềm  mà trong lòng thắt , nhưng  mặt chỉ giả vờ  chút tức giận, “Rốt cuộc ai đang  những điều vô căn cứ , nếu   rõ tình hình mà  thì sẽ nghĩ gia đình của em đang bắt nạt chị  nữa.”
Trương Thiến nghĩ đến những gì cô   ,  khỏi cảm thấy  chút đồng cảm, “Không   Điềm Điềm, đến lúc đó chị sẽ   em, trắng  thể thành đen, đen  thể thành trắng, em  đúng thì  sợ gì cả.”