Sau khi  tù, Tưởng Minh Vũ chỉ cảm thấy thế giới    xa lạ với  .
Tưởng Kiến  trở thành  thực vật, Tưởng Điềm Điềm  kết án chung  vì tội cố ý g.i.ế.c  và nhiều tội khác, bà cụ Tưởng thì tim lúc  lúc , yếu ớt nắm lấy tay Tưởng Minh Vũ, “Sau khi Dương Tiêu chết,    như phát điên, Tưởng Điềm Điềm ở trong đó sống  tệ, nhưng bà cũng  còn cách nào,  thể giữ mạng cho ba cháu thì  là khó khăn lắm , cháu  lời bà, đừng lôi kéo  mấy chuyện  nữa.”
“Đặc biệt là Chu Dao , giờ  kết  với nhà họ Khương, đang gió nổi nước lên, em gái cháu chính là vì chọc  nó mà từng bước sai lầm dẫn đến tình cảnh bây giờ, con bé    hủy hoại, nhưng cháu còn trẻ, bây giờ bắt đầu  vẫn kịp, nhà họ Tưởng giờ chỉ còn mỗi cháu, nếu cháu  gây  chuyện gì, bà thực sự  thể nhắm mắt  .”
Bà cụ Tưởng  hận  sợ Diêu Dao.
Hận cô khiến nhà họ Tưởng tan nát, hận vì  cô  chết, nếu  còn Tưởng Minh Vũ và Tưởng Kiến, bà cụ Tưởng thậm chí  đổi mạng với Diêu Dao, nhưng hận thì hận, cụ  sợ Tưởng Minh Vũ cũng nghĩ như , để trả thù cho Tưởng Điềm Điềm  giẫm lên vết xe đổ khiến bản  cũng gặp chuyện.
Tưởng Minh Vũ nắm c.h.ặ.t t.a.y bà cụ Tưởng đang run rẩy, biểu cảm biến hóa khôn lường.
Khi tìm đến Uông Thư Lan, bà  đang cãi  với  Uông, “Trước đây tao  lấy bao nhiêu tiền từ nhà họ Tưởng,  mày còn  ba  đều do tao nuôi, giờ các   bỏ tao? Nếu tao  dồn đến đường cùng, tao sẽ phát trực tiếp  các   hại tao thành  như thế mà  quan tâm, tao sẽ treo cổ ở đây, đến lúc đó xem các   còn    !”
Cậu Uông  thấy tài năng của Uông Thư Lan trong việc đảo ngược trắng đen  sóng trực tiếp, ông  tự hỏi  thể nào  như Diêu Dao, khí thế cũng giảm  một chút. Uông Thư Lan hừ một tiếng,  định cảnh cáo ông  vài câu thì bỗng thấy bóng dáng quen thuộc bên ngoài cửa sổ.
Uông Thư Lan giả vờ vui vẻ, nhiệt tình chào đón Tưởng Minh Vũ  nhà,  Uông cũng như thấy  cứu tinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nu-phu-khong-de-choc/chuong-150-chi-gai-khong-de-choc-83.html.]
“Minh Vũ, cuối cùng cháu cũng đến, hiện giờ cháu cũng  lớn,  thể  quan tâm đến  cháu,  cháu cần ăn uống  và thuốc men,  thứ đều cần tiền, chỉ dựa   và ông bà ngoại cháu thì  đủ sức nuôi nổi, cháu…”
Cậu Uông nghĩ rằng  thể xử lý Uông Thư Lan  xa, chắc chắn  thể  xử lý  một đứa trẻ, nhà họ Tưởng giờ  giống như , bà cụ Tưởng vẫn còn chút nền tảng,  thể còn để  cho Tưởng Minh Vũ  ít vốn, nuôi một Uông Thư Lan thì  thành vấn đề.  khi ông  đang tính toán   thì  lên  đúng lúc đối diện với ánh mắt lạnh lùng của Tưởng Minh Vũ.
Tưởng Minh Vũ   gì, chỉ lạnh lùng  hai   mặt.
Mỗi bước mỗi xa
Ngồi tù hơn hai năm, Tưởng Minh Vũ dĩ nhiên  thể vẫn như , tuổi còn trẻ, dù  Tưởng Kiến che chở trong tù cũng chỉ là  bắt nạt,  sống  hơn thì chỉ  thể càng tàn nhẫn hơn,  khi  ngoài    nghĩ đến việc cải tà quy chính, thậm chí còn nghĩ rằng chỉ cần Diêu Dao  chủ động gây chuyện,  thể xin  Tưởng Điềm Điềm, sống hòa bình với cô cũng    thể.
  khi  ngoài,  thứ đều cho   thấy những suy nghĩ  đây thật nực .
Ba của    thể cả đời   bao giờ tỉnh .
Em gái   cũng  thể cả đời   bao giờ  thả .
Còn về  ,   còn  tương lai gì?
Cậu   tin Diêu Dao  sắp đặt  thứ để gia đình  tan nát, giờ  bỏ qua cho  , cô càng sống  thì việc xử trí  càng dễ,      thể cam tâm  con cá  thớt, chỉ chờ đợi một con d.a.o   khi nào sẽ rơi xuống?
Tưởng Minh Vũ  thấy vẻ vui mừng giả tạo  mặt Uông Thư Lan dần dần cứng , thậm chí   thời gian để cảm thấy châm biếm, chỉ lạnh lùng hỏi, “Chu Dao giờ ở ?”