Những lời đạo đức giả  Diêu Dao  chán ngấy.
Cô  sang với nụ  nửa miệng, “   lương tâm ?”
Chưa đợi Uông Thư Lan phản ứng, cô  thêm một câu, “Vậy chẳng  giống như bà ?”
Uông Thư Lan tức đến mức gần như mất kiểm soát, “Được, tao   lương tâm,  mày cút , cút !”
Diêu Dao  thẳng thắn thức thời, “Được thôi.” Nói xong, cô  lưng định .
Tưởng Kiến thấy Diêu Dao  đặt tay lên tay nắm cửa, rõ ràng   đùa, cuối cùng  thể nhịn  nữa, “Đủ , đừng gây rối nữa!” Nói xong còn  nhịn  mà trừng mắt  Uông Thư Lan, buổi chiều cảnh sát  đến, tối  xảy  chuyện như thế , bọn họ còn    nữa ?
Tưởng Kiến nhẫn nhịn cơn giận, gọi Tưởng Điềm Điềm và Tưởng Minh Vũ về ngủ, còn tự   trong phòng, đóng cửa cái rầm, Uông Thư Lan vội vàng chạy  trong, trong phòng khách rộng lớn chỉ còn  Diêu Dao mới đến.
Trong tình tiết gốc, Chu Dao  đến nhà họ Tưởng cũng ngủ ở phòng khách, nhưng  đó Tưởng Điềm Điềm ghét cô ở phòng khách cản trở, Uông Thư Lan mới chỉ đạo cô dọn dẹp ban công để chuyển  ngoài, vì  Diêu Dao  chuẩn  sẵn, cô lấy từ trong túi  một cái gối,  lấy  cái chăn bông bà nội , sắp xếp gọn gàng  ghế sofa bằng da thật trong phòng khách,  đó cầm điện thoại chụp một bức ảnh đăng lên mạng xã hội.
Hình ảnh kèm theo lời chú thích: Ngày đầu tiên đến nhà , chúc ngủ ngon!
Uông Thư Lan hồn nhiên  hề   Diêu Dao  đang gây rối,  mới  xuống, hôm nay bà  thật sự  mệt mỏi đủ đường, khó khăn lắm mới dỗ  Tưởng Kiến, hai vợ chồng  đạt  đồng thuận rằng những chuyện lớn gì thì ngày mai  bàn bạc, nhưng  kiệt sức nhắm mắt thì  thấy ngoài  bỗng phát  một tiếng động lớn.
Nhìn thấy Tưởng Kiến  ngủ say, Uông Thư Lan chấp nhận  phận  dậy, mở cửa  thì thấy Diêu Dao cầm khăn tắm  trong nhà tắm, vòi sen thì rơi xuống đất đang phun nước  tường.
Uông Thư Lan thật sự   đè nén đến mức  còn sức để tức giận, “Mày  định  gì nữa?”
Diêu Dao giơ khăn tắm lên, “Tắm thôi, trời nóng thế   tắm thì   thối  ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nu-phu-khong-de-choc/chuong-78-chi-gai-khong-de-choc-11.html.]
Lý do hợp lý, Uông Thư Lan  còn sức để cãi , đành   phòng, nhưng bà   ngờ rằng tiếng động lớn  chỉ là khởi đầu cho một đêm  ngủ. Bà   kiên nhẫn cho đến khi Diêu Dao tắm xong, sấy tóc xong, mà tiếng động trong phòng khách vẫn  ngừng.
Đối với Diêu Dao, lý do nào cũng hợp lý.
Chẳng lẽ khi đói thì   phép tìm chút đồ ăn trong tủ lạnh?
Ngủ một nửa mà khát nước,  cũng  cố ý  vỡ cốc!
Ngủ ở phòng khách nên sợ, mở TV một chút cũng   ?
Cái gì? Ồn ào đến mức các   ngủ ? Xin  nhé,  cũng  cố ý.
Người  thì sợ kẻ , kẻ  thì sợ kẻ  hơn.
Mỗi bước mỗi xa
Mắng , Diêu Dao miệng lưỡi nhanh nhẹn hơn ai hết.
Đánh , cô sẵn sàng gọi cảnh sát.
Đe dọa đuổi cô , cô  tỏ vẻ như  mong .
Uông Thư Lan     đè nén đến mức  còn sức lực, cả gia đình nhà họ Tưởng cũng  dày vò đến mức  còn lưu luyến, ngay cả Tưởng Điềm Điềm vốn  chịu nổi cũng   trốn  phòng mà   ngoài nữa.
Diêu Dao thì  thoải mái  ghế sofa, khí chất phảng phất như một nhân vật phản diện trong tiểu thuyết.
Đến , cùng  tổn thương, xem ai sẽ cực phẩm hơn ai!