Đơn xin chuyển trường  đó   thông qua, cô giáo Lâm   gì, chỉ  thủ tục, nhưng trong lòng  nghĩ rằng    chú ý nhiều hơn đến Diêu Dao, xem bảng điểm thấy cũng  tệ,  thể vì lý do gia đình mà  lệch hướng.
Còn Diêu Dao,    định sẽ  chú ý nhiều hơn, giờ  ở trong văn phòng và đang là trọng điểm  chú ý.
Thủ tục chuyển trường và ở nội trú  liên quan gì đến Diêu Dao, vì  cô chỉ xuất hiện một chút   cô giáo Lâm đẩy  văn phòng lớp 11 để tham gia bài kiểm tra đánh giá,  khi  kết quả mới  thể phân lớp chính thức.
Diêu Dao nhận một chồng đề thi lớn,  mặt   chút căng thẳng nào.
Bà nội Chu  thương cháu gái,  rằng với  cảnh gia đình, con đường duy nhất của Chu Dao là học thật  để thi   đại học , nên dù  khổ đến  cũng  tiếc tiền cho Chu Dao học hành, Chu Dao  chăm chỉ, cả trưởng thôn và hiệu trưởng trường làng đều thấy Chu Dao là một hạt giống ,  ít  mang tài liệu và đề thi từ thành phố về, hoặc tải video của thầy giỏi  mạng cho cô  xem, vì  thành tích của Chu Dao là thực sự .
Mỗi bước mỗi xa
Còn về sự chênh lệch giữa tài nguyên giáo dục ở nông thôn và thành phố, Diêu Dao sẽ đảm nhận phần đó, là một     sống bao nhiêu năm, cô   là  hết  thứ, nhưng cũng  đến nỗi  đề thi trung học  khó, thêm  đó cô còn tranh thủ bổ sung kiến thức từ tài liệu Chu Dao trong suốt chuyến tàu cao tốc, lúc  cô  bài thi  nhanh  chính xác.
Ai cũng , giáo viên ít nhiều đều  chút bệnh nghề nghiệp  .
Thấy Diêu Dao  bài hạ bút như thần, giấy thi liên tục lật phần phật,  tiên là giáo viên gần cô nhất tiến  gần, khi  thấy  phát hiện  sai sót nào,  thấy cô giáo viên   hiệu gọi thêm giáo viên thứ hai,  thứ ba, thứ tư,  đợi Diêu Dao  thành một bài thi, phía    một đám giáo viên vây quanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nu-phu-khong-de-choc/chuong-80-chi-gai-khong-de-choc-13.html.]
Sợ  phiền cô  bài, các giáo viên đều im lặng, chỉ liên tục trao đổi ánh mắt.
“Cô bé  từ  mà  ? Phòng tuyển sinh  chút mắt  đấy!”
“Ôi, bài   thể giải như  ? Cô bé cũng thông minh ghê!”
“Lại  lợi thêm cho lớp 1 , năm  tỷ lệ đỗ chắc chắn sẽ tăng!”
Đối với các giáo viên mà , việc thấy học sinh  bài  là điều sống còn, còn thấy  một học sinh như Diêu Dao thì như  sống thêm. Không ai  thích học sinh giỏi, nên bọn họ quên luôn công việc của ,   Diêu Dao càng  càng thấy thích mắt, khi Diêu Dao cuối cùng  xong bài, ngẩng đầu lên   những ánh mắt nóng bỏng dọa cho giật .
 lúc đó, chủ nhiệm Hồ phụ trách  khối từ bên ngoài  , “Đang  gì ?”
Thầy giáo trẻ tuổi gần Diêu Dao lập tức cầm bài thi của cô đưa lên như bảo vật, “Chủ nhiệm Hồ, đến xem bảo bối !”
Trong lớp 1 của khối 11, Tưởng Điềm Điềm đang mặt mày ủ rũ than thở với bạn cùng bàn là Sở Lâm Lâm về Diêu Dao, “Cậu   chị  quá đáng thế nào !”
Tưởng Điềm Điềm nghĩ đến Diêu Dao là  tức giận, “Mẹ của  vì một chuyện nhỏ đến đón chị  trễ một chút,  đầu  chị   báo cảnh sát và còn   quen   của ,   chịu nổi nên   với chị  vài câu, chị   châm chọc   sống trong sung sướng, chị   thể so . Mình thật sự  hiểu,  chị    vẻ như cả thế giới nợ chị   chứ, cuối cùng khiến cả nhà   trốn  phòng.” Nói  thì  lý, nhưng   nhắc đến việc Uông Thư Lan  bỏ rơi Chu Dao khi cô  chỉ mới một tuổi.