“Có loại như nữa ?” Sở Lâm Lâm nội tình, là bạn cùng bàn cũng là bạn của Tưởng Điềm Điềm nên tự động đồng cảm, khỏi nhăn mặt, “Có những loại như , sống thì chịu nổi khác sống , chị là đang ghen tị với , đừng để ý đến chị !”
“Mình cũng để ý đến chị , vấn đề là chị cũng đến trường chúng .” Tưởng Điềm Điềm mặt đầy lo lắng, thậm chí còn chút sợ hãi, “Mình thật sự sợ chị .”
Tưởng Điềm Điềm là dễ dàng nuốt sự nhục nhã bụng.
Hai một học sớm một học muộn, từ khi Diêu Dao sẽ chuyển đến cùng trường cùng lớp, Tưởng Điềm Điềm ngừng bực bội. Cô tin rằng, ở nhà thì Diêu Dao thể dựa nuôi nấng là nghĩa vụ pháp lý, lấy hàng xóm trò , còn báo cảnh sát đe dọa, đến trường mà cũng thể dùng những chiêu trò đó? Đây chính là thời điểm để cho cô !
Mỗi bước mỗi xa
Quả nhiên Sở Lâm Lâm lập tức hỏi, “Chị lớp nào ?” Nói xong nháy mắt, “Một từ nông thôn thì thành tích gì , là lớp 5 chứ, Dương Tiêu ở lớp 5, chị thể thành tích thế nào…”
Tuy nhiên kịp hết câu, Tưởng Điềm Điềm trợn tròn mắt như thấy ma.
Quay , thấy giáo viên chủ nhiệm lớp một của bọn họ là lão Lý, mặt mày hớn hở như trúng xổ 500 vạn, phía còn một cô gái gầy teo nhỏ nhắn nhưng cử chỉ tự tin.
Lão Lý dẫn cô đến bục giảng, ho nhẹ một cái.
“Mấy em yên lặng một chút, xin giới thiệu với mấy em, đây là bạn học mới Ch Dao chuyển đến lớp chúng , trong bài kiểm tra đầu đạt 677 điểm.”
Nghe thấy tiếng hít đúng như dự đoán, lão Lý hài lòng gật đầu, dù cạnh tranh mới áp lực, áp lực mới động lực, “Vì các em cố gắng, đừng để thi tháng tới mà qua cả bạn mới, đến lúc đó thầy cũng sẽ hổ cho các em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nu-phu-khong-de-choc/chuong-81-chi-gai-khong-de-choc-14.html.]
Trong lớp lập tức vang lên tiếng kêu la gào , Diêu Dao sự chỉ dẫn của lão Lý mỉm bước lên bục giảng.
Trong tình tiết gốc, Chu Dao sự hỗ trợ của Diêu Dao, khi mới chuyển trường thì lớp 3, cô cố gắng hết sức mới thể lớp 1 ba thi tháng, mà lúc rõ ràng cũng chọc ghẹo, nhưng vì thấy thành tích của cô vượt qua , Tưởng Điềm Điềm sớm bôi nhọ cô trong lớp. Vì khi Chu Dao vui mừng bước lên bục giảng lớp 1, thấy tiếng huýt sáo từ phía .
Còn bây giờ thì .
Nhìn xuống hoặc ánh mắt ngưỡng mộ, hoặc kinh ngạc và đầy hứng thú, Diêu Dao thẳng tắp về phía Tưởng Điềm Điềm.
“Xin chào , tên là Chu Dao, đến từ một cái thôn nhỏ trong núi ai đến, vui bạn với , hy vọng trong những ngày tới chúng thể học hỏi lẫn , cùng đạt thành tích cao.”
Giọng Diêu Dao trong trẻo, ánh mắt kiên định, dứt lời thấy lão Lý dẫn đầu vỗ tay, theo là một tràng vỗ tay từ cả lớp.
Tưởng Điềm Điềm Diêu Dao bước xuống bục giảng, ít bạn học chủ động chào hỏi cô, thậm chí cả Khương Nhu An, luôn lạnh lùng thích giao tiếp, giờ cũng ánh mắt đầy hào hứng, chào hỏi Diêu Dao để trở thành bạn cùng bàn.
Điều thể?
Cô học bao nhiêu lớp bổ túc, thuê bao nhiêu gia sư, vất vả lắm mới thể lớp 1, con nhỏ đến từ nông thôn thể ngay lập tức lớp 1 và đạt 677 điểm!
Nụ ngọt ngào của Tưởng Điềm Điềm vỡ, chỉ còn vẻ mặt thể tin nổi.
Điều thể!