Khi Tưởng Kiến  tan  về nhà  thấy trong nhà lộn xộn,   ngọn nguồn  đó phản ứng đầu tiên của ông  là  bẽ mặt.
“Đứa con gái  của bà rốt cuộc là  ? Nhỏ như  mà   nhiều mưu mẹo như thế, trong nhà gây chuyện  đủ còn  gây chuyện ở trường, đừng  với  là bà  thể quản nổi con gái !”
Tối qua Tưởng Kiến cả đêm   ngủ ngon,   sẵn tâm trạng  vui, ban ngày bận rộn cả ngày  về đến nhà chuẩn  nghỉ ngơi thì  gặp  chuyện , cho dù tự hỏi bản   tính tình ,  tu dưỡng  đến , ông  cũng  thể kiềm chế  cơn giận.
“Thật sự là một cái họa,  thế    nên đón nó về, bà  rõ với nó một chút, nếu  thì nó cũng đừng ở đây nữa, ở thị trấn  của bọn họ   cũng  trường học , cứ chuyển thẳng đến đó !”
Đầu mâu của Tưởng Kiến  bất ngờ gì nhắm  Uông Thư Lan, Uông Thư Lan nghĩ đến Diêu Dao  thấy phiền, nghĩ đến vẻ mặt cứng đầu của Diêu Dao càng thêm phiền,   con nhỏ c.h.ế.t tiệt     lời  , nhưng  thấy ánh mắt  kiên nhẫn của Tưởng Kiến cuối cùng cũng   .
Uông Thư Lan    bản lĩnh gì đặc biệt, khi mới đến Thượng Hải, nhờ  vẻ  và miệng lưỡi nhanh nhẹn mà tìm  một công việc ở quầy hàng trong trung tâm thương mại,  khi gặp gỡ gia đình họ Tưởng và gả  nhà họ Tưởng, bà      nữa,  khi hai  em Tưởng Điềm Điềm và Tưởng Minh Vũ  học, Tưởng Kiến cũng      ngoài tìm việc  hoặc mở một cửa hàng nhỏ cho bà  , nhưng sống thoải mái lâu , bà   còn  dậy sớm  việc, vì  ngày qua ngày, Uông Thư Lan  quen với việc Tưởng Kiến ở nhà  một  hai.
Uông Thư Lan  chút hụt , ấp úng  về cuộc gọi của lão Lý, “Con nhỏ c.h.ế.t tiệt  thi  677 điểm, trong trường vô cùng coi trọng nó xem như bảo bối,  chuyển trường  lẽ  khó…”
Tưởng Kiến   sắc mặt càng khó coi hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-nu-phu-khong-de-choc/chuong-87-chi-gai-khong-de-choc-20.html.]
Ông    cảm tình gì với cô con gái kế , cũng  quan tâm đến tương lai của cô  , miễn là  thành nghĩa vụ là , ai  tốn thời gian để nuôi dạy con gái của vợ  và chồng ? Tưởng Kiến tỏ  rộng lượng, nhưng trong lòng  lúc nào  dùng ánh mắt đánh giá Diêu Dao, khi  cô  đến  thi  điểm  như , phản ứng đầu tiên  sự ngạc nhiên là cảm thấy mặt mũi  còn.
Con gái từ  quê lên thi  677 điểm.
Con gái của ông  học thêm lớp  lớp nọ, chỉ miễn cưỡng đủ điểm 600.
Mỗi bước mỗi xa
Trong khu chung cư   ít gia đình  con cái học ở trường nhất trung, bọn họ sẽ  gì? Nói rằng Điềm Điềm  bằng cô,  rằng gen nhà họ Chu  hơn nhà họ Tưởng, Tưởng Kiến càng nghĩ càng  thoải mái, con gái    thể thua một con nhỏ ở quê ? Nghĩ đến  đây hàng xóm từng ghen tị với ông   đứa con gái    học giỏi, giờ  thể sẽ  khen Diêu Dao, trong lòng Tưởng Kiến càng khó chịu.
Mặt mũi lớn hơn trời,  còn tâm trí để  với Uông Thư Lan, Tưởng Kiến  sang  Tưởng Điềm Điềm.
“Con cũng , con  thời gian tranh cãi chuyện lông gà vỏ tỏi với nó, còn  bằng dành thời gian  thêm vài bài thi, nó  thể thi  677 điểm, con  để kém hơn nó  ?”
Tưởng Điềm Điềm càng  thể tin nổi, “Ba?!”
Nếu lúc   Diêu Dao ở đây, chắc chắn sẽ   tiếng.
Cả nhà  cô   rõ ràng, Uông Thư Lan  ích kỷ  thiên vị, nên vì để  hài lòng và mang  cuộc sống  cho gia đình họ Tưởng mà  tiếc sức lực chèn ép con gái ruột của ,  rằng hút m.á.u Chu Dao để nuôi dưỡng gia đình họ Tưởng cũng  quá, trong mắt bà , con gái là gì,   quan trọng bằng cuộc sống thoải mái của bản ?