Xuyên Nhanh: Phúc Tinh Sinh Con, Được Cả Vị Diện Sủng Ái - Chương 163: Phúc tinh trồng ruộng lòng chẳng sợ, phu quân tuyệt tự đuổi vợ bận rộn 23 ---
Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:28:32
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngoài hành lang là tiếng Chiết Chi và Chiết Diệp hai đứa trẻ ríu rít bàn tán về hương vị các loại điểm tâm, giọng non nớt, trong đại sảnh cũng thể thấy.
Mèo Dịch Truyện
“Hoàng thượng và nương nương quang lâm hàn xá, thảo dân thất lễ kịp nghênh đón,” Tô Tri Nhuyễn dậy bái, hai vị là những tôn quý nhất thiên hạ. Thái hậu băng hà, trong hoàng cung đế hậu phu thê tình sâu nghĩa nặng, phi tần nào khác.
Mà giờ đây, hai vị đến phủ của nàng, còn do Chiết Chi và Chiết Diệp tiếp đón.
Nếu để ngoài , e rằng sẽ trực tiếp ngất xỉu.
“Mau dậy , con tên Tô Tri Nhuyễn ? Thế bản cung gọi con là Nguyễn Nguyễn ?” Hoàng hậu thấy cháu nội cháu gái quý báu của , thấy con dâu hợp ý, ôn hòa lễ độ xinh trắng trẻo, gương mặt bảo dưỡng kỹ càng của nàng nở rộ từng nụ , “Phó Hoài Sơ giấu thật kỹ, những năm nay ban hôn cho , kiên quyết đồng ý ai, tất cả đều từ chối, hóa là sớm trong lòng, thậm chí con cái cũng . Nguyễn Nguyễn, khi con nhập cung, mẫu hậu cũng bạn đồng hành .”
“Khụ khụ.” Hoàng đế suýt chút nữa nổi nữa, khẽ ho hai tiếng hiệu Hoàng hậu thu một chút, chỉ vài câu ngắn ngủi gọi là mẫu hậu . Mặc dù cũng hài lòng Tô Tri Nhuyễn trở thành con dâu, nhưng vẫn giữ vững biểu cảm của , “Con và Thái t.ử chuyện gì? Hai con quen từ ?”
Tô Tri Nhuyễn sớm sẽ câu hỏi , nàng kiêu hèn đáp lời, “Dân nữ là một cô nhi ở thôn Tô gia, tình cờ gặp Thái t.ử điện hạ trọng thương…”
Nàng mấy câu, Hoàng đế và Hoàng hậu đều năm đó Thái t.ử ám sát, cũng mất tích một tháng, nhưng từng nghĩ cứu chính là Tô Tri Nhuyễn, hai họ quen từ lúc đó.
“Phó Hoài Sơ và Nguyễn Nguyễn cũng là lúc đó…” Hoàng hậu lộ vẻ mặt hiểu rõ.
Tô Tri Nhuyễn gật đầu.
Tô Tri Nhuyễn thành thật kể đại khái diễn biến, mặt bọn họ dối cũng vô ích, dù những gì cần cũng cả .
Phó Hoài Sơ dậy, sang một bên.
Sau khi Tô Tri Nhuyễn hành lễ, liền thấy hai vị tôn quý nhất triều đại lên xe ngựa, rời khỏi đám đông.
Hoàng đế và Hoàng hậu xe ngựa, tán thưởng Phó Hoài Sơ ngớt.
Hoàng đế tủm tỉm chỉ bóng lưng , “Thằng nhóc sa lưới .”
“Vậy, Thái t.ử khi cho con một ít tiền thì rời ?” Hoàng đế đến đoạn , phồng râu trợn mắt, phát biểu suy nghĩ của , “Thằng nhóc , đối xử với phu nhân như ?”
Câu của nàng khiến Hoàng đế ý, biển lặng sông trong, chính là nhờ sự cai trị của mà kết quả .
“Chiết Chi, đưa Chiết Diệp và Nguyễn Nguyễn về Kinh thành, phụ hoàng sẽ tặng cho các con một ít quà gặp mặt,” Hoàng đế đột nhiên nhớ vội vàng đến, cũng mang theo gì, mở miệng , “Chiết Chi và Chiết Diệp là con của Phó Hoài Sơ, cũng nên sách phong thành Tiểu thế t.ử và Quận chúa.”
Phó Hoài Sơ hành lễ xong liền cửa.
Hoàng hậu vén rèm xe, cuối cùng liếc phủ của Tô Tri Nhuyễn một nữa, “Giờ đây thái bình thịnh thế, biển lặng sông trong, là thiên kim thế gia cũng quan trọng, Phó Hoài Sơ cũng cần thiên kim thế gia để củng cố triều đình.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-phuc-tinh-sinh-con-duoc-ca-vi-dien-sung-ai/chuong-163-phuc-tinh-trong-ruong-long-chang-so-phu-quan-tuyet-tu-duoi-vo-ban-ron-23.html.]
Nếu như , chi bằng để càng thêm kinh ngạc một chút.
“Là với nàng, lúc rời , hề nàng thai.” Phó Hoài Sơ uống một ngụm lớn, chiếc chén một vòng bàn, cuối cùng gọn bên tay , “Phụ hoàng, mẫu hậu, con dặn chuẩn bữa tối.”
Đương nhiên, còn một nguyên nhân nữa, rốt cuộc nên đối mặt với Tô Tri Nhuyễn như thế nào, cũng nên thế nào để chuyện về quá khứ mà chút vướng mắc nào với nàng, hình dung về tương lai.
Tô Tri Nhuyễn hiểu lắm, nàng nắm chén , Hoàng đế và Hoàng hậu vẫn đang chuyện.
“Điện hạ tìm con, lúc đó hai rời .”
Ban đầu, cứ ngỡ hoa mắt , hệt như thời gian ngày nào cũng nghĩ Tô Tri Nhuyễn ở bên cạnh .
“Mặc dù thiên kim thế gia, nhưng bất kể là khí độ dung mạo, cách ứng xử giáo d.ụ.c con cái, đều .” Hoàng đế gật đầu, tỏ ý tán thành.
“Đứng dậy ,” Hoàng đế và Hoàng hậu , cả hai đều thể thấy Phó Hoài Sơ hiện giờ kinh ngạc.
Ngồi chỗ của , đột nhiên, nàng nghĩ đến đêm hôm , Phó Hoài Sơ gần như điên cuồng chất vấn nàng, bây giờ nhớ , nàng vẫn thể nhớ rõ đôi mắt đỏ hoe tổn thương đau khổ đó.
“Đừng phụ hoàng con bừa, chúng cũng mới đến Giang Nam, còn kịp dạo phố vui chơi ở đây .” Hoàng hậu xua tay, “Chúng tìm Phó Hoài Sơ , hôm khác sẽ đến thăm con và các cháu, thôi Chiết Chi.”
khi định thần , phát hiện, quả nhiên là phụ hoàng mẫu hậu của , bèn tiến lên hành lễ, “Nhi thần bái kiến phụ hoàng mẫu hậu.”
Nguyễn Nguyễn lớn lên y hệt Phó Hoài Sơ thu nhỏ, dù từ nhỏ từng gặp cha , nhưng trong một thói quen hành vi và khí chất chuyện, giống Phó Hoài Sơ như đúc; Chiết Diệp chút bám , nhưng con bé trắng trẻo xinh , đôi mắt thì giống hệt Tô Tri Nhuyễn.
“Đa tạ Hoàng thượng,” Tô Tri Nhuyễn đoán cũng gần đúng, khi bọn họ Chiết Chi và Chiết Diệp là con của Phó Hoài Sơ, liền đưa bọn nhỏ về. Nàng trầm ngâm một lát mở lời, “Bệ hạ, nương nương, Chiết Chi và Chiết Diệp còn nhỏ, thể rời xa dân nữ, dân nữ e rằng những ngày thể thoát , kính mong Bệ hạ và nương nương thứ tội.”
Ngoài hành lang, hai đứa trẻ vẫn đang chia điểm tâm, chúng nó là song sinh, khi lớn hơn một chút, Tô Tri Nhuyễn nhận chúng thừa hưởng dung mạo của cả nàng và Phó Hoài Sơ.
Hoàng hậu mỉm , “Phó Hoài Sơ, con đoán xem hôm nay chúng gặp ai?”
Sự tương đồng đó, giống như việc Hoàng đế và Hoàng hậu khi bước , thậm chí cần tra hỏi kỹ càng, khẳng định hai đứa trẻ chắc chắn là con của Phó Hoài Sơ và Tô Tri Nhuyễn.
Có lẽ là nàng đối với tình cảm chút thờ ơ, hoặc lẽ nàng chỉ một lòng thành nhiệm vụ, giáo d.ụ.c Chiết Chi và Chiết Diệp, nên đối với khác chút bỏ qua. Nàng chút hiểu, tại trong vỏn vẹn hai tháng, nhớ nàng sâu sắc đến , trở về đích đào ba ngày ba đêm, cố gắng tìm kiếm những di vật thuộc về nàng. Sau khi nàng rời , khắp nơi tìm kiếm nàng?
Phó Hoài Sơ bận rộn cả ngày, khi trở về biệt phủ tạm thời, liền thấy phụ hoàng mẫu hậu của đang đoan trang trong đại sảnh uống .
“, đoán sai.” Hoàng đế tiếp lời, “Trước con từ chối nhiều quý nữ thế gia, Trẫm và mẫu hậu đều lo lắng con là thích nữ nhân , nào ngờ, con âm thầm Chiết Chi và hai đứa con?”