Xuyên Nhanh: Phúc Tinh Sinh Con, Được Cả Vị Diện Sủng Ái - Chương 190: Phúc tinh điền viên lòng không hoảng, phu quân tuyệt tự đuổi vợ bận rộn 50 ---
Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:29:00
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cạo vảy, bỏ nội tạng, đặt cá lên lửa nướng, thịt cá cháy xém dần chuyển sang màu trắng sữa, dần thành màu vàng nhạt, khi nướng thịt cá tươi, Phó Hoài Sơ mà từ một đống đồ phía mò một lọ muối nhỏ.
Tô Tri Nhuyễn ngạc nhiên, “Chàng ngoài còn mang theo muối?”
Ra ngoài mang theo muối chút đúng lắm.
“Không của , là của phu xe để xe ngựa.” Phó Hoài Sơ đương nhiên sẽ tùy mang muối, rắc một ít lên thịt cá.
Tô Tri Nhuyễn lập tức hiểu , những nghề phu xe cần dùng sức, mang theo một ít đồ dùng khẩn cấp cũng là chuyện bình thường.
“Thích khách là ai?” Tô Tri Nhuyễn bên cạnh , nghĩ đến phu xe thích khách một đao g.i.ế.c c.h.ế.t, nàng nhớ đến Phó Hoài Sơ bất tỉnh trong rừng đầy m.á.u me lúc , “Khi đó gặp trong rừng, lúc đó trọng thương, thích khách là…”
“Ừm,” Phó Hoài Sơ dường như cũng nhớ đến cảnh truy sát , trầm mặc một lát, tiếp tục , “Những thích khách hẳn là tàn dư của tiền triều, ba năm thế lực phía nhỏ, lúc đó cẩn thận, một mang theo tùy tùng, khi phát hiện liền trọng thương.”
Tô Tri Nhuyễn từ trong cốt truyện đại khái hiểu những tàn dư tiền triều rốt cuộc là ai.
Triều đại bắt đầu từ đời ông nội của Phó Hoài Sơ, hoàng đế tiền triều là một bạo quân, hoang dâm vô độ g.i.ế.c như ngóe, suốt ngày chìm đắm trong tửu sắc hưởng lạc, động binh gây chiến hao tốn của, bách tính lầm than, trong dân gian từ lâu xuất hiện vô đoàn thể phản.
Còn ông nội của Phó Hoài Sơ khi đó là một dị tính vương nắm đại quyền ở biên cương, vốn thề c.h.ế.t trung thành với tiền triều, nhưng ai ngờ khi ông mang theo chiến công hiển hách trở về thì gia đình còn mấy ai, chỉ còn đứa con trai út luôn mang theo bên , tức là ông nội của Phó Hoài Sơ, còn sống sót.
Mối thù huyết hải thâm cừu như khiến ông nội chịu nổi nữa, trực tiếp khởi binh phản, tự lập vương.
Đối với bách tính, ai hoàng đế quan trọng, chỉ cần thể khiến bách tính an cư lạc nghiệp, cuộc sống vô ưu, đó chính là hoàng đế .
Mèo Dịch Truyện
Ông nội của Phó Hoài Sơ ở biên cương tiếng tăm , bách tính đương nhiên ủng hộ.
Khi ông lên ngôi, một loạt thủ đoạn cứng rắn, trực tiếp đổi triều đại, trở thành một minh quân đời.
Đây cũng là lý do tại cha của Phó Hoài Sơ, tức là hoàng đế và hoàng hậu đương kim, đều là những hòa nhã.
Còn về phái bạo quân, vẫn phục vị, nhưng bọn họ phát hiện, bách tính căn bản ủng hộ họ, triều thần quy thuận, mà ba đời con cháu nhà họ Phó, ai nấy đều là minh quân tinh tài giỏi, trong điều kiện như , phái bạo quân chỉ thể nghĩ một kế hiểm độc khác, đó là ám sát Phó Hoài Sơ.
Tô Tri Nhuyễn từ trong cốt truyện hiểu một phần, từ lời của Phó Hoài Sơ cũng hiểu thêm một phần.
“Không cần lo lắng, Nguyễn Nguyễn,” Phó Hoài Sơ dường như sự lo lắng của nàng, “Những kẻ đáng ngại, ba năm , phát hiện Tô gia thôn đốt cháy, nghĩ là do bọn chúng , liền tốn chút công sức phá hủy tổ chức , phụ hoàng ở trong tối cũng ít.”
“Những kẻ là những còn khi tổ chức thích khách tan rã ?” Tô Tri Nhuyễn nghĩ đến những thích khách ngày hôm qua, “Chúng đều là những kẻ trốn thoát khi đó?”
“ , đây là những t.ử sĩ cuối cùng.” Phó Hoài Sơ gật đầu.
Khi đó trở về, thấy cảnh hoang tàn khắp nơi, lửa giận trong lòng bùng lên, cho rằng đây là do tàn dư thế lực bạo quân gây , vì trực tiếp tay tiêu diệt bộ bọn chúng, vốn dĩ cho rằng bạo quân c.h.ế.t, những t.ử sĩ trốn thoát cũng sẽ trung thành, nhưng ngờ, bọn chúng chọn tay lúc .
Ánh mắt chợt lạnh lẽo, chỉ cần nữ nhân của , cùng hai đứa con của chịu bất kỳ tổn hại nào, sẽ khiến đám sống bằng c.h.ế.t.
Khiến chúng c.h.ế.t chỗ chôn.
…
Tô Tri Nhuyễn hiểu đại khái tình hình, liền cùng Phó Hoài Sơ ăn con cá , hương vị thể là ngon đến mức nào, nhưng đối với cảnh hiện tại của bọn họ mà , đây là đãi ngộ nhất .
Ăn xong, bọn họ dạo quanh đây, Tô Tri Nhuyễn còn bất ngờ phát hiện thỏ rừng thỉnh thoảng chạy qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-phuc-tinh-sinh-con-duoc-ca-vi-dien-sung-ai/chuong-190-phuc-tinh-dien-vien-long-khong-hoang-phu-quan-tuyet-tu-duoi-vo-ban-ron-50.html.]
Dưới đáy vách đá hẻo lánh, qua , càng thợ săn săn, động vật ở đây nhiều.
bây giờ là mùa đông, chỉ những loài động vật nhỏ như thỏ rừng đất, chúng cũng sợ , thấy Tô Tri Nhuyễn và Phó Hoài Sơ tản bộ, chúng co một bên, đôi tai dài dựng , trông vô cùng ngây thơ đáng yêu.
Sau một ngày quan sát, hai bọn họ vẫn tìm thấy lối , thậm chí một con đường nhỏ nào, cỏ ở đây mọc , dù bây giờ biến thành cỏ khô, cũng cao đến ngang .
Khi màn đêm sắp buông xuống, Tô Tri Nhuyễn và Phó Hoài Sơ mỗi ôm một ít thức ăn chuẩn trở về.
Nguyên chủ là học y, nàng tiếp nhận ký ức của nguyên chủ, đối với thảo d.ư.ợ.c cũng khả năng nhận nhất định, nàng tìm thấy một thảo d.ư.ợ.c ích cho họ, còn khoai tây dại, cây khoai tây khô héo, nhưng khi đào đất lên, vài củ khoai tây tròn lẳn liền lộ .
Ban đầu, Phó Hoài Sơ nghi ngờ liệu thứ ăn , Tô Tri Nhuyễn tuy cũng nghi ngờ, nhưng nàng quyết định mang tất cả về, chuẩn nhờ hệ thống nhận dạng xem rốt cuộc nó độc .
Trước khi về hang, nàng còn tiện tay xách hai con thỏ ôm lòng.
Thỏ giãy giụa hai cái, mắt to trừng mắt nhỏ với Tô Tri Nhuyễn, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn trong vòng tay nàng.
Buổi tối, khi hai ăn uống đơn giản một chút, liền dùng nước sông đun sôi lau mặt qua loa.
Tô Tri Nhuyễn buổi sáng tết tóc thành bím, khi ngủ cũng tháo .
Ăn no uống say xong, bọn họ thẳng bên , một ngày hai đêm sống đáy vực, mối quan hệ giữa hai cũng trở nên hòa bình và gần gũi hơn.
Nửa hang thể thấy bầu trời bên ngoài, đến tối, mà tuyết rơi lất phất.
“Lại tuyết rơi ,” Phó Hoài Sơ ôm nàng từ phía , “Không chúng sẽ ở đây bao lâu.”
“Có lẽ sắp .” Tô Tri Nhuyễn thở dài thườn thượt, dường như ghi nhớ khoảnh khắc .
Chỉ lúc mới thể thư giãn, lo lắng chuyện trần tục, cũng ngoài giao thiệp xã giao, lo kiếm tiền nuôi con.
Sự thanh tịnh như , đặc biệt đối với bọn họ, càng khó .
Phó Hoài Sơ là thái t.ử một nước, những công vụ cần bận rộn hàng ngày thì khỏi .
Nàng cũng cần kinh doanh các cửa hàng, cả ngày hoạt động đưa phương án.
Nếu trực giác của nàng sai, lẽ là trong hai ngày , bọn họ sẽ rời khỏi đây.
“Khó khăn lắm mới thời gian nhàn rỗi như , Nguyễn Nguyễn, nàng …” Giọng trong trẻo, nếu nội dung, lẽ sẽ nghĩ là một công t.ử phong nhã.
, Tô Tri Nhuyễn từ chối, nàng , đưa tay nghịch ngợm n.g.ự.c , “Làm .”
Nàng khẽ khàng, nhưng ánh phản chiếu của tuyết đêm, khi Phó Hoài Sơ trở lên, thấy đôi mắt nàng sáng rực như tinh tú.
Trong đêm tuyết rơi tĩnh mịch, nơi vách núi sâu thẳm chỉ hai bọn họ, họ giao hoan nồng nhiệt.
Hơi nóng bốc lên, như băng vỡ, phát những âm thanh rách nát nhỏ vụn. Sông băng tan chảy, phát tiếng nước rì rầm đứt quãng, lắng kỹ, còn tiếng vọng.
Hai con thỏ vốn đang nhảy nhót tưng bừng, giờ đây cũng mệt lử, cuộn ngủ say.