Xuyên Nhanh: Phúc Tinh Sinh Con, Được Cả Vị Diện Sủng Ái - Chương 53: Sau khi bỏ chạy, đại lão tàn tật không còn giả vờ nữa 15 ---

Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:24:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Nàng từ chức?”

 

Lục Bồi Cảnh từ chỗ thư ký nhận tin , thấy nàng trở về, liền đặt sách xuống nàng, “Không nữa ?”

 

“Trước đây thiếu tiền chữa bệnh cho bà ngoại, giờ đây sự giúp đỡ của Lục , bệnh của bà ngoại gần khỏi , từ chức để chuyên tâm thực hiện hợp ước.” Tô Tri Nhuyễn bên cạnh giải thích.

 

Giờ đến cuối năm thời gian còn dài, nàng chuẩn thi cao học, hơn nữa cũng chọn trường, trong thời gian , nàng thể chuẩn mang thai, chuẩn ôn thi.

 

Có hệ thống, t.h.a.i kỳ của nàng tự nhiên sẽ nhẹ nhàng hơn một chút, để lâu như gì, chi bằng dùng để nâng cao học vấn của , cũng tiện thi đậu ngoài, đưa bà ngoại đến thành phố khác định cư.

 

“Như cũng ,” Lục Bồi Cảnh dậy vươn vai thư giãn gân cốt, đặt sách sang một bên.

 

Tô Tri Nhuyễn đến bệ cửa sổ, bên cạnh đặt một chiếc xe lăn, nàng chợt nghĩ một vấn đề, “Lục , hôm nay trong thang máy, lúc đó xe lăn, khác —”

 

“Không , đây giả vờ tàn tật là để giải quyết vài , giờ chuyện đều sắp kết thúc, phát hiện cũng chẳng hề gì.” Lục Bồi Cảnh điều chỉnh độ sáng của đèn xuống một chút, cả phòng khách tức thì trở nên tối mịt.

 

Hai họ , Tô Tri Nhuyễn ánh mắt tự nhiên dời , thể ngả về phía , phát hiện phía chính là ghế sofa.

 

…Lại là ghế sofa.

 

“Tối qua vốn tha cho nàng, ngờ nàng mất ngủ,” Lục Bồi Cảnh từng bước tới gần nàng, “Nếu , hôm nay chúng thử xem thế chữa khỏi chứng mất ngủ của nàng .”

 

“Không thể ở ghế sofa ?” Tô Tri Nhuyễn thoát , nhưng địa điểm nàng là ghế sofa cho lắm, bèn chớp chớp mắt, hiệu cho Lục Bồi Cảnh.

 

Nàng nghĩ đến đây ở khách sạn, hình như cũng đưa ý với Lục Bồi Cảnh, và lúc đó Lục Bồi Cảnh đưa nàng đến một nơi khác—cửa sổ sát đất.

 

Nàng theo bản năng cửa sổ sát đất, đó lập tức bổ sung, “Cũng đừng ở cửa sổ.”

 

Lục Bồi Cảnh gật đầu, khi bên cạnh nàng thì hề lộn xộn, mà ôm lấy nàng, hỏi một câu khác biệt với cảnh tượng hiện tại, “Tối ăn gì ?”

 

“Ăn một ít ,” Tô Tri Nhuyễn hiểu vì hỏi câu , bèn thành thật đáp, “Lục dùng bữa xong ?”

 

“Chưa ăn, giờ đói,” Lục Bồi Cảnh tựa ghế sofa, kéo theo Tô Tri Nhuyễn cũng đổ xuống cùng, “Muốn ăn đồ nàng .”

 

Tô Tri Nhuyễn chẳng nghĩ nhiều, nàng trực tiếp dậy, “Được, đợi một lát.”

 

Lục Bồi Cảnh phía nàng nhạt.

 

Không ở cửa sổ sát đất, ở ghế sofa…

 

Vậy chi bằng trong nhà bếp?

 

Khi Tô Tri Nhuyễn cảm thấy gì đó đúng, nàng ở trong lòng Lục Bồi Cảnh.

 

Sau đó…

 

Khi chuyện kết thúc, Tô Tri Nhuyễn trong lòng hối hận!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-phuc-tinh-sinh-con-duoc-ca-vi-dien-sung-ai/chuong-53-sau-khi-bo-chay-dai-lao-tan-tat-khong-con-gia-vo-nua-15.html.]

 

Chuyện còn tệ hơn cả ghế sofa!!

 

Cuối cùng cơm tự nhiên , trái nàng mệt mỏi rã rời, ghế sofa thiu thiu ngủ.

 

Còn Lục Bồi Cảnh nấu hai bát mì, gọi nàng dậy, “Dậy ăn chút gì , giờ chắc đói .”

 

“...Lục Bồi Cảnh,” Tô Tri Nhuyễn lặng lẽ mở miệng, cũng gọi là Lục nữa, mà gọi thẳng tên.

 

Lục Bồi Cảnh xong, cảm thấy chút bất ngờ, nhưng êm tai, cảm giác như cách giữa hai rút ngắn , đáp một tiếng, “Ừm?”

 

“Lần thể đến phòng ngủ ?” Tô Tri Nhuyễn cảm thấy vẫn nên đưa ý kiến của , thể thật sự mỗi đều ở những nơi lộn xộn khác để tiến hành hoạt động kích thích và mãnh liệt .

Mèo Dịch Truyện

 

“Đương nhiên thể,” Lục Bồi Cảnh một cách thẳng thắn, dẫn nàng bàn ăn, đẩy bát về phía nàng, đưa đũa, ánh mắt lấp lánh của nàng khi ăn mì, vội vàng bổ sung một câu, “Ăn xong bữa thì đến một nữa nhé, nàng, ngay trong phòng ngủ.”

 

“Khụ khụ khụ!!” Tô Tri Nhuyễn xong, suýt nữa sặc, Lục Bồi Cảnh kịp thời đưa cho nàng một cốc nước, nàng uống một ngụm, lúc mới khá hơn nhiều.

 

Một bữa cơm ăn đến kinh tâm động phách, nhưng Tô Tri Nhuyễn cuối cùng vẫn thoát khỏi buổi tối , chỉ là là ở trong phòng ngủ của Lục Bồi Cảnh.

 

Ngày thứ hai, hôm nay Tô Tri Nhuyễn còn đến khách sạn một chuyến, chủ yếu là để bàn giao công việc, mang những thứ nàng để .

 

Kể từ khi chuyện nàng và Lục Bồi Cảnh trong thang máy phát hiện hôm qua, nàng đến khách sạn liền nhiều đồng nghiệp phục vụ chú ý, ánh mắt của những ngưỡng mộ, ghen tị, cũng bình thản.

 

Mãi đến khi Tô Tri Nhuyễn thu dọn xong đồ đạc rời , những mới bắt đầu trò chuyện với .

 

“Nàng là cái thá gì chứ, chẳng qua chỉ dựa nhan sắc mà thôi! Đã đến nhân viên phục vụ , trẻ tuổi như tay chân, tự dựa mà kiếm cơm, ngược dựa cái khuôn mặt đó, ai, mấy cô nương trẻ bây giờ…” Có chua chát bóng lưng nàng, đó những lời chua ngoa với bạn của .

 

đúng đúng, ai nàng dùng thủ đoạn hồ ly tinh gì mà quyến rũ Lục tổng, thấy nàng mới là kẻ tâm cơ nhất, đây chúng phát hiện !” Có cũng , công việc trong tay đang đều dừng , mặt đầy ghen tị.

 

“Thôi , tình nguyện thì , Lục diện mạo khôi ngô, Tô Tri Nhuyễn cũng chẳng xí, một nguyện đ.á.n.h một nguyện chịu, nhưng theo thấy, cũng chỉ là chơi đùa mà thôi, gia đình Lục tổng như , chắc chắn sẽ để cưới một tiểu thư môn đăng hộ đối.”

 

Lúc một nhóm đều bắt đầu lời về nàng.

 

“Thật , các ngươi cũng chẳng cần ghen tị như ,” một cô gái trẻ sự hiện diện mấy nổi bật im lặng lâu, khi càng lúc càng khó , nàng lên tiếng, giọng lớn nhưng nhiều thấy.

 

“Ngươi là ai? Chẳng qua là thiếu vị trí của nàng cho ngươi thế , mà vội vàng cho , thật nực .” Người phụ nữ ban đầu mắng c.h.ử.i Tô Tri Nhuyễn khẩy một tiếng, trực tiếp ném chiếc giẻ lau trong tay xuống đất.

 

“Nàng mới là sinh viên đại học, sinh viên đại học khi nghiệp phục vụ, chắc chắn là nghiệp từ cái trường đại học hạng xoàng nào đó! Bây giờ trèo cao Lục , nào ngờ chỉ chơi đùa mà thôi.” Người phụ nữ vẻ mặt đầy châm chọc đối mặt với cô gái trẻ đỡ cho Tô Tri Nhuyễn.

 

Ánh mắt cô gái trẻ bình tĩnh, mang vẻ khinh thường.

 

Sau đó, nàng cũng ném cây chổi xuống, bình thản mở lời, giọng điệu chút gợn sóng, “Trước đây lẽ Tô tỷ tỷ cảm thấy cần thiết , nên các ngươi , nhưng Tô tỷ tỷ sắp rời , cũng xin hộ nàng một câu —”

 

“Tô Tri Nhuyễn, nghiệp Đại học Kinh Hoa, trong thời gian học đạt vô giải thưởng, đăng hàng chục bài luận văn, là một học tỷ vô cùng xuất sắc.” Cô gái trẻ những khuôn mặt dần hóa đá , trong lòng thầm sướng.

 

Sau đó nàng tiếp tục , “Nếu ngoại của nàng bệnh, nàng vì kiếm tiền mới đến đây phục vụ, nếu , sinh viên Đại học Kinh Hoa, các ngươi thể nghĩ đến giá trị thực chất của nó, còn về Lục , cá nhân cho rằng, dù cho họ thật sự ở bên , thì cũng thể ai mạnh hơn ai, chỉ cần Tô học tỷ , nàng thể thi việc trong hệ thống nhà nước.”

 

 

Loading...