Nàng thật sự còn cách nào khác, đợi chủ tử nhà nàng trở về thì chuyện xong . Minh Châu trở thành Tấn Vương phi, chủ tử nhà nàng sẽ như thế nào?
Liệu rằng trong cơn nóng giận mà mất lý trí, lập tức dẫn tới Tấn vương phủ g.i.ế.c , cướp ?
nếu thật sự như , thì kế hoạch bọn họ dày công bao nhiêu năm sẽ bại lộ, chủ tử nhà nàng sẽ trả giá, tất cả công sức đều trôi theo dòng nước.
“Cô nương, thật sự ngươi chút lưu luyến nào với Đông Gia ?” Hồng cô từ bỏ ý định.
Minh Châu buồn : “Ta cũng vì mang thai hài tử, đối với tận tình tận nghĩa ! Ta so đo khi hủy hoại cơ thể ! ngươi mặt mũi gì, tư cách gì mà yêu cầu đối với tình sâu nghĩa nặng chứ?”
Hồng cô: “......”
“Vốn dĩ hai tháng ngươi cũng tình hình đêm đó, sở dĩ Đông Gia đối với ngươi như là bởi vì…” Nói đến một nửa, Hồng Cô liền dừng .
Không , tạm thời thể , khi sẽ tiết lộ nhiều tin tức.
Mà Minh Châu, nàng là một quả b.o.m hẹn giờ, chỉ cần nàng đôi câu vài lời, đó nàng cho Tấn vương, sắp xếp của bọn họ sẽ xáo trộn.
Ghét nhất là một nửa để một nửa, Minh Châu vui: “Nói ! Sao tiếp .”
Hồng cô mím môi.
Ngay khi Minh Châu còn đang định tiếp tục truy cứu, đột nhiên bên ngoài truyền đến tiếng ầm ĩ.
Hồng Cô mở cửa, nghiêm giọng : “Đã xảy chuyện gì? Sao ồn ào như ?”
Gia nô nhanh chóng chạy tới với Hồng Cô: “Hình như tới là...... quý nhân.” Ngón tay chỉ lên trời.
Cử chỉ tượng trưng cho hoàng tộc Đại Lương.
“Là Tấn vương?” Hồng Cô đầu Minh Châu trong gian phòng.
“Không , là......”
Gia nô còn chuyện, quý nhân mà đến cũng lên. Khoảnh khắc thấy tới, đồng tử Hồng Cô đột nhiên co rút . Hắn , nàng cũng mặt là ai, là An Dật Vương gia, là tiếng trong hoàng tộc cao quý.
Chỉ là, vì An Dật vương gia đến Cẩm Tâm Các của bọn họ?
Chẳng lẽ là vì?
Không đợi Hồng cô suy ngẫm, An Dật vương : “Tấn vương phi ở đây ?”
Hồng Cô: “......”
Thấy Hồng Cô lời nào, An Dật Vương nhíu mày: “Là ở trong phòng phía ngươi ?” Nói xong, cũng đợi Hồng cô phản ứng, An Dật Vương liền đẩy cửa .
“Vương gia, Vương gia, nam nữ khác biệt, ngài thể…” Hồng Cô ngăn cản, hai tì nữ theo Minh Châu đến Cẩm Tâm các cũng tiến lên ngăn cản.
An Dật vương vui, lệnh hộ vệ theo: "Ngăn bọn họ , đừng để bọn họ quấy rầy bổn vương.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-sau-khi-nu-phu-ac-doc-tro-thanh-van-nhan-me/quyen-1-nu-phu-co-dai-om-bung-bau-chay-tron-chuong-18.html.]
Nói xong, lập tức .
Hừ! Một Hoa Nương thôi, phận sạch sẽ như thế còn quan tâm nam nữ khác biệt ? Nếu thật sự nam nữ liêm sĩ sẽ khác, sẽ tâm cao hơn trời dụ dỗ Tấn Vương.
Trong phòng, Minh Châu mặc kệ xảy hỗn loạn ở bên ngoài!
Lúc nàng đang vui vẻ đếm lượng đồ đạc của , một hộp đầy ắp, tất cả đều là Lâm Cẩm Hi tặng cho .
Nhất là cái hộp nhỏ Đông Châu , lớn tròn xinh .
Minh Châu cầm lấy một viên đặt ở cổ khoa tay múa chân một chút, hài lòng bóng dáng rực rỡ xinh trong gương đồng.
lúc , phía truyền đến tiếng bước chân, một nam tử mặc trường bào tay áo rộng, trong gương đồng phản chiếu một đàn ông dáng mảnh khảnh.
Minh Châu nhíu mày, cũng đầu : “Ngươi là ai, dám xông phòng của ?” Lấy Đông Châu trong tay bỏ trong hộp nhỏ, Minh Châu xoay , nghiêng đầu An Dật Vương.
'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'
Vẻ mặt ngây thơ tươi , mang theo vẻ xinh say lòng , và vẻ xuân sắc của vạn vật ấp ủ bởi sự hào nhoáng và quyến rũ trong trần thế, đập mắt An Dật Vương.
Ánh mắt thâm tình, An Dật vương ngây ngẩn cả .
“Nói chuyện chứ!” Minh Châu vui, thuận tay lấy một viên hồng ngọc từ trong hộp ném lên An Dật Vương.
An Dật vương ném bừng tỉnh .
Sau khi nhận thái độ của , khuôn mặt tuấn tú khôi ngô của từ từ hiện màu đỏ nhạt.
Giống như phấn má hồng say lòng , trông mắt.
Viên ngọc đỏ rơi trúng và lăn xuống đất. Màu đỏ xinh , nóng bỏng giống như nữ tử xinh quyến rũ động lòng đang mặt.
An Dật Vương cúi nhặt viên ngọc đỏ mặt đất lên và nắm trong lòng bàn tay, bàn tay to ngừng siết chặt. Giống như nắm lấy trái tim đang đập bình thường của .
Minh Châu hiểu: “Rốt cuộc ngươi là ai? Xông đây , bây giờ lời nào.”
“Ta...... “ An Dật Vương mở miệng , nhưng nên gì với Minh Châu. Tinh thần bối rối, nhất là khi Minh Châu đột nhiên lượn lờ về phía . Dần dần ngửi thấy mùi hương thơm thoang thoảng.
“Đứng , đừng tới gần nữa.” An Dật Vương đột nhiên lui về phía vài bước, phản ứng mạnh. Vẻ mặt hoảng sợ Minh Châu, giống như Minh Châu là ma nữ, ở tượng Phật trang nghiêm và trang trọng, dẫn dắt Phật tử một lòng hướng Phật tránh sa ngã.
Minh Châu gì, thái độ của An Dật Vương khiến nàng nổi giận đến mức mở miệng cũng nhạo. đúng lúc , An Dật Vương đột nhiên như rời , một lời đẩy cửa ngoài.
Minh Châu: “......”
Không hiểu gì cả!
Bên ngoài, Vương Gia , thuộc hạ canh giữ Hồng Cô và nữ hộ vệ cũng rút tay .
“Vương gia.” Bọn họ An Dật Vương và hỏi.
“Rời khỏi nơi .” An Dật vương khó chịu cởi tràng hạt quấn quanh cổ tay , liên tục di chuyển để dịu nhịp tim đang đập dữ dội.