Hoàng đế ngây ngẩn vuốt ve bóng lưng quen thuộc giấy: “Suy cho cùng đủ bản lĩnh, chỉ thể vẽ bóng lưng của nàng. thậm chí bóng lưng cũng chỉ thể vẽ một phần vạn phong thái của nàng.” Hắn lấy dụng cụ và tự đóng khung bức tranh .
“Minh Châu, đó là tên của nàng! Minh Châu hiếm thấy. Cái tên quả nhiên tôn lên vẻ của nàng.” Hoàng Đế từ từ nhắm mắt , lẩm bẩm: “Có lẽ, nên kiêu ngạo như . Nếu như khi nàng thành hôn với Tấn Vương, tò mò gặp nàng một thì , thì thứ lẽ sẽ khác.”
'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'
Trong sơn cốc chim hót hoa thơm, nơi giao giữa Đại Lương và Đại Yến, vẻ mặt Hoa Tinh nghiêm túc nữ tử giường đang nghiến răng chịu đựng đau đớn, khuôn mặt búp bê thanh tú tràn đầy lạnh lùng: “Minh Nguyệt tỷ tỷ, Cuối cùng những đó là ai, vì cứ đuổi theo tỷ buông?”
Minh Nguyệt, Thi Minh Nguyệt.
Nữ tử giường rõ ràng là hoa khôi chạy trốn một một đêm ân ái với Tấn Vương - Thi Minh Nguyệt. Bả vai nàng đau. Đó là do hôm nay, khi nàng và Hoa Tinh ngoài mua đồ dùng hàng ngày, đuổi giết. Đám hắc y nhân đuổi g.i.ế.c nàng huấn luyện bài bản, phối hợp ăn ý, sát khí của họ mạnh mẽ. Rất rõ ràng, họ là những kẻ dễ đối phó.
Nói thật, nàng khó hiểu. Vốn dĩ, nàng là một nữ đặc công của thế kỷ hai mươi mốt, trong một nhiệm vụ chồng liên thủ với bạn phản bội mà chết. ngờ, khi nàng mở mắt nữa, đến một triều đại cổ đại tồn tại cách đây ngàn năm. Thậm chí, nàng còn trở thành một Hoa Nương ức hiếp. Nói là hoa khôi, nhưng cũng chỉ là kỹ nữ cao cấp hơn mà thôi.
Bản tính Thi Minh Nguyệt cod mong kiểm soát mạnh mẽ, thích chiếm vị trí chủ đạo, thể chấp nhận suốt đời mang một phận thấp hèn như mặc cho xâu xé chứ?
Vì , khi nàng lấy tinh thần, nàng liền lên kế hoạch chạy trốn. kế hoạch thể theo kịp sự đổi, nàng còn chạy trốn thì đêm đấu giá hoa khôi ở Cẩm Tâm Các đột nhiên xảy hỗn loạn. Mà nàng cũng cẩn thận trúng thuốc, nàng tùy tiện tìm một nam nhân giúp nàng giải độc. Vì thế nàng nghiêng ngả lảo đảo chạy khỏi Cẩm Tâm Các, trời xui đất khiến gặp Tấn Vương cũng trúng thuốc. Hai cứ như trong trạng thái tỉnh táo mà một đêm ân ái.
Tất nhiên, khi tỉnh nếu nàng thấy diện mạo tuấn tú của Tấn Vương vặn phù hợp yêu cầu của nàng, thì đêm hôm đó nàng cho gặp Diêm Vương .
Mặc dù xảy chuyện như , nhưng nó vẫn giúp Thi Minh Nguyệt thuận lợi chạy trốn. Trên đường , nàng cải trang và lẩn trốn, cuối cùng cũng trốn tới nơi giao giữa Đại Lương và Đại Yến. Thậm chí, nàng còn gặp gỡ truyền nhân Thần Y Cốc là Hoa Tinh.
Hoa Tinh là một bé mặt mũi thanh tú, ngây thơ và căm ghét cái ác. Nàng chỉ cần dùng một mưu mẹo khiến cảm tình với . Thậm chí, bất chấp quy củ của Thần Y Cốc, đưa nàng trong, còn tạo điều kiện thuận lợi cho nàng.
Ba tháng qua nàng sống ở đây , cũng dần dần thích nghi với thế giới cổ đại hỗn loạn .
ngay hôm nay, khi nàng và ngoài mua đồ dùng hàng ngày, đột nhiên gặp một đám . Đám đó chút khách sáo, tỏ rõ ý bắt sống nàng. Dẫu , chúng cũng thương tiếc nàng chút nào, tay với nàng tàn nhẫn. Rõ ràng, chúng chỉ cần đảm bảo nàng c.h.ế.t là , còn thì quan trọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-sau-khi-nu-phu-ac-doc-tro-thanh-van-nhan-me/quyen-1-nu-phu-co-dai-om-bung-bau-chay-tron-chuong-35.html.]
Hoa Tinh là truyền nhân của Thần Y Cốc, y thuật cao, nhưng công phu quyền cước. Vì để bảo vệ , nàng tay cẩn thận. do phòng nên nàng đám đó thương bả vai. Khi nàng và trốn về tới Thần Y Cốc, vết thương vai nàng trở nên nghiêm trọng.
“Nhóm đó…” Thi Minh Nguyệt cảm thấy nặng nề: “Có lẽ họ bắt trở về.” Có là của Cẩm Tâm Các ? nàng chỉ là một Hoa Nương thôi. Dù cho nàng là hoa khôi, vấn đề vẫn chẳng quan trọng đến mức phái nhiều cao thủ như !
Hay là, cơ thể còn một phận che giấu nào đó?
Hoa Tinh thương xót Thi Minh Nguyệt: “Minh Nguyệt tỷ, để bắt mạch cho tỷ, vết thương ở vai tỷ tiến triển quá nhanh, nghi ngờ thể tỷ trúng độc.”
“Được!” Thi Minh Nguyệt đưa tay .
Cảm nhận mạch tượng của Thi Minh Nguyệt, một lúc , khuôn mặt búp bê của Hoa Tinh trở nên nhăn nhó.
“Tiểu Tinh.” Thi Minh Nguyệt khó hiểu: “Mạch tượng của vấn đề ? Hay là, trúng độc, khó giải hả?”
Hoa Tinh khó xử, lắc đầu gật đầu.
Minh Nguyệt thấy thái độ của khiến nàng càng bối rối hơn.
“Minh Nguyệt tỷ tỷ, thật sự tỷ trúng độc. hôm nay mới trúng độc, cơ thể của tỷ là tự mang thai độc, âm thầm tồn tại trong cơ thể của tỷ hơn mười năm , cho nên tỷ mới thương mà vết thương nhanh chóng mưng mủ. Còn nữa…” Hoa Tinh ấp úng, dường như nên như thế nào.
Thi Minh Nguyệt ngạc nhiên, nhưng một lát nàng bình tĩnh : “Còn gì nữa? Đệ yên tâm, chịu .”
“Minh Nguyệt tỷ tỷ......” Hoa Tinh ghé sát nàng, giọng thấp: “Tỷ mang thai , ba tháng.”
Thi Minh Nguyệt: “......”
Vẻ mặt Thi Minh Nguyệt đanh . Mang thai? Nàng theo bản năng đặt tay lên bụng. Đã còn là… ba tháng nữa! Xét thời gian thì chắc chắn là đêm hỗn loạn ba tháng ở Cẩm Tâm Các. Khi còn ở hiện đại, từ nhỏ nàng rằng cơ thể của nàng nên khó mang thai. Vì , nàng để ý mấy về vấn đề . Mặc dù giờ nàng giống , nhưng nàng vẫn nương theo lối suy nghĩ đó để lý giải. Thế nên dẫu ba tháng nàng kỳ kinh nguyệt, nàng vẫn quan tâm tới. Mặt khác nàng cho rằng, bởi vì trốn đông trốn tây chịu khổ vất vả nên kỳ kinh nguyệt mới chậm .