[Xuyên Nhanh] Tuyệt Phẩm Nữ Phụ . - Chương 140

Cập nhật lúc: 2025-10-08 00:55:48
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nha sợ đến sắp , cố nén sợ hãi : "Không Lâm Đạm tướng quân trấn áp, Trang Vương triệu hồi kinh thành, Đinh quân sư cũng ở đó, quân viễn chinh phía Tây như rắn mất đầu, căn bản thể đối phó với liên quân Ngũ Hồ, hiện giờ liên tiếp bại lui. Bên ngoài, bên ngoài loạn đến . Hoàng thượng những thương xót Vương gia vì nước hy sinh, ngược còn ở triều đình mắng to ngài tàn hại trung lương, hại nước hại dân, tự tự chịu. Vương phi cung tìm hiểu tin tức, trực tiếp Hoàng thượng đuổi , là lúc các quan viên buộc tội Lâm Đạm tướng quân phần lớn là của Vương gia và Vương phi, họ đây là gieo gió gặt bão, đáng thương hại."

 

Nha hoang mang lo sợ hỏi: "Chủ tử, chúng nên gì bây giờ? Có đến chỗ Vương phi xem thử ?"

 

Lâm Uyển ôm bụng mềm nhũn ngã xuống giường, căn bản nên . Không Khang Vương, hoàng tử, hoàng hậu, thậm chí là Thái hậu trong mơ của nàng, tất cả đều hóa thành bọt nước, nào còn tương lai gì để ? Sớm hôm nay, lúc nàng nên tiết lộ tin tức Lâm Đạm g.i.ế.c cha cho Khang Vương. Như thế, Khang Vương cũng sẽ xúi giục các quan viên trướng buộc tội nàng, khiến hoàng đế triệu nàng về. Nếu nàng yên ở biên cương, trấn áp Hung Nô, hòa đàm sẽ tan vỡ, Khang Vương cũng sẽ c.h.ế.t, chính còn thể bình an sinh con, chờ hoàng phi, thậm chí là hoàng hậu.

 

bây giờ cái gì cũng còn. Khang Vương c.h.ế.t, chọc hoàng đế ghét bỏ, đứa bé trong bụng nàng ngược trở thành củ khoai lang nóng. Để kế thừa vị trí của Khang Vương, Vương phi chắc chắn sẽ ôm đứa bé nuôi gối . Để sinh chuyện, bằng sự tàn nhẫn của bà , mạng của Lâm Uyển chắc chắn là giữ !

 

"Mẹ, , con bây giờ?" Lâm Uyển hối hận vạn phần sợ hãi thôi, chủ ý. Nàng nào hại c.h.ế.t một Lâm Đạm, kế tiếp thế mà gặp rắc rối lớn như .

 

Thạch di nương cũng hối hận thôi, miễn cưỡng định tâm thần: "Đừng sợ, đừng sợ, con tiên hãy giữ lấy đứa bé trong bụng, dù cũng còn thể sống thêm mấy tháng, đến lúc đó từ từ nghĩ cách. Con tin , nếu con sảy thai, Vương phi ngay lập tức thể cho con c.h.ế.t bất đắc kỳ tử!"

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Lâm Uyển tin? Nàng còn phủ, Vương phi ăn tươi nuốt sống nàng , huống chi là bây giờ?

 

Hai con ôm lóc t.h.ả.m thiết, thế mà bất ngờ cùng cầu nguyện một điều: hy vọng Lâm Đạm c.h.ế.t, còn thể trở về. Có nàng ở đó, Hung Nô sẽ sợ, Ngụy quốc sẽ thể an , thái bình; nàng ở đó, Lâm gia cũng sẽ suy sụp, Vương phi ngại quyền thế của Lâm gia cũng dám tay với các nàng. Tóm , chỉ cần Lâm Đạm còn sống, tất cả đều thể một con đường sống.

 

Lão hoàng đế lúc phẫn nộ tột đỉnh. Ngài bao giờ ý thức sâu sắc đến thế – trong tay nắm giữ một viên mãnh tướng đủ để trấn áp thiên hạ, là một việc quan trọng đến nhường nào. Nếu Lâm Đạm thể sống , bất kể nàng là nam nữ, là trung gian, ngài đều sẽ trọng dụng nàng. Chỉ tiếc là sinh tử của Lâm Đạm còn là điều mà hoàng đế như ngài thể quyết định. Thậm chí, ngay cả sự tồn vong của Ngụy quốc cũng vượt qua tầm kiểm soát của ngài.

 

Kinh thành và biên cảnh đang gió nổi mây phun thế nào, Lâm Đạm rảnh lo tới. Sau khi rơi xuống khe núi, nàng dòng nước xiết cuốn , va đập liên hồi những tảng đá lởm chởm lòng sông. Xương cốt gãy nhiều chỗ, nàng mất khả năng cử động. Cũng may nàng chút vận khí, cuối cùng dòng nước đẩy lên một bãi cạn, mấy bụng nhặt , lúc đó mới giữ một mạng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-tuyet-pham-nu-phu/chuong-140.html.]

 

Mấy đều là bá tánh ở biên cảnh. Họ phát hiện Lâm Đạm tuy là phụ nữ nhưng mặc quân phục, cổ tay áo và cổ áo còn thêu đồ đằng của quân viễn chinh phía Tây, tất nhiên dám thấy c.h.ế.t mà cứu. Nếu quân viễn chinh phía Tây, họ ngay cả mạng sống cũng còn, thể trở về quê nhà?

 

Họ lập tức đưa Lâm Đạm về thôn. Ngại nàng là phụ nữ, tiện chăm sóc, liền đặt nàng ở nhà một góa phụ, mỗi nhà góp cho góa phụ mấy bát ngô, xem như là chi phí cứu chữa cho Lâm Đạm. Góa phụ một đứa con trai gối, năm nay tròn tám tuổi, đang canh giữ giường.

 

"Tỷ tỷ, tỷ hồi phục nhanh thật nha! Bác sĩ bình thường nếu thương như tỷ, mười ngày nửa tháng thì thể xuống giường ." Một nhóc cao chừng ba thước bưng một bát t.h.u.ố.c chạy phòng, trông khỏe mạnh lanh lợi vô cùng đáng yêu.

 

Lâm Đạm nhận lấy bát t.h.u.ố.c uống một cạn sạch, dịu dàng : "Hiện tại khỏe nhiều , t.h.u.ố.c cần sắc nữa, kẻo lãng phí tiền bạc."

 

Cậu nhóc lắc đầu: "Thuốc là do bác sĩ Mạnh tự lên núi hái, phơi khô xong dùng nước nấu là , tốn tiền . Tỷ tỷ, tỷ sắp ?"

 

Lâm Đạm xoa đầu bé, ôn tồn : "Thương tích lành, tất nhiên , thể cứ ở nhà các con ăn nhờ ở đậu mãi ."

 

Cậu nhóc đỏ mặt xua tay: "Không ăn nhờ ở đậu ạ, con tỷ là quân nhân, vì bảo vệ chúng con mà đổ máu, chúng con nuôi dưỡng tỷ là lẽ đương nhiên. Tỷ tỷ, chúng con cùng tỷ ?"

 

"Các con ở đây sống , tại ?" Mấy ngày nay, Lâm Đạm thường xuyên dạo trong thôn, phát hiện ruộng đồng gieo lúa mì vụ đông, đang là thời điểm trổ bông. Nhìn xa một màu xanh mướt, cảnh tượng vô cùng khả quan. Chờ thêm một hai tháng nữa, dân làng là thể thu hoạch. Lúc rời , vụ lương thực coi như mất trắng, sẽ c.h.ế.t đói mất.

 

Cậu nhóc nhíu mày, với vẻ mặt đăm chiêu như ông cụ non: "Lâm Đạm tướng quân còn nữa, Hung Nô liên hợp với bốn bộ tộc khác tấn công khu vực khúc sông, thanh thế còn lớn hơn . Những Hung Nô Lâm Đạm tướng quân đuổi cướp bóc chúng con. Bây giờ , đến lúc lương thực chín sẽ nữa."

 

 

Loading...