[Xuyên Nhanh] Tuyệt Phẩm Nữ Phụ . - Chương 154

Cập nhật lúc: 2025-10-08 04:50:47
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dung mạo của đàn ông thể là ngàn dặm mới tìm một, cử thế vô song. Vì thế, mới chuyển đến vài ngày, tiểu nha trong nhà dò hỏi rõ lai lịch của .

 

"Thưa cô nương," tiểu nha quanh, ghé sát tai Lâm Đạm, lén lút như tặc: "Bên cạnh là cháu ngoại trai và cháu ngoại gái của Phế hậu Đỗ thị, tên là Đỗ Như Tùng và Đỗ Như Yên. Cha của họ là An Định Hầu Tiết Liệt. Khi Đỗ thị còn sủng ái, hai em họ mệnh danh là 'song bá' trong kinh, một ăn chơi trác táng, một ngang ngược kiêu ngạo, gần như ai dám chọc. Sau khi Đỗ thị phế, của họ cũng nhà chồng bỏ, hai liền đổi họ, theo Phế hậu Đỗ thị đến Lâm An phủ cư trú. Nơi gần đạo quán mà Đỗ thị tu hành, tiện bề chăm sóc, nên họ dọn đến đây."

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Hoàng đế đương kim tuổi trẻ lên ngôi, hùng tài, trị vì quốc gia , cũng cùng Hoàng hậu cầm sắt hòa minh, vô cùng ân ái. Vì , gia tộc của Hoàng hậu hoàng đế trọng dụng, từ từ khống chế quyền lực quân chính, coi là một thế lực cường hào. Chỉ tiếc là hoa cũng tàn, Đỗ hoàng hậu mãi con, lòng rối như tơ vò, còn định độc hại Mẫn Phi đang m.a.n.g t.h.a.i để chiếm đoạt con của nàng. Lại vì hành động đủ cẩn thận mà hoàng đế thấu.

 

Hoàng đế tức giận, lập tức lệnh cấm túc Hoàng hậu. Lại nhiều ngôn quan nhân cơ hội buộc tội gia tộc của hậu, tố giác các loại tội trạng của họ. Sau khi hoàng đế tra rõ, phát hiện những tội trạng điều nào cũng là tội c.h.ế.t, kìm mà càng cảm thấy thất vọng về Hoàng hậu. Nghe tin nàng lòng oán giận, định đ.â.m cột tự sát, cuối cùng ngài chán ghét nàng, một tờ chiếu thư phế bỏ ngôi vị hậu của nàng, cũng đày nàng đến An phủ xuất gia.

 

Phế hậu hiện đang ở trong đạo quán cách đó xa tu hành, dung mạo hủy, thể nào nữa. Gia đình đẻ của bà vì để tự bảo vệ , đều cắt đứt quan hệ. Chỉ chị gái của bà vẫn che chở cho bà, vì thế tiếc cùng nhà chồng quyết liệt. Chỉ tiếc là chị gái của bà mệnh , nhanh nhiễm bệnh qua đời, một đôi con trai con gái của bà liền mang theo của hồi môn kếch xù đến An phủ nương nhờ phế hậu.

 

Nói là nương nhờ, bằng là chăm sóc. Phế hậu bây giờ còn gì cả, cả đời ở trong đạo quán lạnh lẽo chịu đựng đau khổ. Anh em họ Đỗ vì để bà sống hơn một chút, tiếc bỏ tiền lớn để sửa chữa đạo quán, chuyển đến tòa nhà mấy rộng rãi để ở.

 

Mẫn Phi phế hậu độc hại nhờ họa phúc, tấn thăng lên Quý phi, sinh hạ hoàng tử hiện hai tuổi. Độc tố trong cơ thể thanh trừ hết, nên gầy yếu hơn những đứa trẻ bình thường. Hoàng đế cảm thấy với hai con, liền mạnh mẽ đề bạt gia tộc của họ. Cũng là trùng hợp , thế mà điều cha của Mẫn Quý phi là Lý Nhiễm đến An phủ nhậm chức tuần phủ.

 

Như thế, cuộc sống của phế hậu và em họ Đỗ càng khó khăn hơn, các gia tộc lớn ở Lâm An phủ xa lánh và cô lập. Nếu cơ duyên lớn, e rằng đời họ đều thể ngóc đầu lên , cảnh ngộ cũng khá hơn Lâm gia là bao.

 

Nghe xong cuộc đấu tranh hậu cung sóng gió quỷ quyệt, Lâm Đạm gật đầu: "Sau nên qua thế nào thì cứ như , cần cố tình xa cách." Nàng năng lực để dệt hoa gấm cho , nhưng cũng khinh thường việc bỏ đá xuống giếng.

 

"Thật sự cần cố tình xa cách ạ?" Nha trong lòng chút yên, dù nhà họ Đỗ cũng là gia đình mà ngay cả hoàng đế cũng ghét bỏ, qua với họ luôn một phần nguy hiểm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-tuyet-pham-nu-phu/chuong-154.html.]

"Không cần, bà con xa bằng láng giềng gần, câu ngươi từng qua ?" Lâm Đạm xua tay: "Xuống , ngủ một lát."

 

Đợi nha rời , nàng mới từ từ nhíu mày, lộ vẻ chút ưu tư. Muốn đổi tình trạng của Lâm gia là một việc vô cùng gian nan. Phải rằng, em họ Mạnh bám tuần phủ Chiết Giang, gia tộc của Mẫn Quý phi. Nếu Mẫn Quý phi vẫn luôn thánh sủng, Lý gia một ngày thua, em họ Mạnh sẽ thể thăng tiến ngừng, bay càng ngày càng cao.

 

Lâm gia hiện dẫm xuống bùn, còn thể xoay ? Còn thể đấu Mạnh gia tay mắt thông thiên ?

 

Từng câu hỏi một hiện lên trong đầu Lâm Đạm, nàng dằn xuống. Bất kể tiền đồ xa vời thế nào, con đường gian nan , nàng cứ học cho giỏi kỹ thuật thêu , tính tiếp. Có kỹ thuật thêu tinh vi, nàng thể mở tú trang. Mở tú trang, mới tư cách cạnh tranh vị trí hoàng thương. Cơm là ăn từng miếng, đường là từng bước, thể vội .

 

Nghĩ đến đây, Lâm Đạm nhắm mắt , trong nháy mắt chìm giấc ngủ.

 

Hôm , hai vị di nương theo thường lệ đến dạy nàng, kiên nhẫn giải thích: "Thêu là một môn nghệ thuật tốn nhiều công sức, con tĩnh tâm để nghiên cứu. Học thêu thể gian lận, đường tắt, tất cả đều dựa từng đường kim mũi chỉ mà thành. Con chuẩn sẵn sàng ?"

 

"Chuẩn xong ạ." Lâm Đạm lấy một bộ kim chỉ, nghiêm túc gật đầu.

 

Hai vị di nương vui mừng : "Con tâm là . Thêu thùa hại mắt, để sai màu, cần chọn một nơi thích hợp để thực hiện. Nơi đây thể quá tối, thể quá ồn ào, thể quá lộn xộn. Chỉ cần bốn chữ là nhất: nhàn, tĩnh, minh, khiết (nhàn hạ, yên tĩnh, sáng sủa, sạch sẽ). Con xem nơi nào phù hợp tiêu chuẩn thì cứ xuống đó, chúng từ từ học."

 

Lâm Đạm quanh, chỉ hoa viên ngoài cửa sổ: "Vậy thì thêu ở trong sân ạ."

 

Trong sân bóng cây lay động, hoa tươi khoe sắc, bướm lượn ong bay, một khung cảnh xuân tươi . Ngồi thêu gốc cây, ánh sáng quá chói cũng quá tối, xung quanh ồn ào cũng náo nhiệt, thật sự là một nơi . Hai vị di nương hài lòng : "Vậy , chúng sân thêu ."

 

 

Loading...