[Xuyên Nhanh] Tuyệt Phẩm Nữ Phụ . - Chương 205

Cập nhật lúc: 2025-10-09 11:33:04
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Các quan viên lớn nhỏ trong phủ Lâm An nhận tin tức liền vội vàng đuổi theo, tùy tùng của họ giơ cao đuốc, soi sáng cả khu rừng tăm tối như ban ngày. Bảy ngày đủ để ngự giá nửa chặng đường, thêm bảy ngày nữa là thể đến kinh đô. ngự giá, vốn luôn coi trọng an , giữa đường ngược trở , điều nghĩa là gì?

 

Phủ Lâm An thứ gì khiến hoàng đế thể buông bỏ? Lại điều gì khiến ngài canh cánh trong lòng, khó dứt , đến nỗi sắp về đến nơi đổi hướng, vội vàng tìm kiếm?

 

Đỗ hoàng hậu – đáp án gần như đồng thời xuất hiện trong đầu , họ lập tức phủ định. Đỗ hoàng hậu hủy dung, nàng còn thể tranh sủng với những phi tần kiều diễm ? Nhìn thấy gương mặt dữ tợn đáng sợ đó, Hoàng thượng chẳng lẽ thấy ghê tởm ?

 

Lý Nhiễm cưỡi ngựa nhanh đuổi đến đạo quán, gương mặt đen sầm như mực. Nếu hỏi đời ai là mong Đỗ hoàng hậu phục sủng nhất, ngoài Mẫn quý phi , e rằng chính là . Đỗ hoàng hậu dung mạo dung mạo, thủ đoạn thủ đoạn, nếu cái gọi là tình yêu cho mê , tuyệt đối thể bọn họ hãm hại.

 

Những oan khuất nàng chịu năm đó, khác lẽ như lạc sương mù thấy rõ chân tướng, thậm chí cả hoàng đế cũng che giấu, nhưng nàng thì . Nàng nay đều rõ những kẻ đẩy cảnh hiện tại là ai.

 

Lý Nhiễm tuyệt đối dám xem thường Đỗ hoàng hậu, bởi vì những tay chân cài đạo quán để giám sát nàng, cuối cùng đều nhổ bỏ thương tiếc. Tòa đạo quán đó giờ đây trong sự kiểm soát của Đỗ hoàng hậu, khác cách nào xen . Nàng và hoàng đế vì dây dưa với , tình cảm của họ hàn gắn đến mức nào, hoàng đế gì, Lý Nhiễm thế mà gì.

 

Hắn chỉ thể dùng cách thô sơ nhất, lấy danh nghĩa hộ giá để tự đến đạo quán xem xét. Rõ ràng, các quan viên ở phủ Lâm An cũng cùng suy nghĩ với , lục tục kéo đến cửa.

 

"Sao Hoàng thượng về ?"

 

"Bảy ngày, đường một nửa, vòng về, Hoàng thượng sốt ruột đến mức nào chứ?"

 

"Chẳng lẽ Hoàng thượng mang phế hậu về?"

 

"Không thể nào? Gương mặt của phế hậu căn bản là thể nổi!"

 

"Nếu như , Hoàng thượng vội vã đến đạo quán là vì ?"

 

"Đại điện hạ đang ở , chúng qua hỏi thử xem?"

 

Các quan viên bàn tán xôn xao, xô đẩy một hồi, nhưng một ai dám đến hỏi Đại hoàng tử. Họ một đám Ngự lâm quân chặn cách tĩnh thất mười mét, còn hoàng đế thì cửa tĩnh thất, bóng lưng chút còng xuống, thấy rõ biểu cảm. Khoảng mười lăm phút , ngài mới lấy hết can đảm gọi: "Phàm Ca, trẫm về , trẫm đến mang nàng !"

 

Bên trong cánh cửa vẫn im lặng một tiếng động.

 

Các quan viên đều im bặt, vẻ mặt thể tin nổi. Hoàng đế quả thật đến để mang phế hậu , nàng hủy dung, nàng tài đức gì chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-tuyet-pham-nu-phu/chuong-205.html.]

 

Lý Nhiễm thầm hít một , cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

"Phàm Ca, nàng mở cửa ?" Giọng hoàng đế mang theo sự cầu xin.

 

Bên trong cánh cửa vẫn hồi âm.

 

"Phàm Ca, trẫm cầu xin nàng, hãy cùng trẫm trở về . Bảy ngày qua, trẫm ăn ngon, ngủ yên, trong lòng chỉ nghĩ đến nàng. Nhìn phủ Lâm An dần biến mất trong sương mù, mà đó lẽ là cuối cùng chúng gặp trong đời , trẫm đau đớn đến c.h.ế.t mất! Cầu xin nàng mở cửa , nàng thế nào mới thể tha thứ cho trẫm, nàng chứ!"

 

Giọng phần nghẹn ngào và lời lẽ bi thương đến cùng cực của hoàng đế khiến tất cả quan viên c.h.ế.t lặng. Họ c.h.ế.t cũng ngờ rằng, vị thiên hạ chi chủ mặt phế hậu hèn mọn, bất lực đến thế.

 

Cánh cửa vẫn đóng chặt, thống lĩnh Ngự lâm quân nhỏ giọng đề nghị: "Bệ hạ, là chúng thần phá cửa ?"

 

"Ngươi dám đường đột với Hoàng hậu của trẫm?" Hoàng đế đầu , vẻ mặt đau thương sự hung ác thế. Ngài tuyệt đối sẽ để bất cứ ai tổn thương Phàm Ca nữa, kể cả chính ngài.

 

Cảnh tượng lọt mắt những khác, khiến lòng họ dấy lên sóng to gió lớn. Xem , Hoàng thượng nào ghét bỏ phế hậu, rõ ràng là yêu đến cùng cực! Hoàng thượng chính miệng thừa nhận nàng vẫn là Hoàng hậu, nhưng gương mặt của nàng đây? Quốc mẫu của Đại Chu quốc thể là một nữ tử hủy dung chứ?

 

lúc còn đang m.ô.n.g lung, Đỗ Như Tùng và Đỗ Như Yên tin chạy đến, tiến chào hỏi Đại hoàng tử.

 

Nghe thấy tiếng hai em, hoàng đế lập tức đầu gọi: "Như Tùng, Yên Nhi, mau đây giúp trẫm khuyên dì của các con, bảo nàng theo trẫm trở về."

 

Đỗ Như Tùng và Đỗ Như Yên cúi thật sâu, một lời.

 

Hoàng đế : "Các con đều là trẫm lớn lên, cũng theo trẫm cùng về, ?" Trong giọng lộ một chút lấy lòng.

 

"Bẩm bệ hạ, chúng thần còn mang họ Quan, ngôi nhà đó, chúng thần thể về nữa." Đỗ Như Tùng chậm rãi quỳ xuống, từng chữ : "Bệ hạ, dì cũng thể về , xin ngài hãy buông tha cho dì ."

 

"Sao thể về? Chỉ cần trẫm một lời, nàng thể trở về!" Hoàng đế ngẩn , vội vàng sửa lời: "Không , chỉ cần Phàm Ca gật đầu, nàng thể trở về! Chỉ cần nàng gật đầu, tất cả chúng đều thể trở về."

 

"Bệ hạ, dì của thần gật đầu, trở về, xin ngài hãy buông tha cho dì ! Yên Nhi cầu xin ngài, Yên Nhi dập đầu lạy ngài!" Đỗ Như Yên "phanh phanh phanh" dập đầu, đến mức trán cũng rách da. Nàng thật sự kinh thành, nơi đó sự ấm áp, chỉ toan tính, lòng đều ngâm trong nước bẩn. Dì nếu trở về, sống sót , ai mà ?

 

Thấy vầng trán đẫm m.á.u và gương mặt nhòe nhoẹt của Đỗ Như Yên, hoàng đế bất giác nhớ cảnh Đỗ hoàng hậu đ.â.m đầu cột tự vẫn. Ngài đầu tiên là sững sờ một lúc, đó lộ vẻ hối hận, nỗi sợ hãi mãnh liệt cuối cùng bao trùm lấy ngài. Ngài mất Đỗ hoàng hậu một , thể mất nàng thứ hai!

Loading...