[Xuyên Nhanh] Tuyệt Phẩm Nữ Phụ . - Chương 218

Cập nhật lúc: 2025-10-10 04:12:40
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

ném mạnh bộ phượng bào mất hết mặt mũi xuống đất, giọng oán độc: "Ngày của bản cung cứ thế bọn họ hủy hoại! Mạnh tú nương ? Gọi cả nó đến đây cho bản cung, nếu xong việc, đôi tay cần nữa cũng !"

 

"Bản cung tìm ngươi tính sổ, ngươi sợ thành thế , xem chút gì ." Lý Mẫn bình tĩnh , từ tốn hỏi: "Tú nương họ Lâm cũng là phủ Lâm An, hai ngươi chắc là quen ? Ngươi xem, kỹ thuật thêu của nó so với ngươi thế nào?"

 

"Bẩm, bẩm nương nương, dân nữ chỉ qua tên của Lâm Đạm, hề quen , dân nữ kỹ thuật thêu của cô thế nào." Mạnh Tư nào dám thật.

 

Lý Mẫn khẽ một tiếng, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo: "Không quen ? Trước mặt bản cung mà ngươi cũng dám dối, ai cho ngươi lá gan đó? Một tú nương kỹ thuật thêu trác tuyệt, tài vẽ tinh vi như , thể danh tiếng? Đừng là cả phủ Lâm An, dù là cả Đại Chu quốc , e rằng cũng tìm thứ hai lợi hại hơn nó. Ngươi thể quen một nhân vật như ? Công thêu của ngươi đặt cạnh công thêu của nó quả thực khó coi! Ngươi , rốt cuộc ngươi dùng thủ đoạn gì để trộn cung?"

 

Mạnh Tư vô cùng ủy khuất, ngấn lệ : "Nương nương, dân nữ hề dùng bất cứ thủ đoạn nào, dân nữ, dân nữ…" Nàng vốn định chọn bằng thực lực, nhưng nghĩ đến Lâm Đạm, một chữ cũng thốt . , nếu Lý Tu Điển ở bên hỗ trợ, nàng tư cách ở đây.

 

"Ngươi cái gì? Ngươi dám ? Đôi tay của ngươi bản cung mất hết mặt mũi, thì còn cần nó để gì? Người , bẻ gãy ngón tay nó cho bản cung!" Lý Mẫn khẽ phất tay, liền hai cung nữ cầm kẹp ngón tay tiến lên, kẹp tay Mạnh Tư, dùng sức kéo mạnh.

 

Mạnh Tư đau đến liên tục la hét, đó lóc cầu xin Lý Mẫn tha mạng. Lý Mẫn như thấy, chỉ nhắm mắt phe phẩy quạt tròn, phảng phất như đang tiên nhạc. Kẻ khác cho bà sống yên, bà sẽ trả gấp trăm ngàn .

 

lúc , mấy thái giám nâng một tấm bình phong lớn, che bằng vải lụa bước , còn một ôm một chiếc bình phong nhỏ, tất cung tất kính hành lễ: "Nô tỳ mắt Thái hậu nương nương. Nương nương, đây là lễ vật mà chủ tử nhà , Hiền thái phi, gửi tặng ngài, là chúc mừng ngài vinh đăng phượng vị."

 

Vị trí Thái hậu cũng là phượng vị, đến tặng lễ chúc mừng cũng lạ, nhưng lạ ở chỗ, kẻ chủ mưu hãm hại Tam hoàng tử chính là Lý Mẫn, mà Hiền thái phi đẻ của Tam hoàng tử, thù đội trời chung với Lý Mẫn, bà lòng như ?

 

Lý Mẫn mở mắt, về phía chiếc bình phong nhỏ và tấm bình phong lớn, hề chú ý đến sắc mặt càng thêm tái nhợt của Mạnh Tư.

 

"Lễ vật gì mà thần bí thế, còn dùng vải che?" Lý Mẫn như .

 

Thái giám cầm đầu quỳ xuống đáp lời: "Bẩm Thái hậu nương nương, là Hiền thái phi dặn dò nô tỳ nhất định dùng vải che, để tránh kinh động chim thần."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-tuyet-pham-nu-phu/chuong-218.html.]

 

"Ồ?" Lý Mẫn tỏ hứng thú, tự bước qua, vén tấm vải lụa lên, ngẩn . Chỉ thấy tấm bình phong lớn là một con công ngũ sắc thêu, chiếc đuôi lộng lẫy kéo dài mặt đất, tỏa ánh sáng ngũ sắc rực rỡ.

 

Lý Mẫn vốn tưởng bộ phượng bào của Đỗ Phàm Ca là tác phẩm khéo đoạt thiên công, đời khó tìm tác phẩm thêu tương tự, nhưng bức tranh công mắt thua kém. Chẳng trách Hiền thái phi lệnh cho che tấm bình phong , hóa là để ngăn linh khí của bức thêu thoát ngoài.

 

Lý Mẫn lùi hai bước, mê mẩn thưởng thức. Dù tấm bình phong là do kẻ thù đội trời chung tặng, nhưng bà thể kìm nén sự yêu thích trong lòng.

 

Tên thái giám xoay tấm bình phong nửa vòng, : "Nương nương mời xem, tấm bình phong thêu một tấm vải, mà cả hai mặt đều hình ảnh, yêu cầu kỹ thuật thêu vô cùng cao."

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Lý Mẫn một nữa lùi , biểu cảm kinh diễm. Chỉ thấy mặt của tấm bình phong cũng là một con công y hệt, lông màu trắng, nhưng ánh nắng thể tỏa ánh sáng ngũ sắc nhàn nhạt, trông vô cùng thánh khiết, vô cùng quý phái. Kỹ thuật thêu , phong cách , quả thực khác gì bộ phượng bào của Đỗ Phàm Ca.

 

"Bức bình phong thêu lẽ nào cũng là tác phẩm của vị Lâm tú nương ?" Lý Mẫn suy đoán.

 

"Bẩm nương nương, đây đúng là tác phẩm của vị Lâm tú nương đó. Phép thêu dùng kỹ thuật thêu hai mặt thất truyền từ lâu, hiếm đời."

 

Lý Mẫn vỗ tay : "Quả nhiên là nó!"

 

Phong cách thêu của Lâm Đạm quá mạnh mẽ, chú trọng sự phiêu dật duy mỹ, màu sắc tươi , ánh sáng biến ảo, dù là ngoại đạo gì cũng thể liếc mắt một cái là nhận .

 

Thái giám chỉ chiếc bình phong nhỏ sớm lãng quên : "Tác phẩm thêu cũng là thêu hai mặt, nhưng kỹ xảo khác với kỹ xảo của Lâm tú nương, là tác phẩm của vị Mạnh tú nương . Ngày đó ở phủ Lâm An, hai vị tú nương đồng thời mang hai tác phẩm tham gia tuyển chọn, ai thắng sẽ cung thêu lễ phục cho nương nương. Sau đó Mạnh tú nương thắng, Lâm tú nương thua, nhưng tác phẩm của cả hai vị tú nương đều thể là tuyệt thế, mà hiện tại Đại Chu quốc chỉ hai bức, vô cùng đáng để sưu tầm, chủ tử nhà mới sai mua về tặng cho nương nương."

 

"Thật ? Vậy thì đa tạ chủ tử nhà ngươi. Người , xem thưởng." Lý Mẫn khẽ khoát tay, liền một cung nữ đưa cho mấy thái giám một túi bạc, bảo họ cầm chia . Đến lúc , Lý Mẫn nào còn ý đồ thực sự khi Hiền thái phi tặng quà cho ? dù trong lòng tức nổ tung, bà cũng thể để ngoài thấy trò . Lòng vòng một hồi, hóa mặt, là do nhà hại!

 

 

Loading...