[Xuyên Nhanh] Tuyệt Phẩm Nữ Phụ . - Chương 219

Cập nhật lúc: 2025-10-10 04:12:41
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chờ mấy , Lý Mẫn cầm chiếc bình phong nhỏ lên xem, khóe miệng nở một nụ lạnh. Đây là tác phẩm của Mạnh Tư, đây là kỹ thuật thêu hai mặt mà Lý Tu Điển thổi phồng đến tận mây xanh? So với tác phẩm của Lâm tú nương, nó là cái thá gì?

 

Nghĩ đến đây, Lý Mẫn ném mạnh chiếc bình phong đầu Mạnh Tư, đập đến mức nàng vỡ đầu chảy máu, suýt nữa ngất . Mười ngón tay của nàng sớm bẻ gãy, đang buông thõng bất lực, da thịt rách toạc, m.á.u tươi đầm đìa, cảnh tượng vô cùng thê thảm.

 

Lý Tu Điển theo Lý Nhiễm bước , thấy đúng cảnh tượng , ngay cả hành lễ cũng quên mà vội vàng chạy lên, ôm Mạnh Tư lòng, run giọng : "Cô cô , tại dùng hình với Tư Tư?"

 

Giọng Mạnh Tư sớm khàn đặc, đôi tay cũng còn sức lực, chỉ thể một cách thê lương bất lực.

 

"Tư Tư? Gọi thiết như , hai là quan hệ gì?" Lý Mẫn vô cùng nhạy bén hỏi.

 

Lý Nhiễm vội vàng xua tay: "Chẳng qua chỉ là một tú nương thấp kém thôi, thể dính dáng đến Tu Điển ?"

 

"Hay cho một câu quan hệ!" Lý Mẫn chỉ hai tấm bình phong : "Đại ca, đến xem, hai tác phẩm thêu , thấy bức nào hơn?"

 

Vì Lý Nhiễm là kinh quan, tư cách tham dự đại điển đăng cơ của tiểu hoàng đế, chỉ thể vội vàng trở về nhà chờ, nên vì một bộ phượng bào mà Đỗ Thái hậu lấn át hào quang ở đại điển. Hắn chỉ liếc qua một cái liền chỉ tấm bình phong lớn : "Tự nhiên là bức hơn."

 

"Hay, , , mắt đều thể , tác phẩm thêu hơn bức nhiều. Vậy bản cung hỏi cháu trai ngoan của , lúc đó ngươi tự mặt thẩm định, tại chọn bức sĩ nữ đồ , mà loại bỏ bức công đồ ! Khi ngươi nhận việc , bản cung dặn dò ngươi thế nào, ngươi còn nhớ ? Bản cung bảo ngươi đưa tú nương giỏi nhất thiên hạ cung, bản cung thêu bộ phượng bào lộng lẫy nhất thiên hạ. Ngươi thì , vì chút tư tình của , dâng lên một thứ như thế ! Ngươi , vì sự ích kỷ của ngươi, bản cung trở thành trò cho thiên hạ mặt văn võ bá quan! Rõ ràng bản cung mới là phượng hoàng thật, con giả hoàng Đỗ Phàm Ca so bì xuống! Mà tú nương nó chọn, chính là mà các ngươi loại bỏ!"

 

Lý Mẫn chỉ mũi Lý Tu Điển, từng chữ : "Bản cung vốn còn trông mong các ngươi thể giúp đỡ con nhiều hơn, nhưng các ngươi thì , xem tư tình của còn quan trọng hơn con , còn quan trọng hơn lợi ích của gia tộc! Chuyện nhỏ thế cũng xong, bản cung cần các ngươi gì? Cái gì mà đại ca, cái gì mà cháu trai, đại ca và cháu trai của bản cung nhiều lắm, thiếu hai các ngươi!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-tuyet-pham-nu-phu/chuong-219.html.]

Mặt Lý Tu Điển trắng bệch, thể phản bác. Từ khi Lâm Đạm cũng cung và bắt đầu thêu lễ phục cho Đỗ Thái hậu, lường sẽ ngày . Sớm như , lúc ở phủ Lâm An, nên phế đôi tay của Lâm Đạm, để trừ hậu họa.

 

Lý Nhiễm lúc mới xảy chuyện gì, hung hăng trừng mắt con trai, đó mới quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, mồ hôi lạnh trong nháy mắt ướt lưng áo. Hắn dựa ruột của Tây thái hậu mới gia tộc lực ủng hộ, nếu Tây thái hậu sang nâng đỡ mấy em khác, thì dù ở trong gia tộc triều đình, đều sẽ còn chỗ !

 

"Nương nương, ngài quá nghiêm trọng …" Hắn cố gắng biện giải, nhưng chọc đúng nỗi đau của Lý Mẫn.

 

"Sao, ngươi thấy chuyện hôm nay nghiêm trọng ? Bản cung mặt văn võ bá quan, Đỗ Phàm Ca hung hăng đạp chân, nó so thành một con phượng hoàng rụng lông, thế mà còn gọi là nghiêm trọng, chuyện gì mới là nghiêm trọng? Bẻ gãy tay con tiện nhân mới là nghiêm trọng, đụng đến lợi ích của các ngươi mới là nghiêm trọng, còn những chuyện khác đều cả ? Hay, , , Lý Nhiễm, ngươi lắm! Các ngươi cút cho bản cung, cút thật xa, bản cung thấy các ngươi nữa!" Lý Mẫn phẫn nộ tột cùng, phất tay triệu mấy thị vệ, đuổi cả ba ngoài.

 

Lý Nhiễm bao giờ chật vật đến thế, mà tất cả những điều đều là do đứa con trai của ban cho. Ra khỏi cửa cung lên xe ngựa, cơn tức giận nén bấy lâu của cuối cùng cũng bùng nổ, trở tay tát cho Lý Tu Điển một cái, mắng: "Thứ bùn nhão trát tường! Ngươi còn mang nó theo gì, ném xuống xe cho !"

 

Lý Tu Điển ôm chặt Mạnh Tư, cầu xin: "Cha, nó thương thành thế , cha hãy tha cho nó !"

 

"Ta tha cho nó, nhưng cô cô của ngươi sẽ tha cho ngươi! Ta vốn còn để cô cô ngươi vận động, đưa ngươi Hàn Lâm Viện, bây giờ xem thể nữa . Con đường của ngươi nên thế nào, ngươi nghĩ kỹ ? Nếu cô cô ngươi sang nâng đỡ mấy em họ của ngươi, ngươi sẽ tự xử thế nào? Vì một chút tình riêng của đàn bà, ngươi tự đẩy vũng bùn, bây giờ ngươi lòng ? Ngươi nỡ bỏ con tiện nhân , thì cùng nó xuống xe !" Lý Nhiễm với giọng điệu lạnh lùng đến cực điểm.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Lý Tu Điển từ đến nay luôn là xuất sắc nhất trong các em, cũng là Lý Mẫn yêu quý nhất. hiện tại, đắc tội nặng với Lý Mẫn, tự nhiên cũng mất sự trợ giúp, tiền đồ thực sự là một mảnh mờ mịt. Điều khiến thể chịu đựng hơn là, những em họ, em thứ mà từng khinh thường thậm chí bắt nạt, đều sẽ leo lên đầu tác oai tác quái, những ngày tháng đó sẽ nhục nhã, gian nan đến mức nào?

 

Chỉ trong nháy mắt, liền nảy sinh ý định thoái lui, đôi tay đang ôm Mạnh Tư từ từ, từng chút một buông

 

Cuối cùng, Lý Tu Điển vẫn nỡ vứt bỏ Mạnh Tư, mà đưa nàng đến một tiểu viện mà Mạnh Trọng tạm thuê ở kinh thành, đồng thời đảm bảo với phụ , từ nay về tuyệt đối sẽ qua với nàng nữa. Hắn dùng đôi tay run rẩy gõ cửa phòng, thấy tiếng bước chân bên trong, liền lập tức leo lên xe ngựa rời thật nhanh, dám đối mặt với Mạnh Trọng.

 

 

Loading...