[Xuyên Nhanh] Tuyệt Phẩm Nữ Phụ . - Chương 229
Cập nhật lúc: 2025-10-10 05:12:37
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Đạm cảm thấy quai hàm của đều mỏi, lẽ là do quá nhiều. Tính cách của nàng và nguyên chủ khác , nàng thích một yên tĩnh, thể gây chuyện thì gây chuyện. , để Tiết Bá Dung mau chóng khỏe , những lời nàng thể . Nàng đúng là trầm lặng ít , giỏi giao tiếp, nhưng điều đó nghĩa là nàng là một suy nghĩ, tình cảm.
Nàng nắm lấy tay đối phương, chuẩn thêm vài lời, Tiết Bá Dung thốt hai chữ: "Ăn cơm."
"Được, ăn cơm." Lâm Đạm lập tức nuốt hết những lời trong, lộ nụ như trút gánh nặng.
Tiết Bá Dung chủ động cầm lấy muỗng, run rẩy múc cơm, nhưng thử vài cũng thành công. Lâm Đạm định giúp , trừng mắt cảnh cáo.
"Thôi , đại ca tự ăn, nhiều chuyện nữa. Cơm vãi cũng , lát nữa sẽ dọn." Lâm Đạm giơ tay tỏ vẻ thỏa hiệp.
Tiết Bá Dung nàng nữa, mà cúi đầu, chuyên tâm chằm chằm bát cơm. Dù động tác khó khăn, tốc độ chậm, nhưng vẫn một muỗng một muỗng, kiên trì ăn.
"Lâm Đạm, con tiện nha đầu , ngươi chuyển đến Khiếu Phong Các xong liền trốn phòng tiêu d.a.o tự tại, mặc kệ Bá Dung, đúng là ma ám mới tin ngươi một nữa…" Tiết phu nhân "ầm" một tiếng đẩy cửa phòng , thấy rõ tình hình bên trong, vẻ mặt phẫn nộ sự kinh ngạc thế.
Bà chớp chớp mắt, vẻ mặt thể tin nổi.
"Bá Dung, con chịu ăn cơm ?" Bà chậm rãi bước qua, giây lát nổi giận, quát: "Lâm Đạm, ngươi dám để Bá Dung một ăn cơm? Nó là bệnh nhân, cần chăm sóc, ngươi thể đút cho nó ?"
"Vâng ạ phu nhân." Lâm Đạm cãi , lập tức đưa tay định giành lấy muỗng.
Tiết Bá Dung nghiêng né tránh, yếu ớt : "Mẹ, con tự ăn, cần khác đút."
Tiếng "Mẹ" , Tiết phu nhân lâu . Thấy tử khí trong mắt con trai một tia sống động thế, bà suýt nữa tại chỗ. Quả nhiên để Lâm Đạm đến hầu hạ là đúng, vì cho Lâm Đạm đến gần, thà tự ăn cơm, cũng cuối cùng chịu mở miệng bày tỏ yêu cầu của ! thế vẫn đủ, gầy thành da bọc xương, một hai ngày là thể dưỡng ?
Tiết phu nhân chuyển giận thành vui, lập tức dập tắt ý định đuổi Lâm Đạm , ngược nghiêm túc dặn dò: "Sau ngươi mỗi ngày đến trông Bá Dung ăn cơm, chậm trễ."
Lâm Đạm gật đầu đồng ý, : "Phu nhân, thể cho xây một nhà bếp nhỏ ở Khiếu Phong Các ạ, như sẽ tiện hơn. Đại ca ăn gì thể lập tức dặn dò, mà cần mỗi ngày đến nhà bếp lớn chào hỏi. Nếu chậm, nhà bếp lớn chuẩn nguyên liệu, e rằng đại ca sẽ chịu ăn cơm."
Tiết Bá Dung liếc Lâm Đạm một cái, cuối cùng gì.
"Được, đại ca con ở đây nếu thiếu cái gì, con cứ việc dặn dò, để họ chuẩn ." Chỉ cần con trai thể tỉnh táo , Tiết phu nhân cái gì cũng sẽ đồng ý.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-tuyet-pham-nu-phu/chuong-229.html.]
"Tạ phu nhân, đại ca ăn cơm thích khác vây xem, chúng tạm thời rời ạ?" Lâm Đạm .
Tiết phu nhân gì đồng ý, thuận theo lời rời . Chờ nửa canh giờ , Tiết Bá Dung quả nhiên ăn hết thức ăn hôm nay, dù vì tay yếu mà vãi nhiều, nhưng cũng coi như là một tiến bộ lớn. Từ đó, dù bà tình nguyện đến cũng thể thừa nhận: đưa Lâm Đạm đến Khiếu Phong Các, lẽ là một chuyện .
Tiết phu nhân vui mừng trở về chính viện. Đại nha của lão thái quân sớm ở cửa đợi hồi lâu, thấy bà đến liền đón nhận hỏi: "Phu nhân, lão thái quân còn đang đợi ngài đó. Ngài đuổi Lâm Đạm ạ?"
"À, chuyện để hãy ." Tiết phu nhân lúc mới nhớ mục đích vội vàng chạy đến Khiếu Phong Các, vẻ mặt khỏi chút hổ.
Đại nha dường như thất vọng, nhưng vẫn cố gượng mời bà phòng lão thái quân. Vì nguyên chủ tác oai tác quái, chín phần mười gia nhân nhà họ Tiết đều thích nàng, đều chờ nàng biến thành ch.ó nhà tang.
"Con nha đầu Đạm Nhi đó chứ? Nếu nó đến chính viện cầu kiến, con giúp cản . Ta bao giờ gặp nó nữa." Lão thái quân giường, trán đắp một miếng khăn ướt hạ nhiệt, vẻ mặt vô cùng khó chịu. Sau khi cháu trai liệt, bà cũng bệnh nặng một trận, đến nay vẫn khỏi hẳn. Lúc bà tưởng Lâm Đạm sửa đổi, trong lòng vui mừng một chút, ngờ lập tức Lâm Đạm vả mặt, vì thế tinh thần chút chịu nổi, một nữa liệt giường.
"Mẹ, con đuổi Lâm Đạm. Lúc con , Bá Dung đang tự ăn cơm, phảng phất như ghét bỏ sự hầu hạ của Lâm Đạm. Mẹ, đúng, đưa Lâm Đạm , Bá Dung quả nhiên liền phản ứng của bình thường." Nhắc đến chuyện , Tiết phu nhân lập tức lộ vẻ vui mừng.
"Bá Dung thể tự ăn cơm ư?" Lão thái quân lập tức dậy, nôn nóng : "Không , tự xem."
Tiết phu nhân vội vàng ngăn bà , khuyên can: "Mẹ đừng động, mau xuống, Bá Dung bên vẫn , xem lúc nào cũng thể xem, vội một lúc . Bệnh của còn khỏi, thể của Bá Dung yếu, hai lây bệnh cho , thì bây giờ!"
Lão thái quân lời , lập tức dám động, liên tục đồng ý: "Được , . Bộ xương già của bệnh c.h.ế.t cũng , nếu hại đến cháu ngoan của , mới hối hận! Nó ăn bao nhiêu cơm? Có những món gì? Sắc mặt khá hơn ?"
"Ăn một bát cháo, mấy miếng đậu hũ kho thịt và một ít thịt băm, sắc mặt khá hơn nhiều. Con bảo Lâm Đạm đút cơm cho nó, nó kiên quyết đồng ý, còn mở miệng chuyện với con."
"Nó gì?"
"Nó : Mẹ, con tự ăn, cần khác đút."
"Ôi chao, đứa nhỏ còn giống như lúc nhỏ, da mặt mỏng lắm! Chịu chuyện là , chuyện sẽ cả thôi!" Lão thái quân là lệ nóng lưng tròng.
" ạ! Lão gia đang khắp nơi tìm kiếm danh y, Tần quốc thì Ngô quốc, Ngô quốc thì Sở quốc, Trung Nguyên lớn như , chắc chắn sẽ chữa bệnh . Chỉ cần Bá Dung qua rào cản trong lòng , chịu tỉnh táo , chuyện sẽ ." Tiết phu nhân cúi đầu lau lệ, giọng nghẹn ngào.