[Xuyên Nhanh] Tuyệt Phẩm Nữ Phụ . - Chương 239
Cập nhật lúc: 2025-10-10 12:56:41
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngô Huyên Thảo vốn còn vài phương pháp bảo dưỡng đôi chân định cho nhà họ Tiết, thấy bộ dạng khinh miệt của Tiết Bá Dung, trong lòng vô cùng bực bội, phất tay áo bỏ . Tiết Kế Minh chắp tay xin đại ca, hung hăng trừng mắt Lâm Đạm một cái, đó đuổi theo cô rời .
Tiết Bá Dung chằm chằm bóng dáng chật vật của , lắc đầu : "Ta vốn tưởng dạy dỗ nó một trận, nó thể chút tiến bộ, giờ xem , vẫn là thứ bùn nhão trát tường, trong mắt trong lòng chỉ phụ nữ , một chút trái cũng phân biệt. Tổ mẫu, đừng vì bệnh của cháu mà lo lắng, thể chữa khỏi là may mắn của cháu, thể chữa khỏi cũng là do trời cao sắp đặt, cháu nhận mệnh là ."
Lão thái quân nắm lấy tay đại tôn tử, nước mắt tuôn rơi, trong miệng luôn nỉ non hai chữ "tạo nghiệt". Đến lúc , bà còn thể trách ai? Tiết Kế Minh và Lâm Đạm đều là do bà một tay nuôi lớn, tính tình cũng đều là do bà nuông chiều mà . Hiện tại hậu quả báo ứng lên đại tôn tử vô tội, đại tôn tử đều tha thứ, bà còn thể gì?
Tiết phu nhân khá hơn một chút, hai đại nha dìu phòng, ôm lấy con trai lóc t.h.ả.m thiết. Từ hy vọng đến thất vọng, sự chênh lệch tâm lý quá lớn thật tra tấn .
Lâm Đạm bình tĩnh các bà, thông báo: "Hai thì về phòng mà , đừng rơi lệ mặt đại ca. Đại ca mới là cần an ủi nhất, hai để an ủi ngược ? Tâm trạng của vất vả lắm mới sáng sủa lên, hai đừng như nữa."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nha v.ú già bên cạnh trừng mắt nàng, một bộ dạng lột da nàng, lão thái quân và Tiết phu nhân luống cuống tay chân lau khô nước mắt, liên thanh : " đúng đúng, chúng ! Bệnh của Bá Dung nhất định thể chữa khỏi. Con nha đầu Ngô Huyên Thảo năm nay mới mười tám tuổi, cái gì, chúng còn thể tìm đại phu khác xem bệnh cho Bá Dung. Bá Dung, con đừng nghĩ lung tung, chúng ngay đây, con nghỉ ngơi cho ."
Tiết Bá Dung bất đắc dĩ liếc Lâm Đạm một cái, đó mới gật đầu: "Tổ mẫu, mẫu , hai cũng nghỉ ngơi cho , đừng vì bệnh của con mà lo lắng. Được là phúc, mất là mệnh, cứ giữ tâm thái bình thường là ."
"Được , chúng thuận theo tự nhiên." Lão thái quân và Tiết phu nhân lau nước mắt luyến tiếc rời .
Lâm Đạm trở về thư phòng, lấy cuốn "Kỳ chứng lục" , lật đến trang 166 đưa cho Tiết Bá Dung, : "Đại ca xem, tổ tiên của chữa khỏi loại bệnh của . Đợi học y thuật, cũng thể chữa khỏi cho , cho nên tuyệt đối đừng nhận mệnh!"
Tiết Bá Dung nhận lấy cuốn sách nghiêm túc lật xem, đuôi mày càng nhướng càng cao. Hắn ngờ, tổ tiên của Lâm Đạm là Lâm Triều Hiền. Khó trách Trịnh Triết thấy hai chữ "Lâm thị", ánh mắt sẽ lấp lánh như ; khó trách Ngô Huyên Thảo dù mặt dày cũng mượn sách của Lâm Đạm để xem. Phải , Lâm Triều Hiền hậu thế tôn là y tiên, thể c.h.ế.t sống , y thuật thể là siêu thần. Chỉ tiếc nhà họ Lâm một đời bằng một đời, về tiêu thanh dấu vết, biến mất.
"Cha ngươi giấu cũng thật kỹ." Tiết Bá Dung cảm thán.
"Không cha giấu kỹ, mà là ông ngay cả da lông của tổ tiên cũng học , tự nhiên dám tự xưng là truyền nhân của y tiên." Lâm Đạm nghiêm túc .
Tiết Bá Dung ho khan, giọng ý : "Ngươi cả ngày dỗi , dỗi tổ mẫu, dỗi mẫu , dỗi cả Ngô Huyên Thảo và Trịnh Triết thì thôi, ngay cả cha ruột của cũng tha. Lâm Đạm, dỗi khác ngươi sẽ c.h.ế.t ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-tuyet-pham-nu-phu/chuong-239.html.]
Lâm Đạm mở to mắt, từ từ lắc đầu: "Đại ca, bao giờ dỗi ai, chỉ là thật."
Tiết Bá Dung cuối cùng nhịn , che mặt khẽ, xong trả y thư, nghiêm túc dặn dò: "Những vật gia truyền ngươi nhất định cất kỹ, đừng để khác đ.á.n.h cắp."
"Ta đại ca, ngày thường đều giấu chúng trong ngăn bí mật của chiếc rương sơn son đó." Lâm Đạm thành thật .
Tiết Bá Dung chút buồn , nhưng cuối cùng vẫn nhịn , giọng điệu vẻ vui vẻ: "Vậy thì ngươi mau chóng về đổi chỗ khác , ngay cả cũng cho ."
"Thôi , đều lời đại ca." Lâm Đạm xổm xuống thẳng , vẻ mặt thận trọng: "Đại ca, học xong bộ y lý và d.ư.ợ.c lý, bắt đầu học tập châm cứu và xoa bóp. chỉ là đóng cửa xe, y thuật của chắc chắn sẽ tiến bộ , còn xem bệnh cho nhiều mới . Đợi thể dưỡng , sẽ ngoài chữa bệnh miễn phí cho bá tánh, tiện thể lên núi hái thuốc. Nếu kịp trở về nấu cơm cho , nhất định ngoan ngoãn ăn cơm, đừng chơi trò trẻ con như . Canh sâm uống nhiều quá, cũng cho thể của ."
Vẻ mặt vui vẻ của Tiết Bá Dung trong nháy mắt tan biến, nhíu mày : "Ngươi ai chơi trò trẻ con?"
"Là chơi trò trẻ con, đại ca kiên cường nhất." Lâm Đạm điều sửa lời.
Tiết Bá Dung ngẩng đầu trời, cố gắng đè nén d.ụ.c vọng bóp c.h.ế.t con nha đầu . Nghe nàng , ngay cả cũng cảm thấy chút vô cớ gây rối. Con nha đầu chẳng lẽ là đến để khắc ?
…………
Biết Ngô Huyên Thảo cũng thể chữa khỏi đôi chân của đại ca, áp lực của Lâm Đạm tăng gấp bội, sức học cũng càng đủ hơn. Cả ngày là ôm y thư thuộc lòng thì là cầm rối gỗ châm kim. Nếu ai trong Khiếu Phong Các cảm thấy khỏe, nàng lập tức sẽ bắt mạch cho đối phương, đó kê vài thang thuốc.
Mấy ngày , Phương Phỉ tình cờ cảm, chút ho khan, nàng liền kê cho cô một ít thuốc, dặn dò cô ngày ngày sắc uống, còn thường xuyên hỏi thăm bệnh tình của cô thế nào.
Ngày hôm nay, Phương Phỉ mang ấm nước đun sôi phòng ngủ, chuẩn pha nước rửa mặt cho đại công tử. Lâm Đạm thấy tiếng ho khan kìm nén của cô, khỏi hỏi: "Phương Phỉ, bệnh của ngươi còn khỏi ? Chẳng lẽ t.h.u.ố.c kê cho ngươi hiệu quả?"