[Xuyên Nhanh] Tuyệt Phẩm Nữ Phụ . - Chương 82
Cập nhật lúc: 2025-10-05 02:16:17
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Đạm buông con hổ bông trong tay, về phía đàn ông trẻ tuổi, trong mắt lộ vẻ trầm tư. Người nhắc đến, nàng cũng nhớ , khu vực xung quanh Bất Lão thành quả thực hoang tàn vắng vẻ, nàng suốt một đường mà hề gặp một thôn xóm nhỏ nào. theo lý mà , xung quanh các thành trì lớn thường sẽ nhiều thị trấn nhỏ, bởi vì con là động vật quần cư, thích tụ tập sinh sống. Ngược , Bất Lão thành chiếm một diện tích rộng lớn như , bên trong thành phồn hoa như thế, giống như một hòn đảo cô độc, phạm vi ngàn dặm một hộ gia đình nào, điều kỳ lạ.
Hơn nữa, t.h.u.ố.c dẫn là cái gì? Vừa nghĩ đến đây, Lâm Đạm liền kinh ngạc phát hiện mái tóc đen của đàn ông trẻ tuổi đang nhanh chóng bạc , chỉ trong nháy mắt trắng xóa, một lúc thì gục đất c.h.ế.t hẳn. Nhìn làn da lộ bên ngoài của , thế mà đầy nếp nhăn và đồi mồi, giống như một ông lão bảy tám mươi tuổi.
Lâm Đạm tiến lên một bước định xem cho rõ, thấy một tốp sai dịch tới, mang t.h.i t.h.ể của đàn ông . Những qua đường vây xem mặt hề vẻ kinh hãi, ngược còn vui mừng khi gặp họa, chỉ trỏ: "Xem kìa, đó chính là kết cục của việc tìm t.h.u.ố.c dẫn! Chúng cố gắng hơn, đến những nơi xa hơn tìm kiếm. Nếu năm nay thành nhiệm vụ mà thành chủ đại nhân giao phó, chúng sẽ nhận đan dược."
Lâm Đạm yên lặng ghi nhớ những lời rời . Trở khách điếm, gã tiểu nhị nhiệt tình sớm chuẩn bữa trưa cho nàng, còn giới thiệu nàng chơi ở khu đông thành. Bên đó là khu vực phồn hoa nhất của Bất Lão thành, khắp nơi đều quán rượu và quán ăn, qua vô cùng náo nhiệt.
Lâm Đạm thờ ơ gật đầu, ăn xong bữa trưa, nghỉ ngơi một lát về phía đông thành. Vừa khỏi khách điếm liền thấy Hạ Vũ Phỉ thở hồng hộc chạy tới, miệng ngừng gọi: "Sư phụ, con cuối cùng cũng tìm !"
Lâm Đạm nghiêng để nàng lao Bạch Nham. Người mà nguyên chủ căm hận nhất và yêu nhất, giờ đây đều ở bên cạnh Lâm Đạm, nhưng cũng thể ảnh hưởng đến nàng chút nào. Chỉ là khi lướt qua, nàng chú ý thấy ánh mắt của những xung quanh về phía Hạ Vũ Phỉ chút kỳ quặc, phảng phất như vô cùng thèm nàng . Khi về phía cũng , chẳng qua là vì e ngại thanh cương đao trong tay nàng nên phần thu liễm hơn.
Ánh mắt Lâm Đạm tối , nhưng mặt hề biểu lộ, tiếp tục về phía đông thành.
Kể từ ngày hôm đó, Hạ Vũ Phỉ dùng hết sức để đuổi theo hai , nhưng vẫn bỏ xa. Khó khăn lắm mới đến Bất Lão thành, nàng kiệt sức, ngay cả cũng vững. Nàng bám Bạch Nham, giọng điệu nũng nịu oán giận: "Sư phụ, thế mà bỏ con một , con buồn lắm đó!" Vừa bộ tịch thút thít.
Bạch Nham cúi mắt nàng, trầm giọng : "Nơi nguy hiểm, con nên rời ."
"Nguy hiểm gì, nơi nào nguy hiểm?" Hạ Vũ Phỉ vội vàng thẳng , quanh quẩn, đôi mắt đen trắng phân minh đầy vẻ lém lỉnh.
"Thôi , con theo thì theo." Thấy Lâm Đạm ngày càng xa, Bạch Nham đành để Hạ Vũ Phỉ ở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-tuyet-pham-nu-phu/chuong-82.html.]
Đông thành quả nhiên vô cùng phồn hoa. Trên đường qua tấp nập, vai kề vai, tiếng la hét, tiếng ca hát, tiếng ồn ào, hòa thành một khung cảnh thịnh thế. Lâm Đạm giữa sự phù hoa đó, ánh mắt thanh lãnh, biểu cảm đạm mạc. Nàng quan sát những xung quanh, cũng quan sát cảnh vật xung quanh, càng xem càng thấy kỳ quặc. Trên đường già, trẻ em, qua là những đàn ông khỏe mạnh. Phụ nữ ít, chỉ vài lác đác, hơn nữa tất cả đều vẻ mặt hứng thú và tò mò, rõ ràng là từ nơi khác đến. Điều quỷ dị.
Bạch Nham nhíu mày, từ từ dạo.
Hạ Vũ Phỉ hề , cái gì cũng thấy mới lạ, chơi cái gì cũng thấy thú vị. Nàng túm lấy ống tay áo của Bạch Nham, lưu luyến giữa các gánh hàng rong, còn ngừng năn nỉ y mua cho những món đồ tinh xảo. Bạch Nham chỉ lo trả tiền, nhưng hai mắt gắt gao khóa chặt bóng dáng của Lâm Đạm. Y Bất Lão thành điều kỳ quặc, nhưng nhiệm vụ quan trọng nhất của y là canh chừng Lâm Đạm, những chuyện khác đều xếp .
Thoáng thấy Lâm Đạm một tiệm vải, y lập tức đẩy Hạ Vũ Phỉ theo, nhàn nhạt : "Đi chọn vài bộ quần áo ."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Hạ Vũ Phỉ tưởng y mua quần áo cho , nụ càng thêm ngọt ngào, giòn giã đáp một tiếng "" chạy trong. Thấy Lâm Đạm cũng đang chọn quần áo, nàng lộ vẻ e dè, nhưng cũng sư phụ theo đối phương chắc chắn lý do của , nên cũng nghĩ nhiều.
"Lâm Đạm, cần giúp ?" Nàng căng da đầu hỏi.
"Không cần." Lâm Đạm cầm một bộ váy đen phòng thử đồ.
Chưởng quỹ dâng cho Bạch Nham một bình nóng, chọn cho Hạ Vũ Phỉ mấy bộ váy xinh , đẩy nàng một phòng thử đồ khác. Đây là tiệm vải lớn nhất ở đông thành, chuyên đồ nữ, bán là vải vóc hoa lệ cho phụ nữ, kinh doanh đồ nam.
Lâm Đạm chằm chằm bộ váy đen thơm nức trong lòng, đuôi mày khẽ nhướng lên. Ở một đầu khác, Hạ Vũ Phỉ vui vẻ mở bộ váy , đang định mặc thì ngay đó liền ngất . Nghe thấy tiếng nàng ngã xuống đất, Lâm Đạm cũng thức thời mà "ngất" theo. Ba mươi phút , nhận thấy Hạ Vũ Phỉ tỉnh , Lâm Đạm cũng mở mắt . Cả hai giam trong một địa lao, xung quanh tràn ngập mùi tanh hôi nồng nặc, còn tiếng đứt quãng truyền đến, khí vô cùng đáng sợ.
"Đây là , sư phụ ?" Hạ Vũ Phỉ xoa huyệt thái dương đau nhức, một lúc kinh hãi kêu lên: "Ta, công lực của còn, các ngươi gì ?"
"Ồn ào cái gì, Bất Lão thành còn công lực gì nữa, ngoan ngoãn sinh con cho chúng , ha ha ha…" Hai tên võ giả mặc thanh y giơ đuốc đến cửa lao. Dưới ánh lửa, Hạ Vũ Phỉ cuối cùng cũng thấy rõ cảnh tượng trong địa lao.