[Xuyên Nhanh] Tuyệt Phẩm Nữ Phụ . - Chương 93
Cập nhật lúc: 2025-10-06 12:13:13
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mãn Bảo xổm đất các ca ca cẩn thận lấy từng chùm nữ trinh tử khỏi sọt, phơi chiếu, hỏi: “Có phơi ?”
Chu đại lang : “Nhìn quả căng mọng như , phơi bao lâu mới khô ? Hơn nữa, ngoài quả hồng , từng thấy quả nào khác cũng phơi khô. Mà quả hồng phơi thì lột vỏ, cái quả nữ trinh tử cần lột vỏ ? Quả hồng phơi thì bóp, nó cần bóp ?”
Quan trọng nhất là, họ gùi thứ về để gì? Chính là cho họ ăn, nhưng họ cũng ăn hết .
Tiền thị vịn tay tiểu Tiền thị , liếc đứa con trai ngốc của một cái, đầu với Chu nhị lang: “Nhị lang, ngày mai con và lão ngũ bọn nó thành, lấy một chùm nữ trinh tử đến hiệu t.h.u.ố.c hỏi một câu, hỏi xem họ xử lý thứ thế nào, hỏi xem họ thu mua nữ trinh tử bào chế , nếu thu thì bao nhiêu tiền một cân, nếu là quả tươi thì bao nhiêu tiền một cân.”
Chu nhị lang đồng ý.
Tiền thị liền bảo họ mang đồ nhà kho phơi nắng, dặn họ cẩn thận một chút.
Mãn Bảo đắc ý với Khoa Khoa: “Kể cả mục từ, nương cũng cách.”
Hệ thống cũng : “Mẫu của ký chủ thông minh, là thông minh nhất trong nhà trừ ký chủ .”
Mãn Bảo liền tò mò xổm trong đầu chuyện phiếm với Khoa Khoa: “Làm ngươi thông minh nhất?”
“Quét, con tương lai chia trí tuệ con thành nhiều cấp bậc,” hệ thống dừng một chút : “Trí tuệ của ký chủ chỉ đầu ở bộ thôn Thất Lý, mà trong phạm vi ngàn dặm cũng là nhất. Năm đó khi hạ cánh, ưu tiên lựa chọn chính là trí tuệ cao nhất trong khu vực .”
Nếu , tuy nó hạ cánh lệch một chút, nhưng cũng đến mức lệch đến tận vùng núi sâu hẻo lánh . Hai năm đầu, hệ thống hối hận, nhưng theo Mãn Bảo ngày càng lớn, cũng ngày càng đáng yêu, chúng nó chung sống cũng hòa hợp, Mãn Bảo hiển nhiên coi nó là một cỗ máy, mà là một bạn và một trưởng bối, nó liền cũng còn tiếc nuối.
Quan trọng nhất là, ký chủ tuổi còn nhỏ, mà trí tuệ sẽ tăng trưởng theo tuổi tác. Chỉ cần cô bé chăm chỉ động não, học tập nhiều, khỏi khe núi , còn sợ thu hoạch ?
Hệ thống định nghĩa Mãn Bảo là một cổ phiếu tiềm năng, mấy năm nay cũng ít lo lắng.
Bởi vì bây giờ cô bé chính thức nhập học, bái sư, áp lực của Khoa Khoa còn lớn như , vì thế nó cũng nhiều hơn.
Nó chuyện phiếm với Mãn Bảo: “Trong nhà cô, chỉ thông minh của cô cao hơn cha cô và nhị ca. Mà chỉ thông minh của nhị ca và tứ ca tương đương , là cao nhất trong các em.”
Mãn Bảo ghét Chu tứ lang: “Nhị ca còn , tứ ca cũng là thông minh? Hắn ngốc như , còn đ.á.n.h bạc!”
“Đó chỉ là vấn đề chỉ thông minh, mà còn là vấn đề tự chủ,” hệ thống : “Ta chỉ quét giá trị trí tuệ của họ, đ.á.n.h giá tổng hợp thì cần một vài thủ đoạn đ.á.n.h giá khác.”
Mãn Bảo đặc biệt tò mò: “Vậy ngươi xem các cháu trai của đứa nào thông minh?”
Hệ thống im lặng một chút : “Không , giá trị trí tuệ của Nhị Nha thì tương đương với cha cô bé.”
“Đại Đầu, Nhị Đầu, Tam Đầu và Tứ Đầu đều thông minh?”
Hệ thống: “Giá trị trí tuệ của chúng ngay cả mấy ca ca của cô cũng bằng. Dĩ nhiên, cũng thể là vì chúng tuổi còn nhỏ, trí tuệ thể khai phá.”
Mãn Bảo: Hóa các cháu trai cháu gái của đều là ngốc tử!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-tuyet-pham-nu-phu/chuong-93.html.]
Mãn Bảo dùng ánh mắt quan tâm đến những đứa trẻ ngốc để các cháu trai cháu gái của , buồn bã thở dài một , chui bếp với ba tẩu tử: “Đại tẩu, nhị tẩu, tam tẩu, các chị sinh con, bảo đại ca, nhị ca, tam ca hái quả óc ch.ó về cho các chị ăn nhé?”
Ba chị em dâu hiểu : “Chúng sắp sinh con ?”
Trọng điểm là cái ?
Trọng điểm là: “Ăn quả óc ch.ó con mới thông minh.”
Sinh thêm một đứa ngốc nữa, nhà họ sẽ thành ổ ngốc mất.
Hệ thống thức thời ngậm miệng , giả vờ như hỏng.
Mãn Bảo tha cho nó, còn hỏi nó về trí tuệ của những trong trường học.
Hệ thống : “Bạn cùng bàn của ký chủ thông minh, trí tuệ tương đương với cô. Ngoài , chỉ thông minh của lão sư của cô cũng cao, chỉ kém các cô một chút thôi. mà, ông là do quanh năm sách mới giá trị trí tuệ như . Ký chủ và bạn cùng bàn của cô nếu thể nghiêm túc sách, suy nghĩ nhiều, tương lai nhất định sẽ càng thông minh hơn.”
Mãn Bảo “oa” một tiếng, kinh ngạc vô cùng, bởi vì trong mắt cô bé, Trang là thông minh, thông minh. Hóa cô bé còn thông minh hơn cả Trang ?
Có nhận thức , ngày hôm Mãn Bảo tràn đầy năng lượng chạy đến trường, còn dùng một ánh mắt đặc biệt vui mừng Bạch Thiện Bảo.
Bạch Thiện Bảo phát hiện gì đúng, chỉ vui vẻ với cô bé: “Tổ mẫu đồng ý cho ngươi đến nhà sách , ngươi xem sách gì?”
“Không , cứ xem nhà ngươi sách gì ,” Mãn Bảo nghĩ một lát : “Có sách nào chuyên về cách bào chế d.ư.ợ.c liệu ?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Ngươi bào chế d.ư.ợ.c liệu ?” Bạch Thiện Bảo : “Mua t.h.u.ố.c thì đến hiệu t.h.u.ố.c là .”
“Vậy t.h.u.ố.c trong hiệu t.h.u.ố.c từ ?”
Bạch Thiện Bảo ngây thơ cô bé, từ chứ?
Mãn Bảo nghiêm túc : “Ta bán cho họ. Chỉ cần học cách bào chế d.ư.ợ.c liệu, thể bán t.h.u.ố.c cho họ.”
Bạch Thiện Bảo tò mò đến gần, “di” một tiếng : “Nhà ngươi hóa là trồng d.ư.ợ.c liệu .”
Lần đến lượt Mãn Bảo ngạc nhiên: “Hóa d.ư.ợ.c liệu cũng là trồng .”
Hai đứa trẻ , một lúc lâu nên lời.
Cuối cùng, chúng mang vấn đề hỏi .
Trang tại chúng hỏi đến d.ư.ợ.c liệu, nhưng vẫn giải đáp thắc mắc cho chúng: “Có một loại d.ư.ợ.c liệu thể gieo trồng, phần lớn còn là hoang dã.”