[Xuyên Nhanh] Tuyệt Phẩm Nữ Phụ . - Chương 94
Cập nhật lúc: 2025-10-06 12:13:14
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
Cập nhật lúc: 2025-10-06 12:13:14
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
Trang : “Rất nhiều d.ư.ợ.c liệu ở ngoài tự nhiên, sẽ thu thập mang đến hiệu thuốc, những như gọi là hái thuốc, một đại phu ở nông thôn cũng thường nghề .”
Trang dứt khoát dẫn hai đứa trẻ phía trường học, chỉ một bụi cỏ dại đất : “Các con xem, đây là một vị thảo dược.”
Bạch Thiện Bảo nhận , nhưng Mãn Bảo thì , cô bé đặc biệt vui vẻ : “Đây là tích tuyết thảo, cũng gọi là Lôi Công căn!”
Cô bé từ khi còn nhỏ nhổ nó cho Khoa Khoa, cho nên trong hệ thống mục từ về nó.
Trang liền gật đầu: “Hai cái tên cũng sai, nhưng trong sách y nó là địa tiền thảo. Nó tính hàn, vị đắng, cay, kinh can, tỳ, thận, thể trị cảm nắng tiêu chảy, thấp nhiệt hoàng đản và té ngã tổn thương. Các con lúc rảnh rỗi cũng thể nhổ phơi khô mang đến hiệu thuốc.”
Trang : “Hàng năm những ngày nóng, Tế Thế Đường đều sẽ nấu một thùng lớn nước địa tiền thảo đặt ở cửa hiệu thuốc, để cung cấp cho qua đường và thương khách giải nhiệt giải độc.”
Mãn Bảo bây giờ hứng thú với việc kiếm tiền, vì cá và thịt nhà họ Bạch mang đến hôm nay là hết . Cô bé với nương, ngày mai sẽ thịt con gà trống .
mẫu đồng ý, thịt gà trống, trứng gà mái đẻ sẽ ấp gà con. Mãn Bảo còn cách nào khác, quyết định sẽ mua một con gà khác.
Cho nên cô bé đặc biệt hứng thú xổm xuống xem tích tuyết thảo. Thực cô bé lạ gì loại cỏ , nhà, bờ ruộng và hai đầu bờ ruộng nhà cô bé đều . Cũng chính vì dễ thấy nên cô bé từ sớm nhổ một nắm cho Khoa Khoa ghi nhận.
Mãn Bảo hứng thú hỏi : “Tiên sinh, loại thảo d.ư.ợ.c hiệu t.h.u.ố.c thu mua bao nhiêu tiền một cân ạ?”
Trang hỏi trúng chỗ khó, ông thực sự . Chỉ nhớ trong ký ức, lúc ông còn nhỏ, trai ở nhà thường nhổ, mang về phơi khô, đó từng túi lớn, từng túi lớn mang đến hiệu t.h.u.ố.c bán.
Trang trầm ngâm : “Lần về thành, thể hỏi giúp các con một câu.”
Mãn Bảo vui vẻ hẳn lên, lén lén thì thầm với Bạch Thiện Bảo: “Sau chúng tan học liền đến nhổ tích tuyết thảo nhé.”
Bạch Thiện Bảo lắc đầu : “Ta cần kiếm tiền.”
Mãn Bảo liền hỏi: “Vậy ngươi tiền ?”
Bạch Thiện Bảo một cách hợp tình hợp lý: “Không ! nương .”
“Xấu hổ quá , mỗi tiêu tiền còn hỏi xin mẫu . Ta từ khi còn nhỏ xin tiền cha tiêu vặt , đều tiền riêng của .”
Bạch Thiện Bảo vốn cảm thấy việc xin tiền mẫu gì đúng, dù mẫu đều , tiền trong nhà đều là của . Nếu đều là của , dĩ nhiên là tiêu thì tiêu.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Mãn Bảo cho là , cô bé với : “Chỉ tự kiếm mới là của . Dùng tiền của khác, kể cả là cho ngươi, đối phương cũng thể thu hồi bất cứ lúc nào, còn cảm thấy chột .”
Mãn Bảo còn vắt óc suy nghĩ để đưa ví dụ cho : “Ví như tứ ca của , tiền trong nhà đều để chung để dùng, nhưng của riêng . Cho nên thua bạc, tuy trong nhà cũng lấy tiền trả cho , nhưng tiền do chính kiếm , hỏng tiền trong nhà nên ghét bỏ, khinh thường.”
Mãn Bảo : “Ngươi tiền riêng của , nếu ngươi tiêu nhiều, nương ngươi cũng sẽ ghét bỏ ngươi.”
Bạch Thiện Bảo tin: “Không đời nào, , tiền nhà đều là cho .”
Khoa Khoa đều cô bé là thông minh nhất, kết luận là do cô bé quan sát lâu ngày mà , thể sai chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-tuyet-pham-nu-phu/chuong-94.html.]
Vì thế cô bé hừ hừ : “Không tin ngươi về hỏi nương ngươi, bảo bà đưa hết tiền cho ngươi ngay lập tức, xem bà đồng ý .”
Bạch Thiện Bảo : “Nương chắc chắn sẽ đồng ý.”
Mãn Bảo: “Bà nhất định sẽ !”
“Sẽ đồng ý!”
“Sẽ !”
Bạch Thiện Bảo trợn mắt cô bé, Mãn Bảo chịu thua kém trừng mắt .
Trang phớt lờ ở một bên: …
Ông đang định gì đó, Bạch Thiện Bảo đột nhiên hừ một tiếng thật to, đầu, còn : “Ta chơi với ngươi nữa, hôm nay tan học dẫn ngươi về nhà sách.”
“Không về thì về,” Mãn Bảo cũng tức giận chống nạnh : “Sau ngươi cũng đến nhà .”
Thế là hai bạn nhỏ mỗi hừ một tiếng, cách tám trượng về lớp học.
Trang bỏ : …
Ông bóng dáng hai đứa học trò đang giận dỗi, lắc đầu bật hai tiếng, cảm thấy vô cùng thú vị, cũng hòa giải, chắp tay lưng thong thả trở lớp học.
Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo quả thực “tuyệt giao”, cả một buổi học chuyện với , nhưng tiếng sách thì đứa nọ át đứa , như đang thi đấu. Lúc học bài trả lời câu hỏi cũng tranh trả lời, đó khi giành với đối phương thì trừng mắt đối phương.
Trang thấy tình trạng trẻ con của chúng, khỏi cố gắng nén .
Sau khi tan học, hai đứa cũng còn cùng chạy ngoài nữa, mà tự cầm sách của .
Đại Đầu vẫn xổm ở bên ngoài đón tiểu cô, thấy tiểu cô liền vui vẻ chạy : “Tiểu cô, chúng là đến nhà Bạch thiếu gia ạ?”
“Không , chơi với nó nữa.”
“A?” Đại Đầu lập tức hỏi: “Có nó bắt nạt tiểu cô ạ?”
Mãn Bảo liền hừ : “Nó thể bắt nạt ? Rõ ràng là nó ngốc lắm, còn tin kết luận của . Ta chính là thông minh nhất trong phạm vi ngàn dặm đó.”
Đại Đầu liền chúng nó cãi , đ.á.n.h là .
Đại Đầu lo lắng, gật đầu hùa theo: “ , tiểu cô thông minh nhất.”
Lời là an ủi qua loa, khốn nỗi Mãn Bảo , chỉ cho là Đại Đầu thật lòng, còn đồng tình gật gật đầu.
Bạch Thiện Bảo cũng tâm trạng chơi bời, giận dỗi chạy về nhà.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.