Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phu thê Trương gia lạnh lùng bên xem 'thông gia cũ' phát huy bản sắc biểu diễn hề chút cảm thông. Thấy tình hình căng thẳng, Lý phụ vội vàng tiến lên, cúi đầu nhận : "Thân gia, chuyện chỉ là hiểu lầm..."
Trương lão gia giơ tay, lạnh lùng cắt ngang lời Lý phụ: "Lý lão gia, xứng đáng nhận cái danh ‘ gia’ từ miệng ngươi." Sắc mặt ông nghiêm nghị, tiếp: "Hôm nay Phính Đình trở về mặt, nàng kể rằng suốt hai đêm thành , Lý Trạch Ngạn luôn say xỉn, hề động phòng. Bây giờ rõ ràng chuyện, mới hiểu chủ ý từ . Lý gia các đúng là hành xử tồi tệ, quá đê tiện!"
Lý phụ thầm tức giận sự vô trách nhiệm của nhi tử, nhưng tình thế đến nước , ông đành cố giữ thể diện. Ông nhíu mày, liếc Lâm Cầm Hề đang quỳ đất, biện minh: "Chuyện là do chất nữ của phu nhân —Lâm Cầm Hề— tự trọng. Trước nàng tỏ hiền lành, từng ý gì với Trạch Ngạn. Có lẽ vì thấy Phính Đình giúp nàng mai mối, đẩy ngoài, nên mới nghĩ đến hạ sách để níu kéo Lý gia."
Câu của ông chỉ đổ hết trách nhiệm lên đầu Lâm Cầm Hề mà còn ngầm trách móc hành động của Phính Đình dẫn đến buộc Lâm Cầm Hề dở thủ đoạn ti tiện khiến Trương lão gia càng thêm phẫn nộ. Ông nhạt, : "Lý lão gia, càng ngươi , càng khinh thường. Ngươi còn nhớ , khi Phính Đình vu oan đẩy ngã một đứa bé ? Lúc đó, các cũng đổ hết tội lên đầu nàng. Giờ thì rõ, trong mắt các ngươi, kết với Trương gia các ngươi cũng hề coi trọng."
Nga
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-nhanh-xuyen-thanh-vo-ca-nguoc-tra-bao-thu-yrgc/35.html.]
Lý phụ sững sờ, vội đáp: "Đó chỉ là hiểu lầm. Đứa bé nhũ mẫu vô ý đẩy ngã, Phính Đình chỉ trùng hợp mặt. Sau đó chúng giải thích rõ ràng."
Lý mẫu cũng gật đầu đồng tình: " , đó chỉ là hiểu lầm nho nhỏ, đáng nhắc ."
Trương phu nhân từ nãy đến giờ nhẫn nhịn cơn giận, chịu nổi thêm, tức giận lớn: "Phính Đình kể rằng khi đứa bé ngã, các chỉ lo lắng cho nó, còn nữ nhi của thì oan uổng mà chẳng ai quan tâm. Đó là kiểu coi trọng gì thế? Ta còn nhớ rõ Lâm cô nương khi đến đây mang thai. Đứa trẻ đó chăng là huyết mạch của Lý gia?"
Lời của Trương phu nhân như mũi d.a.o đ.â.m thẳng lòng Lý gia. Không chỉ Lý phụ và Lý mẫu, mà ngay cả Lý lão thái thái cũng hoảng sợ, vội vàng phủ nhận. Bọn họ chỉ giải thích rằng đứa bé sống trong nhà từ nhỏ, nên khi thấy nó ngã, họ tự nhiên lo lắng, chuyện thiên vị ai.