Xuyên qua 80 : Gả chồng thay chị - 337

Cập nhật lúc: 2025-08-27 14:14:12
Lượt xem: 266

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lục Thời Thâm để cho cô cơ hội lảng tránh. Hắn thẳng mắt Dương Niệm Niệm, ánh mắt sâu thăm thẳm.

“Nói cho , những chuyện trong giấc mơ của em.”

Dương Niệm Niệm ngạc nhiên, chớp chớp mắt. "Anh thấy những giấc mơ đó chút gì đó quá huyền bí ? Chuyện viển vông trong mơ mà cũng tin ?"

Lục Thời Thâm rời mắt khỏi cô, giọng trầm ấm. "Cứ coi như là một câu chuyện phiếm để thôi."

Dương Niệm Niệm tủm tỉm. Cô nhích tới gần, ghé môi hôn một cái thật kêu, đôi mắt hoa đào long lanh.

“Lục Thời Thâm, em thật sự càng ngày càng thích . Một đàn ông như , đúng là thắp đèn lồng cũng khó tìm. Chả trách bao nhiêu cô gái thầm thương trộm nhớ như .”

Một bí mật lớn như thế giấu trong lòng, thể kể cho ai cũng khó chịu lắm. Bây giờ thể với đầu ấp tay gối, cảm giác vui sướng trong lòng là thật.

Lục Thời Thâm ngượng, dịch sang một bên. “Lên giường mà chuyện.”

Dương Niệm Niệm cởi giày, chăn ở đầu giường bên , ôm lấy đầu gối, nhoẻn miệng . "Tâm sự thì thẳng mặt mới 'tình cảm mãnh liệt' chứ!"

Lục Thời Thâm "..." Sao cái gì qua miệng cô cũng trở nên... đắn ?

Dương Niệm Niệm Lục Thời Thâm quan tâm đến vận mệnh đất nước. Cô mở lời, bắt đầu "thổi phồng" về sự phát triển của tương lai.

“Trong giấc mơ của em, ba bốn mươi năm nữa, đất nước thái bình thịnh trị, đời sống nhân dân lắm, hầu như nhà nào cũng thể lái xe . Ở những thành phố lớn, ngay cả vùng ngoại ô cũng đầy rẫy những tòa nhà cao tầng.”

“Khoa học kỹ thuật cũng phát triển nhanh. TV cơ bản sẽ đào thải. Rất nhiều gia đình mua máy chiếu, giống như mang cả rạp chiếu phim về nhà .”

“Sau còn một thứ gọi là điện thoại di động. Nó chỉ bỏ gọn trong túi để gọi điện thoại bất cứ lúc nào, mà còn thể gọi video, thấy ở cách xa hàng ngàn dặm. À, em còn thể dùng điện thoại để xem đang ở nữa...”

“Khi đó, đường làng ở nông thôn đều đổ bê tông, nhà nhà xây nhà cao tầng. Một ngày ba bữa đều thịt. Người nào cảnh khó khăn, nhà nước còn trợ cấp, những con cái gọi là năm hộ bảo vệ, đến tuổi nhất định mỗi tháng đều tiền trợ cấp...”

Dương Niệm Niệm một mạch ngừng. Cô miêu tả sự phát triển của tương lai một cách sống động, y như thật.

Những thứ Dương Niệm Niệm , Lục Thời Thâm cứ như thần thoại, nhưng chân thật. Tuy , hề nghi ngờ lời cô . Điện thoại xe , nếu đặt thời đại vài ngàn năm , cũng là những thứ ai tin cả.

Ý thức sự chênh lệch lớn giữa hai thế giới, Lục Thời Thâm khẽ nuốt nước bọt. “Người ở thời đại đó, tư tưởng cởi mở ?”

Dương Niệm Niệm đang ám chỉ khía cạnh nào, đành trả lời về phương diện quan hệ nam nữ.

“Dù thì cưới con là chuyện bình thường. Nhà nước còn cho phép sinh ba con và trợ cấp nữa cơ.”

Lục Thời Thâm khẽ nhíu mày, vẻ đồng tình với chuyện . Hắn trầm ngâm một lát hỏi, “Trong giấc mơ, em gì về ?” Hắn , ở thế giới đó, hai họ từng giao .

Dương Niệm Niệm lắc đầu. Cô tỏ vẻ chua chát, : "Thân phận như thì em hỏi thăm chứ? Thành tựu của chắc chắn phi thường, phận đều bảo mật, là đối tượng bảo vệ đặc biệt. Trong mơ, em chỉ là một bình thường, cơ hội tiếp xúc với một 'đại gia' như ."

Cô ngừng một chút, thêm: "Hơn nữa, lúc đó là một ông già hưởng tiền hưu ."

Chọc một chút, trong lòng cô thấy thoải mái hơn hẳn.

“'Đại gia'?” Lục Thời Thâm nghi hoặc.

"Là một lợi hại, một nhân vật lớn." Dương Niệm Niệm đột nhiên gian xảo. "Sao hỏi xem, trong mơ em đối tượng nào ?"

Sắc mặt Lục Thời Thâm trở nên nghiêm túc. "Mơ là mơ, thực tế là thực tế. Bất kể trong mơ em đối tượng kết hôn, hiện tại em vẫn là vợ của . Biết nhiều chỉ khiến trong lòng sinh nghi, chi bằng đừng hỏi, tự chuốc lấy khó chịu."

Lục Thời Thâm tuy hiểu rõ về thời đại đó, nhưng từ lời Dương Niệm Niệm , thể đoán rằng việc cưới con là bình thường, thì chuyện hẹn hò trong trường học cũng chuyện hiếm. Hắn từ chính miệng cô rằng cô từng thích khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-80-ga-chong-thay-chi/337.html.]

Dương Niệm Niệm định nhân cơ hội dò hỏi xem kiếp Lục Thời Thâm vợ con , ngờ thẳng thừng chặn họng cô.

Người bề ngoài vẻ ít , hiểu lãng mạn, nhưng "tránh lôi".

Dương Niệm Niệm cảm thấy khó chịu, cố ý thở dài một tiếng. "Em hối hận vì trong mơ yêu đương. Khi đó hẹn hò công khai coi là lưu manh, thích hợp thì chia tay, tìm khác hơn."

Lục Thời Thâm gì, ánh mắt càng thêm thâm thúy, khiến tim Dương Niệm Niệm đập loạn xạ.

“Sao em như thế?”

Lục Thời Thâm khẽ lắc đầu, "Không gì."

Dương Niệm Niệm đột nhiên nhận . Lục Thời Thâm nhiều như , từ đầu đến cuối hề tỏ kinh ngạc. Một khôn ngoan như , thể nào hiểu ý tứ trong lời của cô.

Người bình thường thể phản ứng như , trừ phi…

"Có sớm phát hiện điều gì ?"

Lục Thời Thâm mím môi . Dương Niệm Niệm đột nhiên cảm thấy mặt Lục Thời Thâm như một đứa ngốc. Cả ngày vui vẻ nghĩ rằng giấu một bí mật lớn, nhưng kỳ thực sớm thấu chuyện trong lòng cô.

Nghĩ cũng đúng, một từ nhỏ binh thư, cầm quân đánh trận, dũng mưu, trải qua huấn luyện đặc biệt của quân đội, tâm tư thể thâm sâu ?

Dương Niệm Niệm càng nghĩ càng thấy lạnh sống lưng. May mà Lục Thời Thâm là chồng cô, nếu thì thật sự quá đáng sợ.

Đằng nào bí mật cũng giấu nữa, Dương Niệm Niệm cũng giấu giếm gì. Cô vén chăn, xỏ giày :

"Em lấy nước ấm cho rửa mặt. Rửa mặt xong, em sẽ từ từ kể cho về công nghệ cao trong giấc mơ của em."

“Được.”

Lục Thời Thâm gật đầu, ánh mắt rời khỏi cô, cho đến khi cô cầm chậu rửa mặt khỏi cửa phòng bệnh. Hắn mới nhắm mắt chợp mắt. Trong đầu chỉ những lời cô , về chuyện cô từng thích ai...

Đóng cửa phòng bệnh , trong mắt Dương Niệm Niệm lóe lên vẻ gian xảo, trong lòng vui c.h.ế.t . Vừa cô cố tình uyển chuyển tiết lộ rằng kiếp từng thích ai. Chắc chắn bây giờ trong lòng Lục Thời Thâm đang lén lút vui mừng đây.

Vừa , cô thấy Trương Vũ Đình đang tới từ cầu thang.

“Niệm Niệm, nghĩ hai   nghỉ ngơi .”

“Mới hơn 6 giờ thôi, sớm như . Cậu xong việc ?” Dương Niệm Niệm hỏi.

Trương Vũ Đình gật đầu. Cô nhiều tâm sự, ai để kể, chỉ kéo Dương Niệm Niệm một góc để tâm sự.

“Niệm Niệm, với đến phòng nghỉ một lát?”

Dương Niệm Niệm cũng thấy Trương Vũ Đình tâm sự, : "Cậu đợi một lát, với Lục Thời Thâm một tiếng, tiện thể đặt chậu nước ."

Cô mở cửa phòng bệnh, đặt chậu nước xuống sàn. Dương Niệm Niệm đến đầu giường bệnh, với Lục Thời Thâm.

“Vũ Đình đang đợi em ở cửa, em chuyện với cô một lát. Nếu mệt thì cứ ngủ , rửa mặt một cũng .”

Thấy trong mắt Dương Niệm Niệm lấp lánh, đầy vẻ tò mò, Lục Thời Thâm thể ngăn cản cô . Hắn nhẹ giọng nhắc nhở, "Ngoài trời lạnh lắm, đừng chuyện trò quá khuya."

Dương Niệm Niệm cong khóe miệng, "Tụi em sẽ chuyện trong phòng nghỉ của cô , lạnh ."

Lục Thời Thâm bất đắc dĩ. "Khoác áo quân phục ."

Ngoài trời quả thực lạnh. Dương Niệm Niệm ngoan ngoãn mặc áo quân phục . “Vậy em đây.”

Loading...