Xuyên qua 80 : Gả chồng thay chị - 664
Cập nhật lúc: 2025-09-02 14:10:48
Lượt xem: 142
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dương Niệm Niệm cúp máy, gọi cho Trịnh Tâm Nguyệt. Cô bạn đang trong thời gian bầu bí, cảm xúc thất thường, dễ suy nghĩ linh tinh. Nếu bây giờ mà giấu, Tâm Nguyệt là tin cùng, thế nào cũng tủi mà nghĩ ngợi.
Khi Trịnh Tâm Nguyệt tin Dương Niệm Niệm mang song thai, cô còn phấn khích hơn cả chính chủ.
"Niệm Niệm, Lục quá là đỉnh! Mãi mới bầu mà đẻ một lúc hai đứa luôn... Haizz, lão Tần nhà vô dụng thế chứ? Mình cũng song thai, chịu khổ một mà hai đứa con, nghĩ thôi thấy sướng! Cậu với Lục chính là tấm gương để và lão Tần noi theo đấy!"
Dương Niệm Niệm chỉ an ủi: "Một đứa cũng mà. Mang song thai đúng là vui, nhưng bụng to nhanh lắm, sợ sẽ rạn da, còn lo bụng lỏng lẻo, chẳng về dáng cũ nữa."
Với một luôn chú trọng vẻ ngoài như cô, cái giá quả thật nhỏ.
Trịnh Tâm Nguyệt thì chẳng nghĩ xa xôi, cô vô tư : "Lo gì, cái ở trong thôi, mặc quần áo ai mà thấy. Miễn là mặt xinh là . Hơn nữa, thím hai bảo, bụng lỏng chăm sóc sẽ hồi mà. Dáng vốn gầy, bụng cũng chẳng nhiều mỡ ..."
Nói đến đây, giọng cô bỗng ấp úng: "Hu hu, chẳng an ủi , giờ cũng cần an ủi đây. Mình thà bụng đầy vết rạn, bụng lỏng xệ xuống tận chân, cũng song thai! Tiếc là công việc của với lão Tần đều cho phép sinh nhiều. Nếu sẽ sinh một đàn con, con cháu đầy nhà thì hạnh phúc mấy!"
Dương Niệm Niệm bật , cố ý trêu chọc: "Quả nhiên là thì quý. Ngày xưa thì ' Tần' ngọt xớt, bây giờ thành 'lão Tần' luôn ."
Trịnh Tâm Nguyệt bĩu môi hừ hừ: "Anh giúp song thai, thế nên đó là "xứng đáng" nhận !"
Rồi cô bắt đầu kể tội: "Niệm Niệm , nửa tháng còn thấy mặt . Nếu lúc sinh mà ở bên, sẽ dạy con gọi là... chú Tần! Hứ, là đấy!"
Dương Niệm Niệm đang thì bỗng thấy Trịnh Tâm Nguyệt im lặng bất ngờ, cứ tưởng chuyện gì, định hỏi thì giọng đầy chột của cô :
"Anh đang ở trong quân khu ? Về từ lúc nào thế? Sao lưng mà báo một tiếng? Giật quá!... Niệm Niệm, cúp máy đây nhé! Lát gọi cho !"
Nghe giọng Trịnh Tâm Nguyệt càng lúc càng nhỏ, càng lúc càng thiếu tự tin, cúp máy cái "rụp", Dương Niệm Niệm liền đoán ngay là Tần Ngạo Nam về. Cô bạn chắc chắn bắt quả tang chồng, phen thế nào cũng "giáo dục" một trận. Có điều Tần Ngạo Nam là cẩn thận, việc gì cũng chừng mực nên Dương Niệm Niệm hề cảm thấy lo lắng cho " phận" của cô bạn.
Cô đặt điện thoại xuống, đang định mở ti vi xem một lát thì tiền chị Hồng Chi mang tờ báo .
"Niệm Niệm, hôm nay cô còn xem báo."
"Chị Tiền nhắc thì em quên mất."
Dương Niệm Niệm vươn tay cầm lấy tờ báo, lướt qua thì điện thoại đầu giường đổ chuông. Cứ tưởng là Trịnh Tâm Nguyệt gọi , cô tiện tay nhấc máy thì thấy giọng Lý Phong Ích nôn nóng.
"Chị dâu hai, xưởng xảy chuyện ! Ngô Thanh Hà phát điên, trong xưởng đập phá đồ đạc. Bọn em là đàn ông, cứ tới gần là cô la lên 'đồ lưu manh'!"
Thời , tội lưu manh hề nhỏ, quan trọng là nếu để chuyện lan ngoài thì ho gì, nên chẳng ai dám động Ngô Thanh Hà.
Dương Niệm Niệm nhíu mày: "Đã gọi công an ?"
Lý Phong Ích: "Công an đang đường tới. Cô giờ vẫn đang đập phá ở phân xưởng."
Dương Niệm Niệm bình tĩnh: "Chị sẽ tới ngay. Các cứ để cô đập, đập hỏng bao nhiêu, cô sẽ bồi thường bấy nhiêu."
Lý Phong Ích nghĩ cũng hợp lý, nên ngăn cản Ngô Thanh Hà nữa, chỉ thấy chuyện xưởng đập phá là việc lớn, cần báo ngay cho chị dâu hai . Nghe Dương Niệm Niệm sẽ đến, hỏi:
"Chị hai xe tiện ? Em cho chú Trần đón chị nhé?"
Dương Niệm Niệm cúi đầu cái bụng nhô to, gật đầu: "Được, cứ bảo chú Trần tới ."
Nghĩ điều gì đó, cô dặn dò thêm: " nhớ đây mua một cái máy ảnh, để ở văn phòng đúng ? Nếu còn thì mang chụp vài tấm bằng chứng."
Mắt Lý Phong Ích sáng lên: "Vẫn còn! Em chụp ngay đây!"
Dương Niệm Niệm cúp máy, nhớ tờ báo đang dở. Cô mép giường xem tiếp, đập mắt là tin tức về Ngô Thanh Hà, con gái của một vị lãnh đạo nào đó, đường đến Thanh Thành cứu trợ thì cướp, lột sạch quần áo vứt ngoài đồng vắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-80-ga-chong-thay-chi/664.html.]
Bên là những dòng chữ nhỏ thêu dệt, phóng đại sự việc lúc bấy giờ. Từng câu từng chữ thẳng Ngô Thanh Hà xâm hại, nhưng ám chỉ rằng cô thể nhục.
Bảo Ngô Thanh Hà phát điên đến xưởng đập phá, chắc là cô nghi ngờ chuyện do cô gây .
Dù tờ báo cố tình cường điệu hóa sự việc để giật gân, nhưng thể rõ từng chi tiết như thế thì chỉ sáu . Đầu tiên là loại trừ cô và Triệu Bân, Tân Cương và Quyên Tử cũng thể tự vạch trần tội của bản . Ngô Thanh Hà thì càng đời nào tự phơi bày chuyện của ngoài.
Vậy thì, cần cũng ai tiết lộ tin tức cho nhà báo.
Chuyện ầm ĩ lên, Trương Thụ Ân chính là lợi nhất. Ngô gia thể vì giữ thể diện mà gả con gái cho .
Cái tên Trương Thụ Ân , quả thật là quá đê tiện.
Tiền Hồng Chi thấy Dương Niệm Niệm điện thoại xong thì sắc mặt đổi, liền lo lắng hỏi: "Niệm Niệm, chuyện gì ?"
Dương Niệm Niệm lắc đầu: "Không gì chị. Chị mua hai cân sườn, tối hầm canh sườn. Đừng cho nhiều gia vị, cứ hầm với chút củ cải và muối thôi là . Lát em ngoài một chuyến, tối về ăn."
Tiền chị gật đầu, nhưng vẫn yên tâm: "Có cần chị cùng ?"
"Không cần , em đến xưởng, Phong Ích ở đó ." Dương Niệm Niệm .
Tiền Hồng Chi mới yên tâm hơn: "Được . chờ xe tới đón cô mua sườn."
"Vâng."
Dương Niệm Niệm gật đầu, cầm tờ báo xem thêm một lát. Khi chú Trần đến, cô giày và bước ngoài.
Đến xưởng, cô thấy công an đang chuẩn đưa Ngô Thanh Hà về đồn. Cô chắc đập phá ít đồ, mệt đến mức thở dốc, đầu đầy mồ hôi.
Vừa thấy Dương Niệm Niệm bước xuống xe, mắt Ngô Thanh Hà trợn tròn, lập tức lao tới, miệng gào thét:
"Dương Niệm Niệm, tao g.i.ế.c mày!"
Hai công an một trái một giữ chặt cô , lớn tiếng quát: "Trật tự!"
Ngô Thanh Hà giãy giụa nhưng thoát , la lớn: "Các ba và trai là ai ?"
Công an đáp: "Về đồn công an khai báo ."
Ngô Thanh Hà chán nản, đôi mắt đỏ ngầu trừng thẳng Dương Niệm Niệm, giọng the thé hét lên:
"Dương Niệm Niệm, cái đồ táng tận lương tâm như mày, sớm muộn gì cũng c.h.ế.t tử tế ! Tao sẽ tha cho mày! Ngày mai tao còn đến đập xưởng của mày! Chừng nào xưởng của mày đóng cửa, tao còn đến đập phá mỗi ngày!"
Dương Niệm Niệm bình tĩnh bước từ phía cửa xe: "Không , cô cứ việc đập. Dù ba và trai cô cũng sẽ lo liệu hết. trong tính toán thiệt hại, lát nữa sẽ báo cáo với đồn công an."
Lúc nãy cánh cửa xe che khuất, Ngô Thanh Hà thấy bụng Dương Niệm Niệm. Giờ thì cô thấy cái bụng nhô rõ rệt, là đang mang thai.
Dương Niệm Niệm mà mang thai con của Lục Thời Thâm!
Ý nghĩ đập mạnh tâm trí Ngô Thanh Hà. Cùng với chuyện báo, đôi mắt cô đỏ hoe, hận thể xé xác Dương Niệm Niệm thành từng mảnh.
Nghiến răng nghiến lợi, Ngô Thanh Hà rủa:
"Dương Niệm Niệm, cái con đàn bà độc ác ! Mày bầu cũng đẻ đứa con khỏe mạnh ! Tao nguyền rủa mày một xác hai mạng!"