Chờ an bình ngủ Trương Tiểu Oản mới chậm rãi sờ tay đến bên má . Sợ đánh thức nên nàng cũng dám sờ quá nhiều. Trong bóng đêm nàng khuôn mặt thấy rõ đó tự , nhẹ nhàng với đứa con trai đang mơ ngủ của , “Tiểu Lão Hổ đừng sợ, mẫu vẫn mãi ở bên con, ngoan ngoãn ngủ nhé, ?”
Trả lời nàng là tiếng ngáy tinh tế của Tiểu Lão Hổ. Trương Tiểu Oản dựa giường lẳng lặng lắng , đó nàng mệt mỏi nhắm mắt.
Người của Uông gia quả thật ai cũng đáng sợ.
*******
Được một trăm lượng Trương Tiểu Oản cũng cần trong núi nữa. Có bạc thì nhiều việc đều tiện hơn, nàng cũng mua chút thịt các món tặng cho trưởng bối trong Hồ gia tộc, còn của Tiểu Lão Hổ nàng cũng tặng 20 cân. Đám bạn chơi với Tiểu Lão Hổ cũng nàng tặng 5 cân.
Nàng mua ít thịt, thịt khô cũng mất nhiều thời gian nên Trương Tiểu Oản mất nhiều công sức mới xong hết đó để Tiểu Lão Hổ đưa tới từng nhà.
Tiểu Lão Hổ còn nhỏ nhưng việc đưa quà tạ lễ càng càng thành thục. Mặc dù nhiều của Hồ gia hiểu vì Uông gia đón đứa cháu chỉ vật trong ao ( thường) về nuôi dưỡng nhưng thấy Uông Hoài Thiện đến tặng đồ thì cũng vẫn vui vẻ đón nhận.
Không tới lễ vật đem đến tặng mà chỉ nghỉ tới tương lai còn dài, nếu gì bất ngờ thì đứa nhỏ lớn lên hẳn cũng kẻ vong ân phụ nghĩa.
Cứ thế, qua một thời gian ở chung, của Hồ tộc từ xuống đều coi Tiểu Lão Hổ như một nửa trong tộc. Có vị trưởng bối còn lén với Hồ Cửu Đao, “Ta thấy tiền học của nhà sang năm cũng cần nộp nhiều thế , coi như con cháu trong tộc là .”
Hồ Cửu Đao xong thì lập tức tới dập đầu cảm tạ vị trưởng bối khiến ông dở dở , “Ngươi đang lạy ai thế?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-105.html.]
“Cháu đứa nhỏ cảm tạ ngài, là bạn của cháu đó.” Hồ Cửu Đao đến tận mang tai .
Người chính là tộc trưởng của Hồ gia tộc thấy thế thì thở dài, “Ngươi , đúng là kẻ ngốc nhưng vẫn phúc, cứ thế gặp những bất phàm.”
Hồ Cửu Đoa cũng ngốc thật, trưởng bối thế thì ông cũng đang khen chọn vợ giỏi nên dập đầu cho ông vài cái. May mà trưởng bối ngăn nếu dập đầu vài cái.
*******
Đợi đến đầu mùa đông, con trai cả của tộc trưởng Hồ gia tộc tiêu sư bên ngoài trở về. Uông Hoài Thiện về nhà với là theo Hồ đại sư phụ tập võ. Trương Tiểu Oản đang mặt dày cầu Hồ nương tử một chuyến thì Hồ nương tử qua nhà lưu loát với nàng, “Tẩu tử, vị đường ca trong tộc chúng gặp Tiểu Lão Hổ thì bảo là hạt giống để học võ nên để tới với ngài xem thể để Tiểu Lão Hổ theo đồ ……”
Trương Tiểu Oản là kinh ngạc, đó nàng mới khổ với Hồ nương tử, “Hôm qua trở về là theo Hồ sơ phụ học võ. Ta còn đang định tới cửa nhờ thế mà tới , thật sự khiến gì mới .”
Hồ nương tử là hào sảng, thế thì lập tức , “Cái tính là gì chứ? Ngài còn đám nam nhân đang chủ ý gì ? Năm Mạnh Tiểu Lão Hổ về ắt tiền đồ, ngày con cháu Hồ gia tộc sợ là nhờ giúp đỡ một hai. Ai da, với tẩu, khi Mạnh một câu thì trong lòng cũng nghĩ nhiều. Nếu trượng phu trẻ con nhà một hai kết nghĩa với Tiểu Lão Hổ thì nhận con nuôi, để Đại Bảo ca ca dựa ……”
“Đại bảo sớm là của ,” Trương Tiểu Oản thì bật lấy kim chỉ trong sọt của tiếp, “Mấy ngày còn với mùa đông tới , sợ cũng cần một cái áo bông rắn chắc mặc lên mới ấm áp nên bắt một cái cho kìa.”
Hồ nương tử xong thì khỏi xúc động, thấy cái áo bông chắc nịch tinh xảo thì vỗ n.g.ự.c cảm thán, “Ai nha, còn lòng , quả thật là uổng công thương .”
Trong lòng Trương Tiểu Oản cũng cảm kích nàng, Hồ nương tử ít mặt vì Tiểu Lão Hổ. Hắn sách trong thư viện của Hồ gia tộc, bao nhiêu việc nhờ nàng chứ? Sợ bắt nạt nên nàng thường bỏ việc trong tay chạy tới học đường xem một chút, sợ đánh đau.
“Hay là để nhận Đao thúc nghĩa phụ ? Muội thấy ?” Hồ nương tử câu thì Trương Tiểu Oản cũng nhịn đề nghị.
Hồ nương tử diêu đầu, thò qua nhỏ giọng với Trương Tiểu Oản , “Sợ là , gạt tẩu chứ chúng cũng hỏi qua Mạnh việc nhưng Mạnh việc nhận nghĩa phụ do bên mới tính……”
Lúc nàng chỉ chỉ về hướng kinh thành. Trương Tiểu Oản xong thì nhíu mày, lắc đầu thở dài một đó gì nữa.