XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 107

Cập nhật lúc: 2025-01-02 07:11:51
Lượt xem: 94

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Người ?” Uông Vĩnh Chiêu xuống ghế ở nhà chính hỏi phụ nhân .

“Đã cửa.”

“Khi nào trở về?”

Trương Tiểu Oản ngẩng đầu sắc trời bên ngoài, “Phải đợi trời tối.”

Uông Vĩnh Chiêu nhíu mày quanh nhà cửa đươc quét tước sạch sẽ phụ nhân đang nhúc nhích một cái mở miệng , “Châm .”

Nếu tới thì vẫn nên một cái .

Lúc phụ nhân vẫn nhúc nhích, Uông Vĩnh Chiêu liếc nàng một cái, giọng lạnh hơn nhắc , “Châm .”

Trương Tiểu Oản thế thì ngẩng đầu nhàn nhạt với , “Trong nhà .”

Lúc Giang Tiểu Sơn cửa, Uông Vĩnh Chiêu thấy thì sắc mặt lạnh hơn, “Ngươi đưa ngân lượng cho nàng ?”

“Dạ?” Giang Tiểu Sơn chuyện gì nên ngớ .

“Đứa nhỏ ?” Uông Vĩnh Chiêu lười bộ dạng ngu xuẩn của , cũng lười dây dưa với phụ nhân. Hắn tính toán tốc chiến tốc thắng nên với nàng, “Đứa nhỏ ? Để Tiểu Sơn tìm trở về.”

Giang Tiểu Sơn thì vội hỏi Trương Tiểu Oản, “Phu nhân, tiểu công tử chơi ? Ngài chỉ cho để tìm công tử về.”

Trương Tiểu Oản xong thì đạm mạc với đó về phía cửa, trong lòng khẽ thở dài. Chưa đời Giang Tiểu Sơn hỏi thì ngoài cửa vang lên tiếng gọi vui sướng “Mẫy ”, còn tiếng thở hồng hộc của Cẩu Tử……

“Mấy con ngựa thế?” Khi chuyện thì đứa nhỏ và con ch.ó chạy vội sân, đó cả căn nhà lập tức yên tĩnh.

Trương Tiểu Oản lẳng lặng mà một lớn một nhỏ lớn lên giống như đúc đang trừng mắt . Đến biểu cảm lạnh mặt, độ cong của môi nhếch lên cũng giống .

bô dáng trừng mắt hề giống cha con mà giống kẻ địch hơn.

*******

“Đây là từ ?” Tiểu Lão Hổ mở miệng, cái cằm hếch lên giống hệt biểu tình lạnh nhạt của Uông Vĩnh Chiêu lúc lưng ngựa hỏi nàng.

Chỉ là giọng điệu của Tiểu Lão Hổ rõ ràng mang theo chán ghét. Hắn hỏi xong thì đỏ mắt qua Trương Tiểu Oản, “Hai con ngựa ngoài cửa là của bọn họ ?”

Trương Tiểu Oản chuyện.

“Tiểu công tử……” Giang Tiểu Sơn rõ nội tình nên mở miệng, “Ngựa là của chúng , ngài , Đại công tử và tiểu nhân……”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-107.html.]

Không đợi xong Tiểu Lão Hổ chạy . Trương Tiểu Oản thấy tay lục tìm trong cái túi đựng sách nàng khâu cho .

Nàng ngăn cản nhưng nàng hiện tại nàng chẳng thể gì, ngăn cũng .

Như sẽ chỉ hận nàng, cảm thấy nàng vứt bỏ. Hắn hiện tại còn là đứa nhỏ ngây ngô sẽ lời nàng lừa bịp……

Giang Tiểu Sơn tiểu công tử đợi xong chạy ngoài. Hắn chút khó hiểu mà về phía Trương Tiểu Oản, đang hỏi chuyện thì thấy một tiếng gào tê tâm liệt phế của con ngựa buộc bên ngoài, giống như nó đang đồ tể xẻ thịt .

Trong lòng bỗng dưng cả kinh, lúc Uông Vĩnh Chiên ở chủ vị nhanh chóng dậy bên ngoài. Giang Tiểu Sơn cũng chút hoảng sợ mà bước nhanh theo phía . Chờ đến khi ngoài cửa, còn kịp rõ tình huống thì thấy tiểu công tử cầm theo một con d.a.o nhỏ dính m.á.u chạy về phía Đại công tử. Con dảo nhỏ thẳng tắp mà đ.â.m về phía , hung ác mà mạnh mẽ như một tên thích khách.

cũng còn quá nhỏ, con d.a.o cách Uông Vĩnh Chiêu nửa thước thì túm lấy cổ tay hung hăng vặn khiến d.a.o rơi xuống đất……

Vào một khắc Trương Tiểu Oản dựa cạnh cửa nắm chặt khung cửa mới để cả ngã xuống.

Nàng con trai của nàng, đôi mắt đỏ ngầu khắc sâu hận thù trong đó……

Sau đó nàng nhanh chóng rời mắt, bước nhanh về phía , đoạt lấy từ trong tay ôm trong lòng.

Nàng thẳng , dùng giọng điệu c.h.ế.t lặng mà với , “Hắn hận ngài, bởi vì lúc chịu thiệt thòi phụ mặt. Hắn lớn lên giống ngài như đúc nhưng vì thế mà tổ phụ và tổ mẫu yêu thương. Thậm chí vì bảo hộ mẫu như đuổi khỏi Uông gia tới nơi hẻo lánh . Hắn bao nhiêu kính trọng ngài thi cũng hận ngài bấy nhiêu, mong ngài……”

Nàng còn hết lời cầu tình thì Tiểu Lão Hổ mà nàng đang ôm chặt trong lòng hung ác đánh gãy, “Con kính trọng , con chỉ chết.”

Trương Tiểu Oản cúi đầu, dùng ánh mắt lạnh băng . Tiểu Lão Hổ mắt thì đột nhiên dám gì nữa. Hắn thật sự tức giận vì những gì nàng dạy phát hủy hết. Hắn đồng ý với nàng nếu một ngày gặp sẽ xúc động, sẽ tức giận, càng sẽ đòi g.i.ế.c .

sai hết, chuyện đồng ý với nàng đều .

“Quả nhiên cả đều là sát khí……” Lúc Uông Vĩnh Chiêu ở một bên lạnh lùng mà mở miệng. Sau đó vươn tay đòi Trương Tiểu Oản đưa .

Trương Tiểu Oản tay lùi một bước.

“Đưa cho .” Uông Vĩnh Chiêu vươn tay động động đậy, lạnh lẽo trong đôi mắt khiến Trương Tiểu Oản cảm thấy như chọc lỗ , lạnh đến tận xương.

“Ta ôm là .”

“Ta nữa, đưa cho ……” Uông Vĩnh Chiêu nữa một .

Trương Tiểu Oản cảnh giới lùi về phía nhưng lúc Uông Vĩnh Chiêu động tay. Hắn lấy sức lực lớn hơn Trương Tiểu Oản mà đột ngột kéo cánh tay nàng . Cánh tay Trương Tiểu Oản kéo đến trật khớp còn cũng đồng thời túm lấy Tiểu Lão Hổ giống như xách một con gà con.

Lúc tàn nhẫn giơ cao cánh tay kéo Trương Tiểu Oản đó hung hăng tát mạnh lên mặt Tiểu Lão Hổ……

“Bang” một tiếng vang lên, đó chính là giọng lạnh lùng của Uông Đại lang, “Quả nhiên là nghiệt súc, cha ruột cũng dám giết.”

Nói xong chán ghét ném ngoài như ném một thứ phế vật. Chân cũng sắc bén đá đầu Cẩu Tử đang lao tới cắn .

Loading...