XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 125

Cập nhật lúc: 2025-01-02 14:30:59
Lượt xem: 88

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong đó một đứa nhỏ lớn lên cao gầy mở miệng hỏi, “Hoài thiện, thể mang theo tới ?”

Uông Hoài Thiện lắc đầu, “Không , , nhiều quá , để nghĩ cách nhiều đồ ăn hơn tính.”

Nói xong ngẩng đầu híp mắt mặt trời tiếp tục, “Không còn sớm nữa, về đây, các ngươi cũng về .”

Nói xong tùy tiện vác cung tiễn của chạy như bay xuống núi, khiến đám nhỏ đằng duỗi dài cổ theo.

Uông Hoài Thiện về tới nhà thì xiêm y đều mướt mồ hôi, múc một chậu nước tới cho lau . Uông Hoài Thiện duỗi tay để cởi quần áo tắm cho , miệng ngừng sáng nay gì.

Trương Tiểu Oản xong thì gật đầu, khích lệ , “Con đúng, tìm nhiều đồ ăn hơn thể chia cho những trong nhà để họ cùng ăn, cần đưa tới.”

“Cái , kẻ tham ăn sẽ nhường cho .” Nửa của Uông Hoài Thiện lau sạch, lúc buông tay, bày bộ dáng ông cụ non mà lắc đầu .

Nói đến đây tinh tế nghĩ nghĩ thêm, “Lần lẽ vận khí như hôm nay, sợ là sẽ tìm thấy đồ ăn. Những thứ thể ăn mà bắt hết thì sợ là con cũng chẳng dẫn bọn chơi bao nhiêu .”

“Con tận tâm là , bọn họ cũng .”

“Có lẽ thế.” Uông Hoài Thiện cảm thán mà thở dài.

Trương Tiểu Oản giặt sạch khăn, cởi dây buộc tóc gội đầu cho . Uông Hoài Thiện thấy thế thì ngoan ngoãn cúi đầu để mềm mại dội một gáo nước cho . Lúc cảm giác ngón tay nàng xuyên qua tóc gãi gãi cho , Tiểu Lão Hổ nhịn vui sướng nhếch miệng đồng thời lòng mà xê dịch mông, miệng hát bài đồng d.a.o dạy.

Cảnh tượng con hòa thuận cùng tiếng ca khiến Uông Vĩnh Chiêu xách thùng tới cửa nhà bọn họ múc nước nhịn nhướng mày. Hắn thấy tiếng hát vui sướng thì ngừng động tác chuẩn gõ cửa. Đợi tiếng ca dừng , phụ nhân thì mới nâng tay. lúc phụ nhân nhẹ nhàng , “Con cũng nên nghịch ngợm, mau để mẫu lau khô tóc cho.”

“Không cần mẫu , như nhưng thoải mái vô cùng, nước thì lát nữa là khô ngay.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-125.html.]

“Lau khô một chút ,” phụ nhân càng ôn nhu hơn, giọng pha lẫn trấn an và nhu tình, “Nếu ẩm thì sẽ đau đầu. . Mau để mẫu giúp con lau một hồi nhé?”

Đứa nhỏ bướng bỉnh thế mà lời khuyên, đó lúc Uông Vĩnh Chiêu đang giơ tay gõ cửa thì thấy đứa nhỏ vang , “Mẫu thích nhất Tiểu Lão Hổ con đúng ?”

“Ừ, còn thế ? Mẫu thích con nhất.” Phụ nhân trả lời , giống như nàng thích đến cực điểm. Vì thấy nên lúc Uông Vĩnh Chiêu thực sự thể tưởng tượng bộ dạng phu nhân lúc lời .

Khi chuyện với , tuy nàng lễ độ nhưng biểu tình hờ hững kiên quyết. Giống như khi nàng nâng tay b.ắ.n tên, đôi mắt như hai lưỡi d.a.o mang theo lạnh băng và nhuệ khí, nếu chỉ cần kẻ khác ức h.i.ế.p nàng thì nàng sẽ lập tức liều c.h.ế.t phản kích.

Nàng thô bỉ cứng rắn như thế, đến hòn đá nặng 100 cân ( gần 50kg) mà nàng còn bê lên cơ mà. Uông Vĩnh Chiêu nghĩ trong lúc ai nàng một mặt uyển chuyển nhu hòa nhưng thế . Giọng của nàng như gió xuân tháng ba, mang theo tiếng suối róc rách trong sương mù……

*******

Cạnh cửa truyền đến tiếng đập cửa, Trương Tiểu Oản dừng động tác lau tóc cho Tiểu Lão Hổ. Nàng ngước mặt về phía cửa lớn, ý nhu hòa mặt biến mất hơn phân nửa, đó là biểu cảm hờ hững.

Lúc xây nhà tiết kiệm tiền vật liệu nên bọn họ xây phòng ở lớn, cửa chính cách phòng quá hai mươi bước, cách chỗ bọn họ đang mười bước. Nếu ngoài cửa tiếng bước chân thì ở đây là thể .

Thính lực của Trương Tiểu Oản rèn luyện , nàng tự nếu là bình thường đến gần nhà nàng thì nàng sẽ nhận ngay. tiếng đập cửa nàng thấy bất kỳ tiếng bước chân nào.

Ai thể bước nhẹ như thế? Nghĩ đến hẳn chỉ vị Uông Đại công tử và mấy võ nghệ của .

“Mẫu ……” Thấy Trương Tiểu Oản ngừng tay, Tiểu Lão Hổ mở miệng, ngẩng đầu nàng hỏi, “Ai tới ?”

“Có lẽ là nhà .” Trương Tiểu Oản khôi phục bình tĩnh hàng ngày. Nàng vẫn nhanh chậm Tiểu Lão Hổ lau tóc , “Con trong mặc quần áo, mẫu để giường sẵn đó. Mẫu sẽ mở cửa.”

“Vâng.” Tiểu Lão hổ thể trắng nhỏ của , cảm thấy mặc xiêm y mới thể nghênh chiến đám Uông gia nên đợi Trương Tiểu Oản thêm nhảy nhót phòng mặc quần áo.

Trương Tiểu Oản cửa mới nâng bước, nhanh chậm mà đến cạnh cửa.

Loading...