XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 131

Cập nhật lúc: 2025-01-02 14:38:09
Lượt xem: 98

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói xong nàng luyến tiếc mắng quá tàn nhẫn vì thế Hồ nương tử đành tự xây bậc thang cho xuống, “ ăn cũng là một loại phúc khí. Chàng chỉ tùy tiện kết giao cũng gặp .”

Hồ Cửu Đao xong thì gãi gãi ngực, đầu tiên gì nhưng qua hồi lâu nghẹn với nàng, “Nàng cũng là phúc khí mới cưới về . Người đoán mệnh chính là

thể gặp phúc.”

Hồ nương tử vốn mang gánh nặng trong lòng nhưng thế thì vẫn nhịn . Có điều nàng vẫn quên dặn dò , “Khả năng còn phiền toái bọn họ vài ngày nên cũng thể ăn như thế . Đại Bảo dùng một miếng nhân sâm quý như thế, đó là thứ dùng bạc cũng mua .

Chúng thiếu nàng một ân tình lớn nên đừng gây thềm phiền toái cho .”

“Ta mà, nàng yên tâm.” Hồ Cửu Đao liên tục gật đầu.

Hôm qua đói đến tàn nhẫn, mà Uông gia nương tử một bưng lên hai mươi cái bánh nên nhịn . Sau khi Trương Tiểu Oản vài câu thì cũng khách khí nữa.

Ăn xong nghĩ thì cũng thấy hối hận, thể ăn nhiều thế chứ?

*******

Trương Tiểu Oản cõng cung tiễn cửa. Nàng lên núi , cũng trong thôn . Có ít nhà chạy nạn mà trốn trong núi, ít nhất đó còn cây, thể cái gì đó để ăn, so với ở trong nhà đói c.h.ế.t thì hơn.

Cũng may đó nàng nghĩ tới việc cho nên nàng chọn sơn động quanh đó đều là nham thạch, qua chính là gì để ăn. Nàng cũng che giấu một chút, hẳn là sẽ vận khí gì quá , đồ cất giấu cũng sẽ phát hiện .

Ngày hôm qua nàng Hồ Cửu Đao đến chuyện bên ngoài thì sợ là hiện tại loạn, chuyện ăn thịt chắc chắn là .

Hiện tại nàng chỉ quanh thôn và phát hiện lời Hồ Cửu Đao là giả. Những kẻ to gan c.h.ế.t đói thấy nàng thì nhào tới. Dọc đường tới một lúc mà nàng gặp hai kẻ, ánh mắt nàng giống như đang thịt tươi.

Trương Tiểu Oản cõng cung tiễn, cầm côn sắt tay, bản nàng sức lực lớn nên tráng hán cũng chắc đánh thắng nàng huống chi mấy nam nhân gầy đến mức sức lực ?

Thường thường mấy kẻ nọ bổ nhào cách nàng tầm ba bước thì gậy sắt trong tay nàng đập trúng.

Một gậy đó c.h.ế.t nhưng thể đánh cho kẻ đó sức mà bò dậy theo nàng.

Nàng xuống tay tàn nhẫn, những kẻ xung quanh thấy nàng xuống tay đánh đồng thời thấy rõ khuôn mặt mũ trùm của nàng nên cảm thấy nàng thật sự hung hãn khó đối phó. Chẳng kẻ nào trong vòng trăm mét dám đến gần nàng gây sự.

Trương Tiểu Oản cũng xa mà xoay chọn con đường ai mà về nhà. Trên đường về, lúc nàng đang con đường nhỏ tới hậu viện thì thấy đường lớn bên tiếng bước chân vội vàng của vài . Nàng nghiêng đầu thì thấy Uông Vĩnh Chiêu mang theo hai thiếu niên con đường đến bờ sông.

Trương Tiểu Oản nghĩ nghĩ dừng bước chân, chờ qua thì cong eo thi lễ. Nàng cho rằng Uông Vĩnh Chiêu sẽ thèm liếc luôn. Ai ngờ ngừng nàng hành lễ. Hai nam tử trẻ tuổi theo phía cũng ngừng , ánh mắt bọn họ nàng đầy tò mò.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-131.html.]

“Tẩu tẩu……” Trước khi Uông Vĩnh Chiêu mở miệng thì hai nam tử trẻ tuổi chắp tay gọi nàng một tiếng.

Trương Tiểu Oản nhẹ nhíu mi chuyện nhưng vẫn thi lễ với bọn họ coi như đáp lời. Sau đó nàng chậm rãi đợi bọn họ rời . Ai Uông Vĩnh Chiêu nàng vài đó , “Sao đứa nhỏ mấy ngày nay tới?”

“Hắn ở trong nhà luyện tập.” Trương Tiểu Oản cúi đầu đáp. “Luyện ?”

“Vâng.”

“Ngày mai bảo tới .” Uông Vĩnh Chiêu xong câu thì mang theo hai đứa em trai mất.

Hai cũng vội hành lễ với Trương Tiểu Oản cất bước theo . Trương Tiểu Oản bóng dáng bọn họ liếc mắt một cái đó nhẹ mím miệng tại chỗ suy nghĩ hồi lâu mới cất

bước rời .

Nàng mấy nam nhân của Uông gia ở tiền viện nên mới ai dám tới hậu viện chỗ nàng gây sự. Bằng trong thôn sớm tìm tới cửa.

*******

Đi vài bước Uông Vĩnh An đầu phụ nhân đang cất bước về một phía khác, thấy bộ dáng nhanh nhẹn của nàng thì nhịn đầu đại ca , “Đại ca, thấy đại tẩu cũng là lễ, giống một thôn phụ thô thục.”

“Trên nàng còn cõng mũi tên, trong tay nàng còn cầm côn sắt, chỗ nào giống thôn phụ, thấy giống mãng phu cũng quá……” Uông Vĩnh Trang ở một bên kinh ngạc tặc lưỡi.

Hắn xong lời thì Uông Vĩnh Chiêu ở phía đầu lạnh lùng liếc .

Uông Vĩnh Trang vội dừng khom lưng xin , “Là tam vọng ngôn, nên tẩu tẩu .”

“Chú ý chút.” Uông Vĩnh Chiêu nhíu nhíu mày đó đầu tiếp tục nhanh về phòng.

Đợi đến khi nhà, quản gia vội vàng tiến lên , “Đại công tử, cơm sáng xong, ngài ăn ngay ?”

“Phụ thì ?”

“Tiểu nhân cho mang qua chỗ lão gia, mà lão gia cũng ăn .”

“Ăn nhiều ?”

“Mới đưa đồ ăn qua, để lát nữa lão nô qua sẽ báo với ngài.”

“Được, mang đồ ăn lên .” Uông Vĩnh Chiêu mang theo hai đứa em trai nhà chính , với Giang Tiểu Sơn, “Ngươi đợi lát nữa cơm nước xong thì cùng Trần Thất, Trần Bát đến bờ sông đào một cái hố lớn chôn mấy c.h.ế.t .”

Loading...