XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 135

Cập nhật lúc: 2025-01-02 23:58:58
Lượt xem: 94

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trương Tiểu Oản nàng chạy ngoài còn quên đóng cửa thì nhịn . Vợ chồng Hồ thị bụng thì chớ còn thông tuệ, linh hoạt. Tiểu Lão Hổ quen bọn họ thì ngày tất sẽ tin tưởng thế gian còn như Đao thúc, Đao thẩm của .

Nói thì nàng và đề là may mắn, trong tình cảnh còn gặp thông tuệ, thiện lương như bọn họ.

*******

“Ý Đại công tử là khi ngài tới ngài quản gia?” Nghe Uông Vĩnh Chiêu đến ý đồ nàng quản gia xong Trương Tiểu Oản sửa sửa ống tay áo ướt nước mưa, cúi đầu mặt đất nhàn nhạt .

Phu nhân liệt, tiểu bệnh, lão gia tử cũng ốm đau giường, cả nhà một ai khỏe mạnh thì mới nhớ tới nàng. là tính toán lời mà.

“Phải, xuất chiến nhưng mẫu ốm đau giường, ngươi là chủ mẫu thì tự nhiên đảm đương việc trong nhà.” Uông Vĩnh Chiêu cũng mặn nhạt .

“Thiếp sợ là năng lực , là Đại công tử xem trọng .” Trương Tiểu Oản ngẩng đầu lên, khuôn mặt quen thuộc mặt, bình tĩnh đánh giá xem nam nhân mặt chuẩn tung chiêu gì.

“Ngươi năng lực thì chỉ cần xem ngươi đương gia thế nào là .”

Trương Tiểu Oản xong thì hồi lâu cũng trả lời. Lát nàng vẫn mạnh mẽ lên miếng, “Đại công tử cho rằng sẽ đồng ý ?”

Nhìn phụ nhân mặt lúc hề tự xưng nữa, Uông Vĩnh Chiêu nhàn nhạt , “Đây là phần việc của ngươi, chuyện ngươi đồng ý .”

Trương Tiểu Oản cũng với nhưng ý lạnh, “Phụ nhân thật đúng là bản lĩnh . Ta gả cho Uông gia bảy năm, đến phòng bếp của Uông gia còn từng , gì dám đảm đương trọng trách nặng nề . Công tử vẫn đừng nên ép mới .”

“À……” Uông Vĩnh Chiêu một lời mưa bên ngoài tạnh dần, một lúc lâu lời.

Trương Tiểu Oản sửa sang tay áo xong thì lấy khăn tay xoa lòng bàn tay ướt nước.

Một lát mưa lớn dần lên, Uông Vĩnh Chiêu đầu với Trương Tiểu Oản, “Năm ngày xuất chinh, đến lúc đó sẽ mang đứa nhỏ với .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-135.html.]

Trương Tiểu Oản xong lời thì tay trái đang lau nước lập tức nắm chặt. Nàng rảnh nghĩ ngợi nhiều mà lập tức ngẩng đầu hung hăng Uông Vĩnh Chiêu.

Uông Vĩnh Chiêu cũng lảng tránh mà thẳng mắt nàng.

Lúc lãnh khốc trong mắt hung ác vây quanh nàng. Hắn thậm chí còn nhếch miệng , “Sao, giả vờ kính cẩn lời nữa ?”

“A.” Trương Tiểu Oản khẽ một tiếng, “Cho nên Đại công tử dùng Hoài Thiện để ép ?”

“Ngươi nghĩ thế cũng . Ngươi ở trong nhà chăm sóc việc nhà, chiến trường sẽ dạy thế nào để trở thành một nam tử hán đầu đội trời chân đạp đất.”

mới chỉ bảy tuổi, còn cần tới cái gì mà nam tử hán đầu đội trời chân đạp đất như ngài ……” Trương Tiểu Oản hung hăng vứt những lời , “Mà thời gian ngài âm thầm chằm chằm bán mạng ngài hả? Đại công tử, tự hỏi khi gả cho Uông gia các , những khuất nhục Uông gia cho chịu hết, thế còn đủ ? Ngài còn như thế nào mới cảm thấy đủ hả?”

“Lời chỉ tới đây, năm ngày đứa nhỏ theo , ngươi quản trong nhà. Việc tự ngưoi cân nhắc nặng nhẹ.” Uông Vĩnh Chiêu xong lập tức dậy, tính toán cất bước mà .

Trương Tiểu Oản cũng dậy theo, nhanh chóng đạp đến cửa lấy cung tiễn treo ở đó, kéo cung nhắm ngay Uông Vĩnh Chiêu. Trong một khắc nàng nhắm ngay tim híp mắt , “Đại công tử, ngài thử bước một bước xem.”

Uông Vĩnh Chiêu chậm rãi xoay , chống ô màn mưa đột nhiên tầm tã, cả tuấn như bức họa. Lúc thậm chí còn mỉm , trong tươi trào phúng, “Trương thị, ngươi g.i.ế.c phu ?”

Trương Tiểu Oản cũng chậm rãi cong khóe miệng, nở nụ , “Ngài đừng thế, ngài mà dám mang con tai lên chiến trường thì đừng g.i.ế.c phu. Đến lúc đó ngài thể xem đời cái gì dám .”

Uông Vĩnh Chiêu lạnh giọng hỏi, “À, ?”

Trương Tiểu Oản cầm cung tiễn nhắm thẳng n.g.ự.c hề do dự. Nàng híp mắt mũi tên trí mạng của , dùng giọng còn lạnh và trấn định hơn cả của Uông Vĩnh Chiêu , “Ngài nhất nên tin tưởng, nếu tin thì ngài thử bước một bước xem……”

Nhân nại của một giới hạn. Nàng nhẫn nhịn những khổ cực thường chịu nổi, những ngày đêm vì sống sót mà giãy dụa. Tất cả chỉ vì để thể sống tiếp, vì tương lai của những nàng giấu trong lòng. Cho dù thế nào đó cũng là động lực giúp nàng sống sót tiếp.

Mà hiện tại mang mệnh căn của nàng nơi chiến trường xa xôi khi mới chỉ bảy tuổi. Khi đời chỉ nàng quan tâm đến , thì cha chẳng chút yêu thương lợi dụng đem ép nàng. Hắn sẽ mang tới nơi nàng thấy, bảo hộ mà chịu cực khổ.

Đã đến nước thì dù nàng c.h.ế.t Uông Vĩnh Chiêu cũng đừng nghĩ cướp con của nàng.

Trước khi đó nàng sẽ g.i.ế.c . Nàng thể chịu nữa.

Loading...