Lúc trong đám dân đói ở bên ngoài cầm đầu khởi nghĩa nhưng chân thiên tử thể c.h.ế.t đói chứ thể kẻ tạo phản. Không đến mấy ngày thì quan binh tới, m.á.u chảy thành sông, đa c.h.ế.t là những nam nhân đói đến chỉ còn nửa mạng.
Hồ Cửu Đao hôm nay mang theo Uông Hoài Thiện ngoài dạo một vòng, khi trở về thì với Mạnh tình huống . Hắn phụ nữ và trẻ em ai động thủ nhưng nam nhân tham gia tạo phản thì bất kể già trẻ đều g.i.ế.c cần hỏi.
Mạnh lập tức thở dài, “Đây là thủ pháp của Trung Vương thế tử, từ đến nay đều việc gì nên việc gì nên nhưng tâm tư luôn nhất quán……”
Nói đến đây ông cũng nữa. Uông Hoài Thiện ngẩng đầu của khiến Mạnh duỗi tay sờ đầu , từ ái , “Sau con lớn thì sẽ hiểu.”
“Bây giừo sẽ ?”
“Khi nào con thể bài luận về cách trị quốc thì sẽ giải thích cho con.”
“Ai, cũng .” Đây đầu tiên thấy đáp án nên Uông Hoài Thiện thở dài thật sâu đó tự đánh trống lảng , “Ai bảo con còn nhỏ chứ?”
Nói xong ủ rũ cụp đuôi ngoài cửa, giữa đường còn lén đầu hai nhưng thấy gọi , ý tứ giải thích cho thì đành thật sự ủ rũ cụp đuôi ngoài.
Ra khỏi phòng , vài bước mới với Hồ nương tử lúc đang ở ngoài nhà chính đảo gạo, “Tiên sinh vẫn nghiêm khắc hơn mẫu nhiều.”
Mẹ luôn giảng giải tính tế cho hiểu chuyện, nhưng chỉ một việc đợi lớn lên, hiểu nhiều hơn mới thể với .
Hồ nương tử xong thì tiếng, lấy khăn xoa mồ hôi bên mai cho , “Tiên sinh đều đạo lý của , cháu lời ?”
Uông Hoài Thiện chỉ đành gật gật đầu, bế Đại Bảo đang băng ghế nhỏ lên đùi , còn thì lên băng ghế. Lúc lấy mấy hạt đậu Đại Bảo đang cầm trong tay, cẩn thận dạy đứa nhỏ cách chọn hạt giống, “Viên bẹp bẹp như , chọn hạt nào tròn to , như gieo xuống thì năm mới thu hoạch nhiều……”
“Như ?” Đại Bảo nhanh chóng ấn theo chỉ dẫn của mà nhặt một hạt to tròn.
“Đại Bảo cũng thật bản lĩnh, chút hiểu mà nhặt một hạt cực !” Uông Hoài Thiện tán thưởng khích lệ Đại bảo, giống như tán thưởng khi việc .
Đại Bảo lập tức đến đôi mắt cong cong, còn ngọng ngịu mà đầu gọi Uông Hoài Thiện, “Lão Hổ ca ca……”
Hồ nương tử ở bên cạnh mà ngừng. Hồ Cửu Đao đang ở sân phơi xử lý củ cải cũng nhịn bưng cái sàng đến, bên cạnh bọn họ, lật củ cải hai đứa nhỏ ngươi một câu một câu chuyện.
*******
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-138.html.]
Ngày ở hậu viện hoan thanh tiếu ngữ nhưng ở tiền viện bất đồng.
Trương Tiểu Oản đến phòng Uông Hàn thị lẳng lặng bà mắng xong thì mới ở phòng chính việc may vá một hồi. Lúc nha Tiểu Thảo chăm sóc biểu di nương tìm tới.
Nàng hành lễ với Trương Tiểu Oản đó nhỏ giọng , “Đại thiếu phu nhân, biểu di nương phiền ngài qua một chuyến, nàng chuyện với ngài.”
Đầu tiên Trương Tiểu Oản gì, chờ đến khi xong chiếc áo mùa thu cho Đại Bảo, khâu xong đường viền tay áo thì nàng mới nhàn nhạt hỏi nha đang bất an ở , “Biểu di nương vẫn xuống giường ?”
Tiểu Thảo do dự một chút mới hành lễ đán, “Vâng.”
“Vậy chờ nàng khỏe hơn, thể xuống đất thì đến với . Hiện tại nàng vẫn nên nghỉ ngơi, chuyện trong nhà cũng cần nàng lo lắng. Nếu nàng việc gì thể , nhất định phân ưu với trong nhà thì đến lúc đó với cũng khong muộn.” Trương Tiểu Oản thèm nha , nàng xong thì tiếp tục cầm kim chỉ may một tay áo khác.
Tiểu thảo chỉ đành rời nhưng đến nửa đêm hôm đó nàng dồn dập gõ cửa phòng Trương Tiểu Oản, giọng gấp gáp kêu lên, “Đại thiếu phu nhân, đại nhân phu nhân, ngài mau mở cửa……”
Bị động tĩnh lớn như thế đánh thức, Trương Tiểu Oản ăn mặc chỉnh tề mới chậm rãi mở cửa. Nha bên ngoài thấy nàng thì lập tức quỳ gối mặt đất thất thanh hô to, “Ngài mau đến xem biểu di nương , nàng hộc máu, ướt ba mặt khăn .”
Trương Tiểu Oản ôn hòa , “Ngươi lên .”
Nói xong nàng đốt đèn dầu, cầm đèn ôn hòa với nha đó xuyên qua một cái cổng vòm, tới phòng đối diện, nhỏ giọng cung kính với bên trong, “Công công, ngài đánh thức ?”
Bên trong truyền đến vài tiếng ho khan, Uông Quan Kỳ cất giọng hỏi, “Có chuyện gì?”
“Trong nhà nha nửa đêm ở chủ viện ồn ào, con dâu là dựa theo gia quy của Uông gia thì xử lý thế nào. Con dâu đương gia lâu, chỉ đành đến quấy rầy công công. Có chỗ nào mạo phạm mong ngài thông cảm.”
“Đánh 10 trượng.” Uông Quan Kỳ ở bên trong trầm mặc một chút lời .
“Con dâu , mời công công nghỉ ngơi.” Trương Tiểu Oản vén áo thi lễ với bên trong đó mặt với Lương bà tử và Văn bà tử lúc cũng tỉnh và đang ở ngoài cổng vòm, “Nếu tỉnh thì cầm đòn gánh đây .”
Sau đó nàng tới chỗ Tiểu Thảo lúc dọa sợ đến ngã xuống đất. Nàng đang gì đó thì thấy vị đại thiếu phu nhân gắt gao, đó mỉm , “Ngươi còn dám ồn ào nữa thì chỉ mười gậy là xong .”
Tiểu Thảo lập tức nức nở, ngậm miệng dám đồng thời dập đầu với nàng, nhỏ giọng ngừng kêu, “Đại thiếu phu nhân tha mạng, đại thiếu phu nhân tha mạng.”
“Kéo tới phía đánh, đừng kinh động tới lão gia nghỉ ngơi.”