Không lúc Uông Hàn thị cái gì nhưng lời thốt chỉ oa oa. Trương Tiểu Oản sửa sang xiêm y n.g.ự.c cho bà , đắp chăn cho bà mới ngoài trong tiếng oa oa của bà .
Nàng chỉ thể tận lực đến thế, nếu Uông Hàn thị vẫn ngu xuẩn thì chắc chắn dù Uông Vĩnh Chiêu giúp Uông gia mưu tiền đồ thế nào thì về cũng sẽ Uông Hàn thị liên lụy.
Nếu quả thật tới một bước thì Uông Hàn thị đáng thương lẽ theo bản tính tàn nhẫn của con trai và chồng bà khả năng sẽ tự quyết định sống c.h.ế.t của bà .
Dã tâm bò lên của mấy Uông gia hết trong ánh mắt của bọn họ. Nam nhân dục vọng lớn như thế gì chứa kẻ luôn ngáng chân chứ.
*******
Đối với những việc Trương Tiểu Oản ở Uông gia, Uông Quan Kỳ căn bản nhúng tay. Lúc Trương Tiểu Oản nhờ ông mặt thì ông cũng mặt nàng thị uy.
Những ngày Trương Tiểu Oản Uông gia quản gia kỳ thật gặp khó xử với những trong nhà, cái khó nhất chỉ là lương thực đủ, dược liệu thiếu.
Lương thực trong hậu viện nàng cũng gánh hai gánh tới như với Uông Quan Kỳ, nhiều hơn thì nàng cho .
Cho nên khi bên ngoài loạn lên, nàng vẫn mua hạt giống, lệnh cho hầu trong nhà đều cuốc đất trồng củ cải.
Lúc ảnh hưởng của nàng lớn, nào dám tranh luận hoặc lười biếng với nàng, những gì cần bọn họ đều hết.
Hiện tại Uông Hoài Thiện học với Mạnh , thời gian còn cũng theo bên cạnh Trương Tiểu Oản quản gia như thế nào.
Năm nay khi nhiệt độ khí ấm hơn, Trương Tiểu Oản để bọn họ cũng xuống ruộng việc. Hạnh Nhi trong thời gian bận rộn giặt rũ quá nhiều quần áo của đám nam nhân đồng nên ngâm nước lạnh đến nỗi tay sưng đỏ nứt da. Lúc nàng tủi vô cùng, tức giận đến tàn nhẫn mà tìm đến trong viện của Uông Quan Kỳ ôm đùi ông lóc náo loạn, trong miệng chỉ đòi chết.
Nàng một nháo khiến thể diện của Uông Quan Kỳ ném hết. Trương Tiểu Oản theo Uông Quan Kỳ ở nhà chính một nén hương. Sau một nén hương Uông Quan Kỳ mở miệng, lắc đầu , “Bán .”
“Bán thế nào?” Trương Tiểu Oản đạm mạc hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-141.html.]
“Việc để , ngươi quản gia là .” Uông Quan Kỳ nhàn nhạt .
Đêm đó, Hạnh Nhi trói tay che miệng Uông Đại xuyên kéo cửa bán tiền trao cháo múc cho , đó lập tức kéo .
Tình cảnh Uông Hoài Thiện vốn đang cây ngắm ngôi thấy. Hắn mê mang hỏi Trương Tiểu Oản, “Nha sẽ ?”
Trương Tiểu Oản lắc đầu, “Không .” “Mẫu cũng ?”
“Mẫu cũng .”
Uông Hoài Thiện hỏi của nhưng ông chỉ , “Ngày con sẽ , hiện tại cần .”
Vào ngày thứ hai, Trương Tiểu Oản đến hậu viện sửa sang giường đệm cho Uông Hoài Thiện thì đụng Mạnh cũng khéo ở trong sân. Mạnh hành lễ với Trương Tiểu Oản đó đầu tiên vị luôn giữ lễ chủ động chuyện với nàng, “Phu nhân, ngài cứ yên tâm, chỉ cần đợi thời gian thì Hoài Thiện tất thành châu báu.”
Trương Tiểu Oản hành lễ với ông , sắc mặt vẫn bình tĩnh nhà.
Lúc Hồ nương tử xách thùng tới thấy Mạnh thì vội vàng hành lễ với ông chào hỏi, “Mạnh dạo ?”
Mạnh gật gật đầu, hai đứa nhỏ đang chơi đùa cạnh cửa cách đó xa thì xoa xoa chòm râu dê của với Hồ nương tử với vẻ mặt ôn hòa, “Chờ đến khi các nhà trong thôn đều về cũng thể về công đường.”
Hồ nương tử gật đầu , “Đợi Cửu Đao hỏi thăm cho ngài, nếu là chúng dọn về. Ngài cũng đừng nóng vội, bọn nhỏ chạy ……”
Mạnh xoa xoa chòm râu, nhớ tới đám nhỏ của Hồ gia thôn mà ông dạy sợ là chẳng còn thừa nhiều lắm thì sắc mặt ông nhịn ảm đạm.
“Thế đạo quá khó mà.” Mạnh mầm xanh mọc , trong lòng thiên ngôn vạn ngữ nhưng chỉ mấy chữ .
“ , thế đạo quá khó.” Hồ nương tử biểu tình im lặng của ông mà cúi thấp đầu đáp một câu .
, sống sót khó khăn như thế, trở về, những nhà thích bao nhiêu kiếp mới thấy.