Nói xong Tiểu Lão Hổ cảm thấy may mắn trong lòng. Cũng may nhà bọn họ dọn , nếu di nương cả ngày trốn trong phòng thể nắng tiêu tiền của và .
Hắn nghĩ đến nhập thần, đó còn vỗ vỗ n.g.ự.c , thở một thật to và để ý đến ánh mắt lạnh của Uông Vĩnh Chiêu đang .
Trương Tiểu Oản lời đó thì khỏi dở dở , nhưng tươi lên tới miệng nàng thì vội tắt.
Nàng Tiểu Lão Hổ, về phía Uông Vĩnh Chiêu.
Nàng phản ứng gì, lúc đối phương cũng đang lạnh lùng nàng.
“Đây là đứa nhỏ ngươi dạy dỗ hả?” Uông Vĩnh Chiêu phất tay để hầu lui đó lạnh lùng với Trương Tiểu Oản.
“Hắn còn nhỏ.” Trương Tiểu Oản nhàn nhạt , đó kéo Tiểu Lão Hổ đến mặt, xổm xuống sửa sang xiêm y cho ôn hòa , “Con ngoài chơi .”
Dưới ánh mắt cho phép cãi của nàng, Tiểu Lão Hổ tình nguyện ngoài. Trên đường còn đầu một , Trương Tiểu Oản thể hiệu cho mau.
Nàng xem rời mới đầu với Uông Vĩnh Chiêu, “Đến chiều tối là đón tân nương tử, ngài tới nhà chính ?”
Theo lễ thì Uông Vĩnh Chiêu là rể, tòa nhà danh nghĩa cũng là của Uông gia. Hơn nữa quan, nhà chính với cha nàng cũng là hợp lý. Nhìn dáng vẻ hiện tại của giống sẽ nên Trương Tiểu Oản chỉ đành hỏi cho phép. Nếu tự giữ phận mà đến nhà chính thì càng .
Uông Vĩnh Chiêu nàng một cái, đơn giản mà một chữ, “Ngồi.”
Trương Tiểu Oản còn việc bận nên cùng chậm trễ nữa mà uốn gối hành lễ với , “Vậy đến lúc đó mời Đại công tử nhà chính.”
Nói xong nàng xoay ngoài, nhưng vài bước nàng cảm thấy thích hợp, nghiêng đầu thấy Uông Vĩnh Chiêu ở bên nàng. Trương Tiểu Oản còn tưởng cửa dặn dò hầu, ai Uông Vĩnh Chiêu vẫn luôn theo bên nàng. Lúc ngang qua hầu chỉ nhàn nhạt một câu, “Di nương bệnh thì cũng mời đại phu .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-154.html.]
Trương Tiểu Oản cùng một đoạn, mắt thấy sắp bước qua cửa vòm tới hậu viện nàng đành mở miệng hỏi, “Đại công tử tới thư phòng cho thoải mái.”
“Chớ quản .” Uông Vĩnh Chiêu nhanh chậm phụ nhân buổi sáng nay mời đến thư phòng mà lúc chuẩn đuổi nữa.
Thấy mang theo tức giận phun câu , Trương Tiểu Oản ngước mắt liếc , thấy mặt cũng quá giận dữ thì cũng ngậm miệng, tùy gì thì .
Trong phòng bếp ở hậu viện nhiều việc nhỏ vụn cần Trương Tiểu Oản đến quyết định ví dụ như vị trí khách khứa, đồ ăn bưng lên lúc nào, còn những chỗ thiếu thiếu nọ đều cần đương gia như nàng chủ. Trương Tiểu Oản bước thì một đám xúm đến hỏi chuyện. Nàng vẫn dùng khẩu khí nhanh chậm mà nhanh nhẹn giải quyết các loại việc lớn nhỏ.
Uông Vĩnh Chiêu đến khiến đám trong hậu viện đều kinh ngạc, đến Tiểu Muội đang hỗ trợ sắp bát, thái rau thấy cuống quít trốn phía Trương Tiểu Oản, nhỏ giọng với chị , “Nhìn đáng sợ quá.”
Trương Tiểu Oản trấn an mà vỗ vỗ tay nàng thì nàng mới xoay việc, nhưng cũng dám tới gần Uông Vĩnh Chiêu.
Trương Tiểu Oản đầu tiên là giải quyết một năm sáu việc, lúc mới rảnh mỉm với Uông Vĩnh Chiêu, “Đại công tử phiền thì thể nhờ ngài giúp một việc ?”
“Chuyện gì?” Uông Vĩnh Chiêu phụ nhân bao giờ gọi là phu quân hỏi.
“Đại công tử cưỡi ngựa đến đây đúng ?” “Ừ.”
“Có thể cho của mượn con ngựa đó cưỡi ?” Nói đến đây Trương Tiểu Oản nhếch lông mày. Hắn đến cũng chỗ , ít nhất Tiểu Bảo sẽ con ngựa cao lớn để cưỡi đón dâu. Cả đời mới thành hôn một , Trương Tiểu Oản mong cho em trai nàng thứ nhất. Mà như thế cũng là sự tôn trọng đối với Quế Đào. Ngày nếu nàng với khác thì cũng thể tự hào chồng cưỡi ngựa tới cưới .
Những thứ nữ nhân thích và coi trọng Trương Tiểu Oản đều hiểu, trong lòng cũng đối xử với cô nương sắp thành em dâu . Vì thế khi thấy Uông Vĩnh Chiêu bên cạnh, dáng vẻ thật sự sẽ về ngay thì nàng cũng dứt khoát mở miệng hỏi mượn con ngựa.
Nhìn phụ nhân đang tươi , trong mắt ánh sáng lấp lánh, Uông Vĩnh Chiêu “Ừ” một tiếng hỏi, “Đệ của ngươi ở ? Ta tìm .”
Trương Tiểu Oản ngẩn ngơ, nhưng vì con ngựa nên nàng vẫn mang đến tân phòng bên . Đi viện mà Tiểu Bảo đang ở, Trương Tiểu Oản thấy mặc bộ áo xanh nàng mới cho, cả cực kỳ thần thái. Lúc nàng rảnh lo bên còn khác mà chỉ mặt mày hớn hở qua sửa sang xiêm y cho , “Sao giờ mới mặc thế? Mới vội cái gì ?”
Trương Tiểu Bảo vốn là thấy nàng đến thì ý đầy mặt, nhưng thấy nam nhân phía nàng bộ dáng giống hệt đứa cháu ngoại của thì lập tức trầm mặt, đó bước về một bước, quy củ mà chắp tay vái chào Uông Vĩnh Chiêu, “Bái kiến Uông đại nhân.”