XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 155
Cập nhật lúc: 2025-01-03 03:41:44
Lượt xem: 107
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cái khiến Uông Vĩnh Chiêu nhíu chặt lông mày. Người nhà thấy thì ai thèm gọi một tiếng “Tỷ phu”, bọn họ quả là đáng giận!
Trương Tiểu Oản ngẩng đầu mặt em trai, thấy vài phần nghiêm túc thì đầu tiên nàng sửa sang xiêm y cho mới dùng nụ đánh vỡ khí cứng đờ hiện tại, “Ta mượn con ngựa của Đại công tử, lát nữa cưỡi ngựa đón Quế Đào .”
“Không cần đại tỷ, đường cũng xa, thể .” Trương Tiểu Bảo với Uông Vĩnh Chiêu bằng tiếng phổ thông nhưng lúc với nàng bằng tiếng quê nhà. Hắn về phía hai bước, chắn mặt Trương Tiểu Oản mới đầu nhỏ giọng với nàng, “Không cần cưỡi ngựa, chị, để tự thôi.”
Trương Tiểu Oản suy nghĩ một chút cũng . Lúc nàng tiến lên nhưng Tiểu Bảo cũng tiến lên theo, giống như đang bảo vệ nàng . Nàng khỏi chút cứng họng, nhưng lúc nàng thể nghĩ nhiều bởi vì canh giờ sai biệt lắm, nàng lập tức dùng tiếng phổ thông , “ là xa, vẫn nên bộ thôi. Cưỡi ngựa thì khí phái thật đấy nhưng sẽ trong thôn nọ.”
Nói xong nàng đầu , ngớ lơ sắc mặt lạnh lẽo của Uông Vĩnh Chiêu mà , “Xem hôm nay vẫn cần phiền đến ngựa của Đại công tử .”
Lúc Trương Tiểu Đệ cầm dải lụa hồng đến cho đại ca thì cũng gặp Uông Vĩnh Chiêu. Đầu tiên sửng sốt đó cũng vái chào Uông Vĩnh Chiêu nhưng gì.
Hắn hành xong lễ thì cũng đến mặt Trương Tiểu Oản, cùng trai bảo hộ chị ở phía sai. Hai em Uông Vĩnh Chiêu với khuôn mặt cực kỳ nghiêm túc.
Trương Tiểu Oản quả thật là sửng sốt, nàng nghĩ tới hai đứa em trai hảo cảm với như thế. Mà lúc tới lúc Tiểu Bảo đón dâu, nàng cũng vội gạt hai đứa , với Uông Vĩnh Chiêu, “Nếu gì nữa thì mời Đại công tử nhà chính thôi.”
Nàng hành lễ với Uông Vĩnh Chiêu ý bảo . Chờ Uông Vĩnh Chiêu lạnh mặt nhấc chân , nàng trừng mắt với hai đứa em giơ tay lên hù dọa bọn họ: Không lời nàng thì cứ chờ nàng đánh .
Ai ngờ hai đứa hề nàng mà chỉ phía nàng. Trương Tiểu Oản nhanh chóng xoay mặt thì thấy Uông Vĩnh Chiêu đang qua. Ngay đó nàng mỉm , mặt đỏ tim đập nhanh, giống như việc gì tới bên , hành lễ nhàn nhạt , “Đại công tử, mời……”
Bất kể trong lòng Uông Vĩnh Chiêu lúc đang nghĩ cái gì thì bọn họ Trương Tiểu Bảo cũng nhịn với Trương Tiểu Đệ, “Đại tỷ chuyện gì cũng thỏa.”
“Ca, canh giờ tới , thôi……” Trương Tiểu Đệ lắc đầu, ý bảo đùng đến chị gái nữa. Hắn giúp Trương Tiểu Bảo buộc dải lụa lên .
*******
Đón dâu, bái đường, đưa động phòng, Hồ Cửu Đao mang theo của Hồ gia xuất lực nên Trương Tiểu Bảo các thôn dân chuốc say. Rất nhanh Trương Tiểu Đệ đẩy động phòng.
Trương Tiểu Oản bên bận, chờ đồ ăn bưng lên hết, ăn no xong nàng còn dọn dẹp. Mà trẻ con nhiều nên nàng cũng bủn xỉn, bộ đồ ăn thừa đều nàng đặt ở một chỗ để những mang theo con nhỏ đến phòng bếp lấy một chén về. Nếu nhà nào trong nhà già cũng thể lấy một chén về.
Thôn dân ăn lấy thì lập tức đám hán tử và phụ nhân cũng hai lời mà thức đêm đốt đuốc dọn dẹp đống bàn ghế để ngày mai đem trả. Bọn họ còn quét dọn, dùng nước rửa qua đó nhanh nhẹn rửa xong mấy chậu bát đũa. Trương Tiểu Oản là đỡ bao nhiêu việc. Nàng vốn cho rằng ngày mai còn thu dọn nửa ngày nhưng vì nhiều nên chỉ mất một canh giờ là thứ đấy.
Mà bận giúp đỡ dọn dẹp nên cũng ai nháo động phòng. Những khách cư nhiên giúp nàng công, điều khiến Trương Tiểu Oản buồn vui mừng khiến khuôn mặt cứng đờ vì nay càng cứng đờ hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-155.html.]
Chờ giải tán nàng mới nhớ đến Tiểu Lão Hổ, . Nàng tìm mấy chỗ, còn qua tân phòng bên , hỏi vài nhưng đến ông bà ngoại và nhỏ của cũng tìm thấy . Trong thời gian ngắn ai ở .
Lúc nàng nóng nảy, nhưng đúng lúc nàng đang cực kỳ nóng ruột thì Tiểu Muội từ chỗ nào chạy về. Vừa thấy nàng, Tiểu Muội kéo nnagf tới một bên thở phì phò với nàng, “Không , đại tỷ, đại tỷ, Tiểu Lão Hổ vị đại quan
kéo đến chỗ rừng cây núi .”
“Kéo?” Trương Tiểu Oản ngây , “Bọn họ đánh ?”
Tiểu Muội liên tục lắc đầu, “Không , , nọ đang dạy Tiểu Lão Hổ luyện cái gì đó. Đại tỷ mau xem một chút, đừng để Tiểu Lão Hổ nhà chúng lừa !”
Tiểu Muội sốt ruột khiến Trương Tiểu Oản bật . Nàng sờ sờ đầu em gái an ủi , “Đừng nóng vội, đại tỷ sẽ xem ngay.”
“Tỷ mau mang Hoài Thiện về !” Tiểu Muội thực kích động, bộ dáng nắm nắm tay giống như nhảy b.ắ.n lên .
Trương Tiểu Oản xoay đến chỗ Tiểu Muội . Quả nhiên nàng thấy hai ở bìa rừng. Tiểu Lão Hổ thấy nàng thì ném gậy gỗ trong tay ngoài, chạy chậm đến chỗ nàng, dang hai tay ôm lấy cổ nàng. Hắn đắc ý dào dạt mà với nàng, “Con mới đánh cuộc với , nếu con thắng thì sẽ dạy con hai chiêu kiếm pháp! Mẫu , con thể học kiếm pháp!”
Trương Tiểu Oản gật gật đầu, “Giờ học xong ?”
“Học một , còn luyện mấy ngày mới luyện .” Tiểu Lão Hổ nghiêm túc , “Con sẽ luyện .”
“Mẫu tin con……” Trương Tiểu Oản mỉm , “ bây giờ muộn , ngủ.”
“Vâng,” Uông Hoài Thiện sắp chín tuổi qua mười tuổi nhưng lúc vẫn dựa đầu vai Trương Tiểu Oản. Hắn xuống , cứ thế ôm về nhà. Dù nhiều việc khả năng , cũng hiểu nhiều điều nhưng đôi khi vẫn là đứa nhỏ giống , bắt nàng ôm mới chịu ngủ.
Trương Tiểu Oản nhiều điều thể cho nhưng chút nũng nịu nàng vẫn dung túng . Cho dù lúc ngoài nàng vẫn dùng tay nâng hai chân mà bế buông.
Nàng chỉ đầu với nam nhân đang con nàng, “Đại công tử, đêm khuya mời ngài về thôi.”
Ba của Uông gia lúc rời , Trương Tiểu Oản khi đó cũng cho rằng sớm , nghĩ đến vẫn ở đây.
“Đưa đến phía .” Uông Vĩnh Chiêu quét mắt nàng một cái thật sâu đến bên nàng ném những lời .
Trương Tiểu Oản khó hiểu nên nhúc nhích. Uông Vĩnh Chiêu vài bước, thấy phía tiếng bước chân thì đầu . Hắn phụ nhân đang ôm đứa nhỏ, mặt tươi , mắt còn mang theo đánh giá . Lúc đứa nhỏ đang bất mãn , tâm tình đột nhiên lên. Lần càng thêm kỹ càng tỉ mỉ hơn, “Hai các ngươi đưa đến phía rừng cây sẽ lên ngựa.”