Bọn họ vội vàng trở về, lúc đến nhà thì trời cũng sắp tối. Trương Tiểu Đệ ngủ trong cái sọt mà chị gái cõng đôi vai gầy yếu, cả nhỏ như một con mèo nhỏ, hề giống một đứa bé bốn tuổi.
Trương Tiểu Bảo thì Trương Tiểu Oản nắm tay dắt . Cả quãng đường gió thổi mặt phát đau. Bàn tay chị nắm lấy tay như lạnh cũng ấm áp vì thế Trương Tiểu Bảo vẫn luôn nắm c.h.ặ.t t.a.y chị, buông .
Hắn nắm chặt mà chị cũng giữ lấy , giống như sợ lạc mất .
Trương Tiểu Bảo mệt và buồn ngủ vô cùng. Chân nặng đến mức bước nổi, nhưng vẫn từng bước về phía , tụt .
Lúc trời sắp tối hẳn, bầu trời chỉ gió lạnh gào thét, hề chút ấm áp nào. Trương Tiểu Oản mang theo hai đứa nhỏ về đến nhà, đến cửa thì thấy Lưu Tam Nương vẫn ở cửa.
“Mẹ……” Trương Tiểu Oản gọi bà một tiếng.
Sắc mặt Lưu Tam Nương khó coi nhưng cũng nhiều lời, chỉ , “Vào .”
Nói xong bà tới bếp nhỏ.
Trương Tiểu Oản mang theo hai đứa nhỏ trong nhà, thấy Trương A Phúc đang bên bàn đất. Lúc thấy Trương Tiểu Oản mặt ông mới thả lỏng, miệng ý , “Con gái về……”
“Vâng, con về, cha ăn ?” Trương Tiểu Oản đẻ Trương Tiểu Bảo lên giường, buông sọt ôm Trương Tiểu Đệ , đặt giường của cha , dùng chăn bao .
“Vẫn , chúng chờ mấy đứa. Tiểu Đệ ngủ ?” Trương A Phúc Trương Tiểu Đệ.
“Để ngủ một chút gọi dậy ăn mới để ngủ tiếp.” Lúc Lưu Tam Nương bưng nồi lên, Trương Tiểu Oản thấy thế thì một câu .
“À, cũng .” Trương A Phúc gật gật đầu, chuyện nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-16.html.]
Trương Tiểu Oản để Trương Tiểu Bảo phụ trách gọi Tiểu Đệ dậy, còn thì theo Lưu Tam Nương nhà bếp để cầm bát đũa.
Lưu Tam Nương vẫn một lời, chờ đến khi sắp bước nhà, Trương Tiểu Oản nhỏ giọng với bà : “Mẹ yên tâm, con sẽ chăm sóc cho hai đứa.”
Nói xong nàng Lưu Tam Nương một bước, cầm bát đũa dọn bàn múc canh nấm.
***********
Vào buổi tối Trương Tiểu Oản cầm mấy khối vải lẻ còn dư đó mà vá giày cho hai đứa nhóc. Đáng tiếc là vải chỉ đủ vá hai đôi , còn đôi giày rách tung tóe của nàng thì cách nào vá . Đành chờ đến xem còn thừa vải thì nàng sẽ lấy một mảnh vụn để vá giày cho .
Đôi giày của nàng lỗ thủng quá lớn, cơ bản giữ ấm . Lần nàng nhất định sửa giày của .
Trương gia đèn dầu, nhưng dầu vì thế nàng chỉ thể dựa bàn tay khéo léo của mà cố gắng máy vá trong bóng tối. May mà đôi tay cũng linh hoạt như đời , vì thế cho dù việc trong đêm tối cũng .
Vá xong giày nàng liền xuống giường, cho thêm ít than củi cái hố giường. Cái giường đất xây kiểu gì mà lỗ thông khí quá nhỏ, vì thế thể đốt quá nhiều củi đó nếu sẽ khói. Mỗi một lúc chỉ thể đốt vài nhánh củi nên cả cái giường ấm lên nổi. Cũng may Trương Tiểu Oản dự trữ một ít than củi để thả đây thì ít nhiều mới khiến giường ấm lên chút.
Kỳ thật đến củi lửa nhà bọn họ cũng tiết kiệm. Trong thời tiết lạnh lượng củi cần dùng quá nhiều, nhà nào cũng tích trữ một chút củi để dùng cho mùa đông, đặc biệt là lúc thể ngoài.
Mà mùa đông thì củi trong rừng cũng ít, đến lúc đó củi sưởi thì sẽ c.h.ế.t vì lạnh.
Mấy ngày nay thời tiết nên ngày nào Trương Tiểu Oản cũng mang theo hai đứa em trai chạy trong núi nhặt ít củi lửa tích ở trong nhà.
Khoảng thời gian nàng cũng thời gian tìm Hổ oa nhi của nhà Hồng thẩm đầu thôn chơi. Lão Điền thẩm Hổ oa nhi tới tìm chị em nhà nàng nhiều .
Trương Tiểu Oản thể lười biếng nhưng nàng nghĩ khi hết bận sẽ mang hai đứa em trai tìm cùng chơi. Nàng thể hỏi han chuyện trong thôn bỏ mặc chơi với nữa .
Mà Trương Tiểu Oản cũng tư tâm, dù Trương Tiểu Bảo và Trương Tiểu Đệ thể chơi cùng với đám trẻ con trong thôn cũng . Bé trai luôn cần đồng bọn, cũng cần tiếp xúc với nhiều thì mới bớt nhút nhát sợ hãi.