Ở một khắc dùng sức mới thu cái tay về . Hắn để tay lên đầu, đó khôi phục lạnh nhạt thường ngày, “Phải về thì về , nhị , đưa nàng lên kiệu.”
Cứ thế Trương Tiểu Oản tới bao lâu trở về. Nàng , Uông Vĩnh Chiêu ôm con trai đến cho bà v.ú nuôi, đầu tới phòng Văn di nương. Hắn nữ tử hai mắt đẫm lệ vẻ mặt quật cường thì thật sự hiểu . Những nữ nhân yêu thích ôn nhu, hiểu ý và kẻ trong xương cốt là quật cường. bất kể là thế nào thì hiểu vì một đám đều cho rằng thể dựa yêu thích của để gì thì nhỉ?
*******
Vào tháng 10 là lúc thu hoạch, đám Tiểu Bảo và Tiểu Đệ đều trở .
Bởi vì xây nhà ở sơn cốc, ít mà việc nhiều nên bọn họ một nửa năm mới về nhà một chuyến. Bọn họ chỉ ở nhà vài ngày , đến Quế Đào mới sinh con vài ngày, xuống giường ôm con qua nấu cơm cho bọn .
Thừa dịp ngày mùa, một nhà cùng xuống ruộng. Nhân thời cơ Trương Tiểu Oản xắp xếp hôn sự cho Tiểu Đệ nhưng vẫn lắc đầu cự tuyệt, “Chờ sang năm , đợi công việc bên xong .”
Trương Tiểu Oản đau đầu, “Đệ chờ nhưng cô nương chờ .”
Tiểu Đệ vẫn chậm rì rì lắc đầu, “Vậy cũng đợi tìm thêm cũng .”
Trương Tiểu Oản Tiểu Đệ nóng nảy thì thật gì mới . nàng thể bức bách như khi luyện chữ, cho nên cũng chỉ đành đợi thời cơ thêm vài câu với để sửa chủ ý.
Tiểu Đệ quyết tâm, chờ Tiểu Lão Hổ sinh nhật xong, công việc trong nhà ít , lương thực cũng xong thì lập tức đánh xe ngựa ngày đêm đưa lương thực qua chỗ .
Bọn họ thương lượng với ba của Hồ gia, năm nay bọn họ sẽ ở bên săn thú, chờ đến tết mới thể về nhà.
Hồ gia bên cũng đồng ý theo bọn họ, đều lấy cớ ngoài ăn. Chính vì thế trong nửa năm nay bọn họ ngoài, tới lúc trở về mang theo hàng hóa và tiền thì chẳng ai hoài nghi gì. Lần bọn họ một chuyến cũng lấy cớ ăn, đợi đến tết mới về, khẳng định cũng sẽ ai nghi ngờ chuyện .
Lần Hồ Cửu Đao ở cùng Hồ nương tử. Hồ nương tử đó ở nhà chăm sóc đứa nhỏ học nên hai vợ chồng nửa năm ở bên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-167.html.]
Quế Đào của nhà Trương Tiểu Oản cũng mà mang theo béo nhi tử cùng cả nhà chờ cha về.
Cũng may lúc tết sắp tới, qua tầm một tháng Trương Tiểu Bảo và Trương Tiểu Đệ trở , lưng cõng thịt để ăn tết trả cho Trương Tiểu Oản hơn ba mươi tấm da thỏ nhất.
Thấy da thỏ Trương Tiểu Oản vui sướng cực kỳ. Nàng gọi Tiểu Muội và Quế Đào cùng mấy đêm vài tấm áo mang tiệm may đổi chút bạc khi ăn tết.
Người nhà họ Trương đều là những quan tâm đến lợi ích kinh tế thiết thực. Màn đêm buông xuống ở bên bàn đếm một , đều duỗi tay chạm bạc để dính chút tài vận đó mới để Trương Tiểu Oản thu bạc .
Tiểu Lão Hổ càng tính từng khoản một cách cực kỳ rõ ràng, xem tiền bạc thể mua bao nhiêu mẫu ruộng , mua bao nhiêu kẹo mạch nha cho béo tròn nhà . Tất cả đều tính rõ ràng, thực sự khiến dì nhỏ và mợ cả nhà đến khép miệng. Bọn họ nhà cái bàn tính, dựa thì trong nhà chẳng mấy chốc sẽ cần sầu lo chuyện ăn mặc.
Tết một năm nhà họ Trương trải qua cực kỳ ……
Uông gia bên xảy chuyện: Uông gia Tam công tử, cũng chính là Uông Vĩnh Trang ở ngày năm mới ở bên ngoài uống rượu đoạt hoa nương với con một vị quan viên bảy tám gia đinh vây đánh. Hắn đánh gãy một chân tính còn nhà bên bẩm báo lên nha môn tố cáo đánh con nhà họ. Trong nháy mắt vị Tam công tử đem Uông gia vốn lặng lẽ giấu tài đẩy lên đầu sóng.
Uông Vĩnh Chiêu lập tức gấp đến độ trực tiếp đuổi ngựa đến đập cửa nhà Trương Tiểu Oản, sôi m.á.u , “Một nhà các ngươi nhanh chóng thu thập đồ, nửa canh giờ cuốn gói ngay cho !”
“Xảy chuyện gì thế?” Trương Tiểu Oản gấp gáp chạy cửa gọi đám Đại Bảo hỏi Uông Vĩnh Chiêu.
“Vĩnh Trang trúng bẫy của kẻ khác, sợ là đang xuống tay với Uông gia, các ngươi mau chạy ngay cho .” Uông Vĩnh Chiêu hiển nhiên là tức giận đến tàn nhẫn, sắc mặt lúc xanh mét.
“Đại tỷ, thế ?” Bên Đại Bảo và Tiểu Đệ cùng Tiểu Muội như ong vỡ tổ chạy . Bọn họ tưởng Uông Vĩnh Chiêu đang bắt nạt chị bọn họ, lúc còn đang chuẩn tổng tấn công……
“Trừng mắt gì?” Trương Tiểu Oản rống to, “Thu thập đồ đạc chạy nhanh cho .”
Rống xong nàng tàn nhẫn trừng mắt cả đám, thấy bọn họ chỉ sửng sốt một chút đó như dã thú đuổi mà lập tức xoay chuẩn đồ đạc. Đến Tiểu Lão Hổ đang nhảy truyền cành đến định cứu lời cũng hiểu chuyện nên nhanh chóng ngược chạy như bay về phòng thu dọn đồ của . Lúc Trương Tiểu Oản mới khôi phục thần sắc bình thường mà xoay mặt cảm tạ Uông Vĩnh Chiêu, “Tạ đại công tử tới báo tin.”
Uông Vĩnh Chiêu xong thì chẳng thèm liếc mắt nàng một cái xoay . mới xoay thì thấy Giang Tiểu Sơn thở hồng hộc cưỡi ngựa tới. Vừa thấy thì tên gia nô quỳ xuống dập đầu đủ 5,6 cái thật vang mới ngẩng đầu rưng rưng hai mắt , “Đại công tử, Đại công tử, hoàng…… Hoàng Thượng băng hà……”