Trương Tiểu Oản Giang Tiểu Sơn một cái Uông Vĩnh Chiêu.
Chỉ thấy nam nhân xanh mét mặt, đó liếc Giang Tiểu Sơn lúc đang sướt mướt mà liếc mắt một cái.
Nàng Uông Vĩnh Chiêu, thấy mở miệng chuyện thì thật sự thể nhịn nữa mà cố giữ vững bình tĩnh hỏi Uông Vĩnh Chiêu, “Đại công tử, giờ nên ?”
Uông Vĩnh Chiêu vẫn xanh mặt quét nàng một cái đó một lời mà vung tay áo rời . Giang Tiểu Sơn cũng ngã lộn nhào mà theo.
Trương Tiểu Oản nhẹ cau mày tại chỗ, mới một hồi nàng thấy tiếng bước chân phía . Nàng thì thấy Tiểu Muội cầm tay bốn cái tay nải, lưng cõng một cái sọt còn Quế Đào thì cõng béo oa oa nhà lưng, tay cũng là bốn cái tay nải thật lớn. Trương Tiểu Oản cũng các nàng mà đeo một đống đồ lên như thế.
Hai thì thở hồng hộc mà nàng. Tiểu Muội thở phì phò , “Đại tỷ, đại ca lấy xe bò, lập tức đuổi tới cửa lớn. Tỷ mau thu dọn đồ trong phòng , để để những thứ đến phòng sẽ đến giúp tỷ.”
Nàng xong thì Trương A Phúc cùng Lưu Tam Nương cũng chạy chậm thở phì phò tới. Trương A Phúc với Trương Tiểu Oản, “Đại khuê nữ, đại khuê nữ, và mẫu con nhà bếp tìm hai cây gậy lên đường……”
Nói xong với nàng lời ông lập tức lôi kéo tay Lưu Tam Nương chạy chậm đến nhà bếp. Nhìn hai vợ chồng già khẩn trương hề hề, Trương Tiểu Oản bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu.
“Tạm thời buông tay nải .” Trương Tiểu Oản chỉ bọn họ để bọn họ buông đồ trong tay, “Hiện tại vội, hậu viện gọi Tiểu Bảo đừng vội, để nghĩ ……”
Trương Tiểu Oản nghĩ nghĩ đến cái nhíu mày của Uông Vĩnh Chiêu khi , còn khuôn mặt xanh mét của . cả nhà nàng nữa, điều cũng chẳng thể ở .
Nàng nghĩ tới nghĩ lui, quyết định sợ nhất vạn, chỉ sợ nhất vạn, cả nhà họ vẫn nên trốn mới .
Nói gì nữa thì hoàng đế băng hà , nếu Uông gia đổ thì nàng chạy xa một chút, tin sẽ chạy xa hơn……
Nếu Uông gia đổ thì càng , đến lúc đó bọn họ cần thì tới tìm Uông gia là . Vả Uông gia việc gì thì đồng ruộng và nhà ở vẫn là của nàng, chạy . Đợi tình thế định thì trở về cũng .
Hiện tại bọn họ chẳng qua đơn giản đổi chỗ kiếm ăn mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-168.html.]
Nghĩ như thế nên Trương Tiểu Oản cũng suy nghĩ rõ ràng đó với Tiểu Muội, “Đem hết những thứ thu thập mang ,chúng vội, những gì thể sử dụng đều kéo theo.”
Lúc phía tiếng bò gọi, Trương Tiểu Oản bước nhanh đến cửa với Tiểu Bảo, “Trước mắt vội, cầm tiền mua hai con ngựa khỏe, bánh xe cũng tìm thợ giỏi một cái xe ngựa. Nếu chuyển nhà thì chúng cho đàng hoàng.”
*******
Người nhà họ Trương hành động cực kỳ nhanh, đồ đạc trong nhà bao gồm cả nồi sắt đều thu thập đóng gói . Sau khi xe và ngựa mua về, đến nửa đêm bọn họ đem lương thực, thịt dọn hết lên xe ngựa. Đến sáng sớm một nhà khóa kỹ cửa chính đó khua xe bò và xe ngựa rời .
Sau khi mua xong ngựa và xe thì bọn họ kỳ thật chẳng còn bạc gì. Trương A Phúc cùng Lưu Tam Nương ôm cháu đích tôn trong lòng, chen chúc xe ngựa vui tươi hớn hở, mặt chút phiền muộn.
Mạnh cũng theo bọn họ. Vốn dĩ lúc ăn tết vì sức khỏe nên ông xin từ chức dạy học cho Hồ gia nữa. Hiện tại Uông Hoài Thiện thì vị lão cũng theo . Hiện tại coi như ông cũng là một thành viên của Trương gia.
Lão xe cùng với vợ chồng Trương gia, mới Trương Tiểu Oản ở bên nhẹ giọng một câu “Hoàng đế băng hà”. Sau đó Trương Tiểu Oản đưa đệm giường và nệm lưng cho bọn họ, ông cũng nhân lúc đó há mồm với nàng một câu: “Đi cũng , trong kinh sợ là cũng sẽ loạn một hồi.”
Trương Tiểu Oản nhẹ nhàng , gật gật đầu. Một nguyên nhân khác mà nàng chính là nếu đại loạn thì Uông gia khẳng định cũng sẽ an . Nếu cái sự an nhỏ thôi thì chưởng quản là nhị phu nhân còn giải quyết nhưng nếu xảy chuyện ngoài ý , đại loạn thì khẳng định nàng cũng sẽ vạ lây.
Đến lúc đó nàng mà liên lụy thì sợ là dứt khỏi Uông gia .
Nàng thể l..m t.ì.n.h thế khiến nàng dính Uông gia . Nàng vẫn luôn thích nơi đó, một khi rơi sẽ vây khốn. Cho dù hiện tại nàng cũng nhốt trụ nhưng nếu nhốt ở nơi thì đối với nàng đúng là như tra tấn.
Hiện tại nàng sống cố gắng, cũng xác thật cần việc mới sống sót nhưng cách sống so với việc cả ngày lục đục với một đám nữ nhân thì hơn.
Mà đối với nàng thì hiện tại cuộc sống nhà ở bên cạnh là thứ nàng nỗ lực mới . Vì để ngày nàng từng nhẫn nhịn, chảy m.á.u và nước mắt. Hiện giờ dễ dàng mà ngày cho nên dù chỉ chút khả năng sẽ xảy chuyện thì nàng cũng đoạn tuyệt ngay.
Vào lúc nghĩ tới nghĩ lui thì trốn vẫn là nhất, sẽ thiệt thòi. Đứng ở xa quan sát so với ở gần sẽ an hơn nhiều.