XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 184

Cập nhật lúc: 2025-01-04 10:12:53
Lượt xem: 98

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lần cứ cách vài ngày Uông Vĩnh Chiêu đều tới, một ngày đột nhiên tới nữa khiến Trương Tiểu Oản cũng nhẹ nhàng thở .

Đợi Uông Hoài Thiện trở về, hai con thực sự mới vui vẻ một ngày. Hai mang theo thức ăn bờ sông chơi một ngày, cho dù chỉ bắt hai con cá lớn bé nhưng ngoài quấy rầy nên ngày qua thật sự vui vẻ.

Uông Vĩnh Chiêu bên cũng nạp thêm một nữa khi mới con trai bao lâu. Nghe quốc sắc thiên hương nhưng xuất , cha là tội quan. Sau khi rửa oan trong nhà nàng cũng bao nhiêu .

Nghe Uông Vĩnh Chiêu thật sự khuynh tâm với nàng nên thậm chí dành riêng nửa sân của cho nàng ngày ngày ở trong phòng nàng nghỉ tạm, ân ái vô cùng.

đêm đó lúc hai con thì thầm chuyện, Uông Hoài Thiện với , “Nếu còn đến phiền mẫu thì con sẽ cầu Thế Tử thưởng thêm hai mỹ nhân cho .”

Trương Tiểu Oản xong thì buồn thôi. Sau khi nàng sờ sờ đầu , cảm thán , “Như .”

Nàng cùng Uông gia đại công tử qua nhiều năm như sớm còn là vợ chồng bình thường nữa . Nàng hận , nhưng cũng thích , cùng lắm là ôn nhu đối xử với thôi. Nàng thể thành cho dục vọng khống chế và giữ mặt mũi cho thôi. Còn chuyện mật hơn thì Trương Tiểu Oản cảm thấy khả năng cao.

Uông Vĩnh Chiêu đối với nàng dục vọng, Trương Tiểu Oản cũng điều . Nàng thể thấy từ ánh mắt , nếu qua đêm ở đây. hứng thú với nàng, điều

thể phủ nhận và nàng thể để loại hứng thú duy trì lâu dài. Nếu dài quá nó sẽ biến chất thành một thứ khác.

Lần Thế Tử ban cho mỹ nhân mà từng liếc mắt vài , cứ thế nàng bên cũng rảnh rang hơn. Uông Hoài Thiện nếu Uông Vĩnh Chiêu đến lẩm bẩm phiền nàng thì sẽ cầu Thế Tử thưởng thêm mỹ nhân cho cha .

Lời chỉ là lời vô tri, nhưng Trương Tiểu Oản cảm thấy chỉ cần cố tình thì kỳ thật đây cũng là biện pháp . Nam nhân mà, trong lòng sẽ khác. Có mỹ nhân ở trong lòng thì sẽ nhiều việc để , thời gian và tâm tư đều dành ở đó nên sẽ để ý tới những nơi khác.

*******

Sau khi Uông Vĩnh Chiêu tới nữa thì Trương Tiểu Oản cũng khó, ngày trôi qua càng ngày càng . Mạnh cũng khỏi sơn cốc đến gặp Thế Tử gia. Sau khi gặp gỡ Thế Tử vốn đón ông đến trong phủ nhưng Mạnh tuổi tác ông cao, chừng ngày nào đó sẽ luôn nên khiến phủ Thế Tử thêm đen đủi. Ông về thôn Phiến Diệp Tử ở.

Vì thế Thế Tử gia hôm nay gọi riêng Trương Tiểu Oản đến. Sau khi gặp mới phái đưa Mạnh đến nhà Trương Tiểu Oản.

Trương Tiểu Oản , Thế Tử tiểu tử đang xa ở bên cạnh, buồn bực hỏi , “Mẫu ngươi thật sự nghĩ tới chuyện về Uông gia ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-184.html.]

“Trở về gì? Cùng một đám nữ nhân lục đục với ?” Uông Hoài Thiện đĩnh đạc mà vung tay lên, cho là đúng mà .

“Ta thấy phụ ngươi cũng tồi, khác ngươi chút nào mà mẫu ngươi động tâm chứ?” Lúc Thế Tử gia xuống và để Uông Hoài Thiện cũng theo.

Uông Hoài Thiện chắp tay với đó xuống , “Cái thể so thế ? Tiểu nhân là con nàng nên nàng yêu thương tiểu nhân là đương nhiên. Còn phụ của tiểu nhân thì quá nhiều nữ nhân , nàng thích cũng chẳng quan trọng. Ngài thấy nàng lớn lên cũng khó coi, xuất nhà nghèo, nếu nàng thích phụ của tiểu nhân thì khi đang ngủ còn bật dậy nôn hết cơm chứ.”

Thế Tử gia xong thì ha ha, xong mới , “Dù thì cũng sinh cơ mà?”

“Đó là do cữu lão gia của tiểu nhân bức. Ngài cũng mẫu tiểu từng đêm đó sợ là cửa phụ của sợ là nôn hết cơm .”

“Nào ai như thế chứ?” Thế Tử gia cầm lấy một viên đậu phộng b.ắ.n lên đầu mắng.

Uông Hoài Thiện lập tức trốn, tránh thoát tập kích. Ngay đó, nghiêm túc với Thế Tử gia, “Nói đến đây thì ngài cũng gặp mẫu của tiểu nhân, nuôi nấng tiểu nhân lớn lên là ai. Như tiểu nhân cũng yên tâm, khi biên cương, và mẫu nhờ ngài chăm sóc.”

Tĩnh thế tử xong thì thu ý , lột mấy viên đậu phộng ăn đó như suy tư mà ngước mặt lên hỏi, “Ngươi thật sự ?”

“Tiểu nhân nhất định một chuyến,” Khuôn mặt nhỏ của Uông Hoài Thiện cực kỳ nghiêm túc, “Mạnh tận dụng thời cơ khi nó tới. Thế Tử gia, lúc tiểu nhân những lời đó với ngài suông. Ngài bảo vệ chúng thì tiểu nhân nhất định sẽ lực phụ tá ngài.”

“Ngươi vẫn còn quá nhỏ.” Tĩnh thế tử nhàn nhạt .

“Vậy ngài phái vài giúp tiểu nhân là ……” Nói đến đây Uông Hoài Thiện giảo hoạt đó vươn ba ngón tay , “Người cũng cần nhiều, ba .” “Ba nào?” Tĩnh thế tử thấy thú vị mà . “Binh Tiểu Thất, Binh Tiểu Bát, Binh Tiểu Cửu.”

“Đó đều là tâm phúc của .” Tĩnh thế tử lạnh mặt.

“Ngài cho tiểu nhân thôi.” Uông Hoài Thiện đến xoa bụng.

Tĩnh thế tử lúc cũng vui vẻ lên tiếng, “Chưa thấy ai ngáng đường chính phụ như ngươi.”

Loading...