“Ngươi thấy lén hả?” Uông Vĩnh Chiêu tiến lên vài bước, nắm lấy cổ Uông Hoài Thiện ném lên trung cả giận , “Luyện tập mạnh hơn.”
“Luyện thì luyện……” Uông Hoài Thiện khom lưng nhảy một cái đó rơi xuống mặt đất, cầm lấy kiếm luyện kiếm pháp.
Uông Vĩnh Chiêu một cái đó cũng cầm kiếm bắt đầu múa. Trương Tiểu Oản thấy thế thì mỉm đến bếp tính chút đồ ăn khuya. Trên đường nàng thấy một lão nô đang uống nước uống thì lên đỡ ông , rót cho ông ly chén nước mang .
Chờ ông uống xong Trương Tiểu Oản lấy cho ông một cái chăn mỏng ngoài. lão nô gãi gãi tay nàng, nhắm mắt hàm hồ , “Đại phu nhân , tiểu công tử theo mới là con đường.”
Ông lật cứ thế ngủ mất. Trương Tiểu Oản , nhẹ nhàng đóng cửa về nhà bếp.
Vào giờ Tý, Trương Tiểu Oản nấu cháo, xào hai món một thịt một rau xanh đưa đến hậu viện, bày lên bàn. Lúc hai đang rửa mặt bên giếng tới, đợi nàng gì thì mỗi chiếm một bên cầm lấy đũa mà gắp đồ ăn.
Uông Hoài Thiện ăn nhanh cực kỳ, giống như ngấu nghiến. Trương Tiểu Oản thấy thế thì sờ sờ đầu , “Ăn chậm một chút, nếu bụng đau đó.”
Uông Vĩnh Chiêu thì bất mãn mà nàng một cái, chờ nuốt xong cơm trong miệng mới nhanh chậm , “Chậm cái gì mà chậm? Ngày trong quân quân tình thì gì thời giờ cho ăn chậm một chút? Cái bụng kiều quý như thế thì cả đời ngươi cứ chuẩn mà nuôi .”
Hắn chuyện cực kỳ khó , Trương Tiểu Oản chỉ mỉm tai nọ bỏ qua tai . Chờ cơm nước xong Uông Vĩnh Chiêu tiền viện thì Uông Hoài Thiện mới nhe răng nhếch miệng với cái bóng của đó nhảy lên lưng hỏi, “Mẫu cõng con nữa ?”
“Cõng nữa .” Trương Tiểu Oản đó vững vàng mà cõng thu dọn chén đũa bàn.
“Ai, cuối cùng con vẫn trưởng thành.” Uông Hoài Thiện nhanh nhẹn bò xuống, bưng chén bồn tay nàng đến bên giếng nước. Tới bên giếng Trương Tiểu Oản ở bên giếng mỉm múc nước rửa chén bát.
Uông Hoài Thiện vội vàng rửa chén, trong lúc ngẩng đầu thì thấy khiến cũng theo đó hỏi nàng, “Ngài thấy con lắm hả?”
“Ừ.” Trương Tiểu Oản gật gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-204.html.]
“Cái thì tính là gì,” Uông Hoài Thiện rung đùi đắc ý , “Chờ thêm mấy năm nữa còn sẽ mua cho ngài một tòa nhà lớn, mua mấy nha để ngài hưởng phúc.”
“Ừ.”
“Mẫu thích cái gì ?”
“Để mẫu ngẫm ……”
“Lần ngài cũng thế. Ngài mau nghĩ nhanh , con gấp sắp c.h.ế.t .”
“Mẫu nghĩ cẩn thận .” Trương Tiểu Oản , thấy sắp rửa xong chén bát thì dậy cùng qua nhà bếp.
Uông Hoài Thiện cầm chén bồn dọn xong mới với Trương Tiểu Oản, “Sáng mai con sẽ mang mấy cái đến tiền viện, ngài cũng đừng động.”
Hiện nhà bếp ở hậu viện nổi lửa mà đều nấu ở tiền viện. Có khi bọn họ sẽ ăn cơm ở hậu viện nhưng cũng đều mang đồ ăn từ bên sang. Hiện nay nhà bếp ở hậu viện cũng để , ngẫu nhiên sẽ đặt đồ ở đây nhưng hôm vẫn mang đến tiền viện để dùng. Uông Hoài Thiện sợ Trương Tiểu Oản tranh việc nên dặn dò riêng.
“Đã .” Trương Tiểu Oản gật gật đầu, dắt tay đưa đến phòng ngủ.
“Mẫu ,” đến giường, Uông Hoài Thiện ngáp một cái, “Ban đêm ngài uống nước thì cứ gọi con là , để con dậy rót nước cho ngài.”
“Biết .” Trương Tiểu Oản ôn nhu đó đắp cho cái chăn mỏng, đợi ngủ đến khò khè.
Nàng nhịn bật , dậy sửa sang quần áo mặc ngày mai để lên mép giường đó mới thổi tắt đèn đóng cửa đến phòng .