XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 209

Cập nhật lúc: 2025-01-05 10:12:17
Lượt xem: 92

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lòng Uông Vĩnh Chiêu càng thoải mái. Hắn đầu, mặt đối diện cửa chính, nửa khép mắt nghỉ tạm. mới nhắm mắt thì đôi mắt sáng ngời của phụ nhân hiện

mặt . Lúc mở mắt, thấy nàng vẫn đang thì dừng đó nhanh chậm , “Trương thị, ngươi cũng hiểu thiên hạ cuộc mua bán nào .”

Hắn chằm chằm nàng, mắt thấy ánh sáng trong mắt nàng chậm rãi tan thì lòng nhếch miệng . Lần nhắm chặt mắt .

Phụ nhân thông minh thì thông minh nhưng nàng nhất nên hiểu rằng mới là cái gì là cái gì.

*******

Đương kim hoàng thượng kiêng kị Tĩnh Vương và một ngày hai ngày. Lúc Uông Vĩnh Chiêu đồng ý với chủ cũ là Trung Vương sẽ bảo vệ Tĩnh Vương thì suy nghĩ hết thảy. Lúc đầu chỉ bảo vệ Tĩnh Vương nên mới theo ý của hoàng đế thuyết phục Tĩnh Vương giao vàng bạc đó để ông ở trong Vương phủ giữ đạo hiếu ba năm ngoài. Những gì tân hoàng thì .

Lúc hai bên đều hạn chế, tân hoàng binh quyền, Tĩnh Vương chỉ là hoàng tộc nên thể danh chính ngôn thuận đoạt quyền. Hoàng đế cũng thể nhân lúc Trung Vương mới qua đời hại con ông nên tình hình cứ thế hóa giải.

ngắn ngủi đến ba tháng tân hoàng tước binh quyền trong tay . Thế nên lúc ông cần những tướng lĩnh cũ lãnh binh thì và Tĩnh Vương liên thủ. Hắn giả bệnh nhường đường cho Tĩnh Vương cơ hội ngóc đầu.

Lúc trong triều bốn viên đại tướng, ngoài một lão nhân bệnh nặng thì còn chính là cánh tay đắc lực của Tĩnh Vương, hai còn chính là và Tĩnh Vương.

Lúc bởi vì trong triều bất lợi với tân hoàng nên dù là thủ hạ cũ của Trung Vương thì vẫn cho rằng hoàng đế sẽ xuống tay với . Phải rằng lúc tuy theo Trung Vương nhưng đồng thời cũng nguyện trung thành với tân hoàng và cũng coi như thuộc hạ của ông .

Đáng tiếc, tân hoàng tin .

Lăng quốc cữu với tân hoàng là dã tâm của quá lớn. Uông Vĩnh Chiêu thấy lời thì cũng buồn . Nếu dã tâm lớn thì lúc đầu nhập bán mạng trướng Tam Vương gia mà hiện là hoàng đế? Còn cầm cả gia tộc để đổi lấy tiền đồ nữa chứ? cho dù dã tâm lớn thế nào thì cũng thể lớn hơn trời ? Dã tâm của lớn thì nhiều nhất cũng chỉ lên cái chức Binh Bộ Thượng Thư mà thôi.

Đáng tiếc vị trí Lăng quốc cữu , hoàng đế cũng ý để một thủ hạ cũ của Trung Vương như . Uông Vĩnh Chiêu buộc đến thể khác, thể thuận theo Trung Vương mà chọn phò tá Tĩnh Vương.

Chuyện triều đình đứa nhỏ, nhiều năm qua lăn lộn nên sẽ để hoàng đế mặc sức c.h.é.m giết. Hắn tính toán nhẫn nhịn nhiều như thế để hoàng đế thì .

Uông Vĩnh Chiêu lớn lên trong cảnh c.h.é.m g.i.ế.c chiến trường, hiểu nếu sống sót và sống đến nổi bật thì tranh đua, đoạt lấy cũng tính toán tỉ mỉ và nhẫn nại. Tất cả những cái thiếu một cái đều .

Đường thể thì sẽ chọn đường khác. Hắn tin chỉ mỗi vị trí Binh Bộ Thượng Thư mà .

*******

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-209.html.]

Từ khi Uông Vĩnh Chiêu lời , Trương Tiểu Oản suy nghĩ mấy ngày, thấy Uông Vĩnh Chiêu khác gì lúc nên cho rằng những lời ngụ ý khác chứ ý tứ với nàng.

Lại qua mấy ngày, Uông Vĩnh Chiêu sách thì mang theo Giang Tiểu Sơn ngoài dạo một chút hoặc cùng Mạnh chơi cờ. Hắn chỉ tiếp xúc với nàng ba bữa cơm một ngày, đến liếc mắt cũng thèm liếc nàng thì nàng cũng yên tâm hơn.

Sau khi thả lỏng nàng cũng thuận thế tự giễu một chút vì nghĩ quá nhiều. Một thôn phụ như nàng phù hợp với thẩm mỹ của Uông Đại công tử? Cần gì “Lấy sắc lừa ”, con trai nàng hỏi mượn binh chứ?

nàng cũng thở phào quá sớm . Đêm nay giờ Tý, nàng mới rửa mặt xong, đổ nước đang phòng đóng cửa nghỉ ngơi thì hậu viện đột nhiên truyền đến tiếng đập cửa.

Lúc trong hậu viện chỉ Trương Tiểu Oản ở một . Nàng thấy tiếng động thì thật sự sửng sốt. Đợi nàng tới cạnh cửa hỏi ai thì tấy tiếng Uông Vĩnh Chiêu đáp “Ta” mà nàng cũng ngẩn lời nào.

“Mở cửa.” Lúc lên tiếng, Trương Tiểu Oản cũng chỉ đành lắc lắc đầu, mở cửa.

Uông Vĩnh Chiêu ở ngoài cửa nhàn nhạt , “Một đội ám binh của tiến đến Đại Đông.”

Trương Tiểu Oản liếc một cái, trong lòng thở dài. Đợi tiến nàng lập tức đóng cửa. Nàng múc một chậu nước ấm để rửa mặt và chân đó trải giường nệm chậm rãi với , “Ngài , thích thì tội gì khó xử chính ?”

“Khó xử chính ?” Uông Vĩnh Chiêu nhạo một tiếng.

“Chẳng lẽ ?” Trương Tiểu Oản trải giường đệm đó mở chăn, Uông Vĩnh Chiêu.

Uông Vĩnh Chiêu hừ một tiếng, cũng chui cái chăn . Trương Tiểu Oản thấy thế thì xốc một cái chăn khác đó đầu Uông Vĩnh Chiêu đạm mạc , “Ta nghĩ tới nghĩ lui cũng cho rằng ngài là chính nhân quân tử. Ta tình cảm với ngài mà ngày cũng chẳng ưa , nếu như một hai ngủ cùng chắc là nguyên nhân.”

Uông Vĩnh Chiêu hừ lạnh một tiếng. Trương Tiểu Oản , thấy vẫn thì chuẩn xuống giường thổi tắt đèn.

Nàng chỉ cử động chân Uông Vĩnh Chiêu đột nhiên vươn tay lấy cây trâm bạc tóc nàng b.ắ.n qua ngọn đèn, trong chốc lát đèn tắt.

“Đồ phụ nhân e lệ.” Trong bóng đêm, Trương Tiểu Oản thấy giọng khinh thường của .

Mặc cho cởi áo lên giường nàng vẫn bình tĩnh nở nụ đó đợi một lúc mới dần dần thu tươi . Dần dần thở của bên cạnh trở nên nặng hơn, nhưng dù thế tâm Trương Tiểu Oản vẫn lặng như nước chút d.a.o động. Lúc nàng cũng mệ mỏi, vì thế nhắm mắt chuẩn chậm rãi giấc ngủ.

Nàng mới nhắm mắt thì nam nhân bên cạnh lên tiếng nhỏ nhẹ , “Ngươi là chính thê của ngủ bên cạnh ngươi thì ngủ chỗ nào? Ám binh là của nhà , nhưng càng là bản lĩnh thì càng kẻ ngu. Trong lòng bọn họ đều tính toán của . Bọn họ cần tin rằng đám tiểu chủ tử về cũng chính là chủ của bọn họ, ngày sẽ bạc đãi những kẻ vì chúng bán mạng như bọn họ. Chỉ như thế bọn họ mới dốc sức việc.”

Ý của chính là nàng là vợ , mà con nàng là tiểu chủ nhân chân chính của những ám binh . Chỉ như thế thì những mới tin tưởng và tận lực việc ? Nếu Uông gia khinh thường hai con nàng thì đám ám binh cũng , cho nên Uông Vĩnh Chiêu thể ngủ ở bên nàng cho bọn họ xem ư?

Nghĩ đến thì cũng thật buồn . Bất kể là năm tháng nào, bất kể ngươi là hoàng đế, đại thần dân chúng bình thường thì đều chỗ bất đắc dĩ. Trương Tiểu Oản cong khóe miệng đó mới nhẹ nhàng trả lời, “Ta , ngài ngủ .”

Loading...