Nàng nheo mắt ngẩng đầu vè phía mặt trời. Trong cánh rừng hoang dã , đây là đầu tiên từ khi xuyên qua Trương Tiểu Oản tin tưởng bản thể sống sót .
Trời tuyệt đường , chỉ cần ăn no thì ngày sẽ hơn.
Đến buổi tối hôm đó, Trương Tiểu Oản thấy ngọn núi trập trùng, dù đang là mùa đông cũng xanh mướt .
Nàng đến gần hơn vì sợ trong núi dã thú vì thế nàng định ngày mai trời sáng mới xung quanh xem thế nào.
Nàng lấy cỏ dại đan thành một bộ dây thừng, cũng chọn mấy cây gỗ nhọn. Đến lúc đó nàng sẽ xem con vật nào ngốc, dễ bắt . Trương Tiểu Oản dám vọng tưởng quá nhiều. Động vật trong núi sợ là cũng mấy con ngu ngốc bởi vì nếu ngốc thì dã thú ăn thịt .
Nàng chỉ cần thể bắt chút thịt, một chút đồ ăn, nhất là thứ gì đó thể bán lấy tiền là . Dù cho bắt nhiều thì nàng cũng cõng về .
Nàng tham nên cũng hy vọng ông trời cần gây cho nàng nhiều việc ngoài ý là .
Bởi vì cách núi xa nên đêm nay Trương Tiểu Oản qua đêm ở một rừng cây nhỏ khuất gió. Nàng thể thấy tiếng dã thú, còn tiếng gió thổi qua rừng cây, quả thực khiến sởn tóc gáy —— cũng chỉ lúc , nàng mới tin lời trong thôn rằng đến cả thợ săn nhất của thôn Lưu gia cũng chỉ dám rừng vài một năm.
Núi sâu rừng già là nơi mãnh thú thường đến. Nơi bóng , trời tối nhanh, mà sự an tĩnh nơi đây thể cắn nuốt thứ khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-21.html.]
Một đêm nàng tiếng quỷ sói gào khiến kinh hoàng truyền đến từ ngọn núi xa cách đó. Trương Tiểu Oản căn bản dám nhắm mắt, luôn duy trì đống lửa nhỏ dám nhúc nhích. Cơ thể nàng tê dại, thi thoảng mới run lên. Lúc ánh mặt trời chiếu lên ấm áp thì Trương Tiểu Oản mới mơ màng ghé sọt nhắm mắt ngủ một chút.
Trước khi mê man, Trương Tiểu Oản vẫn cảm thán cái vận cứt chó của : Nếu ở chỗ gặp mưa thì cho dù gặp dã thú nàng cũng sẽ lạnh đến chết, hoặc bóng đêm hù chết.
Trương Tiểu Oản dám ngủ quá sâu, cũng may thể tuy gầy yếu nhưng linh hồn bên trong trưởng thành nên ít nhiều cũng khống chế tinh thần, để bản ngủ quá lâu.
Nàng tỉnh nhóm lửa đun nửa bình canh cá hôm qua để . Nhìn sắc trời sắp lên đến đỉnh đầu, nàng nhiều thời gian vì thế vội căn cá xong, thu dọn đồ đạc cõng sọt chạy về phía ngọn núi nàng vẫn mơ ước.
Trương Tiểu Oản dám trong núi sâu, nàng chỉ cẩn thận tìm tòi xung quanh, thấy chỗ nào khả nghi thì qua xem xét, nhưng vẫn tìm đồ ăn gì.
vận khí của nàng chung quy vẫn tồi, nàng gặp một con thỏ. Lúc đầu nàng thấy hai con thỏ, nhưng chúng chạy quá nhanh. Trương Tiểu Oản đuổi theo chúng thì ngã hai nhưng vẫn tóm con nào.
Đến thứ hai thấy thỏ, Trương Tiểu Oản chút kinh nghiệm, đầu tiên nàng bước nhẹ chân, đó hung ác nhào đến, cuối cùng cũng tóm một con thỏ.
Con thỏ nàng vồ như thế thì cũng chỉ còn thoi thóp. Lúc Trương Tiểu Oản vô cùng mừng rỡ, chuẩn sẵn dây cỏ để trói nó . Cuối cùng nàng cũng nở nụ đầu tiên trong thời gian . Đáng tiếc con thỏ chẳng cho nàng chút mặt mũi nào, nó nàng bỏ giỏ thì lập tức cuộn thành một đoàn, như ngất .
Trương Tiểu Oản lập tức cảm thấy phương pháp của mìn tuy chút ngốc nhưng vẫn dùng , xác xuất thành công cũng cao.
lúc nhào qua cẩn thận chút để ngã hôn mê, như thế thì mất nhiều hơn .